Chương 286
Sau đó gã ta búng tay một cái.
Bên cạnh lập tức có người mang đến một chiếc hộp nhựa tới.
Bên trong đều là đinh!
“Kỳ thực muốn trách cũng chỉ có thể trách chính mình Xui xẻo.”
“Cô nói xem, bao công ty khác cô không làm mà lại đi làm ở tập đoàn Lăng Tiêu?”
‘Vừa dứt lời, Vưu Căn Thủy lấy ra một cây đinh, trực tiếp cắm vào miệng Âu Dương Miểu Miểu, sau đó lại bóp Âu Dương Miểu Miểu vào.
Gã ta vươn tay võ nhẹ vào mặt Âu Dương Miểu Miểu: “Chúng ta chơi một trò chơi nhé, thế nào?”
“Tiếp theo, mỗi khi tôi cắm một cái đỉnh vào miệng của cô thì tôi sẽ tát cô một cái”
“Nếu cô có thể nhịn được hai mươi cái tát thì tôi sẽ cho cô đi”
Run sợt Âu Dương Miểu Miểu run lên vì tức giận.
Trước mặt cô đều không phải người, chúng là lũ súc sinh!
“Bốp!”
Trong bóng tối, một tiếng bạt tai vang lên.
‘Vưu Căn Thủy tiếp tục mở miệng Âu Dương Miểu Miểu ra, đặt một cái đinh vào trong.
Khi gã ta định đóng nó lại, khuôn mặt bất giác nở một nụ cười tàn nhẫn.
“Tôi đột nhiên thay đổi quyết định, bỏ một cái đinh thì chậm quá, hay là bỏ hai cái đi”
‘Vưu Căn Thủy lại bỏ một cái đinh khác vào.
Sau đó gã nói: “Ôi, hai cái cũng không đủ, bỏ ba cái đi”
Cùng với đó, gã ta nhét tổng cộng bốn chiếc đinh sắt vào miệng Âu Dương Diễm.
Lúc này, gã nói với một người đàn ông bên cạnh đang quay video bằng điện thoại di động: “Lại gần đây, quay rõ mặt cô ta”
“Xem xem cái tát lần này sẽ làm mấy cái đinh bay ra khỏi đôi má xinh đẹp của cô”
Người đàn ông cầm điện thoại lập tức tiến lại, chĩa máy.
ảnh vào khuôn mặt xinh đẹp của Âu Dương Miểu Miểu.
“Người đẹp bé nhỏ, tôi sẽ đếm ngược từ ba”
‘Vưu Căn Thủy bắt đầu đếm ngược.
Gã đếm rất chậm.
Hiện tại gã vô cùng hưởng thụ quá trình hành hạ Âu Dương Miểu Miểu.
Cảm giác này còn sướng hơn chơi đùa với cơ thể phụ nữ!
“Ba hai một!”
Lúc Vưu Căn Thủy đếm đến một, đột nhiên từ trong bóng tối có một bóng đen bay tới!
Trong mắt Vưu Căn Thủy lóe lên một tia sáng u ám.
Gã ngay lập tức duỗi tay ra, túm lấy người đang cầm điện thoại bên cạnh, sau đó chẳn ở trước mặt.
“Xoẹt!”
Một bóng đen trực tiếp xuyên qua cổ họng của hắn.
“Phật!”
Âm thanh xuyên qua cơ thể con người đột ngột dừng lại!
Lúc này, tay còn lại của Vưu Căn Thủy cách ngực hai xen-ti-mét, bắt được một chiếc đinh gỉ.
“Không ngờ đến cũng khá nhanh đấy”
Vưu Căn Thủy cười chế nhạo, ném xác người bạn của mình sang một bên.
Lúc này, cửa kho hàng mở ra.
Lý Hàng cùng Lưu Đức Luân bước vào.
‘Vưu Căn Thủy nhìn thấy hai người họ liền không khỏi bật cười: “Sao chỉ có hai người thôi vậy?”
“Còn tưởng mày sẽ gọi hết mấy chục anh em thuộc hạ đến chứ”
Trong lúc nói chuyện, Vưu Căn Thủy cầm lấy chiếc đỉnh sắt trong hộp nhựa ném về phía Lý Hàng.
“Xoẹt!”
Những chiếc đinh sắt nhọn dưới môi trường tối tăm ánh lên sự lạnh lùng.
Giống như mưa bão, vọt tới hướng Lý Hàng!
Mưa đinh của Vưu Căn Thủy càng ngày càng gần Lý Hàng!
Nụ cười trên gương mặt gã ta cũng ngày càng rạng rỡ.
Dường như gã đã tưởng tượng ra được tiếng hét kinh hoàng của Lý Hàng cùng vẻ mặt kinh hãi không thể giải thích được khi những chiếc đinh này xuyên qua cơ thể Lý Hàng.
Gã đang tưởng tượng.
Tưởng tượng ra lát nữa Lý Hàng sẽ dùng những lời lẽ gì để cầu xin sự thương xót?
Để được sống, có phải nó sẽ tặng người phụ nữ của mình cho anh chơi đùa hay không?
Bởi vì loại chuyện này, gã đã làm nhiều rồi!
Thế là, dưới cái nhìn của Vưu Căn Thủy.