Chương 223 Chỉ có thế thuộc vẽ tôi
“Con nghe bên dưới nói, thế giới ngầm ở Giang Châu xảy ra biến động rất lớn”
“Đồng thời, trong kinh doanh cũng xuất hiện lực lượng mới, có một thế lực mới là tập đoàn Lăng Tiêu vô cùng hùng mạnh”
“Nếu chúng ta tiếp quản sản nghiệp của tập đoàn Tô Thị, thì chắc chắn sẽ xảy ra xung đột gay gắt với tập đoàn Lăng Tiêu”
Tiền Gia Bình vừa nói xong, Tiền Gia Triết liền cười lạnh: “Em nói anh chứ, anh làm gì cũng bảo thủ quá rồi đó.”
“Tập đoàn Lăng Tiêu đó e đã cho người đi điều tra rõ ràng từ lâu rồi.”
“Bọn họ chẳng qua chỉ là một xưởng nhỏ vừa mới phát triển ổ một thành phố nhỏ mà thôi”
“Nói dễ nghe một chút thì gọi là tập đoàn, nói khó nghe: thì là một cái nhà tranh mấy chục người dựng lên”
Lạnh lùng kiêu ngạo.
Khinh thường.
€oi trời bằng vung.
Tiền Gia Triết bắt chân chữ ngũ một cách tao nhã.
Ngón tay trắng nõn một cách lạ thường khẽ gõ lên đùi: “Ba, theo con được biết, giới kinh doanh ở Giang Châu bây giờ rất hỗn loạn”
“Tập đoàn Tô Thị phá sản đã làm sục sôi toàn bộ giới kinh doanh ở Giang Châu, lúc này chúng ta không vào thì đợi đến khi nào mới vào?”
Trong mắt Tiền Gia Triết lóe lên tia sáng mãnh liệt.
“Ba, chuyện này cứ giao cho con đi.”
“Ừ, nếu con đã tự tin như vậy thì ba nhất định sẽ ủng hộ con”
“Nhưng con đừng quên, con là con trai của Tiền Thành Hào, là người thừa kế của Tiền gia”
“Đến Giang Châu, tuyệt đối không được làm ra chuyện gì làm nhục đến gia môn.”
“Đồng thời cũng không được để đám tôm tép ở Giang Châu khinh thường!”
Buổi họp gia đình kết thúc, Tiền Gia Bình ngồi lên chiếc.
Rolls Royce của mình rời khỏi biệt thự.
Thư ký cười nói: “Chủ tịch liệu sự như thần, Chủ tịch hội đồng quản trị quả nhiên kêu nhị công tử đi Giang Châu”
Lúc này, trên khuôn mặt thật thà phúc hậu của Tiền Gia Bình dần hiện lên một nụ cười nham hiểm.
“Tâm tư của ba tôi thì một nửa người ở Thượng Hải đều biết”
“Tôi rõ ràng là chủ tịch của tập đoàn Tiền Thị, những.
năm gần đây, tôi đi sớm về khuya, lao tâm khổ tứ, vì tập.
đoàn, vì gia tộc mà làm biết bao nhiêu chuyện?”
“Nhưng cổ phần trong tay lại không đến mười lăm phần trăm!”
Vẻ mặt Tiền Gia Bình càng ngày càng lạnh lùng.
“Còn đứa em sinh ra đã ngậm thìa vàng của tôi, từ nhỏ đã được nuông chiều sinh hư”
“Vừa mới đi du học ở nước ngoài về, lại có được hai mươi lăm phần trăm cổ phần, dựa vào đâu chứ?”
“Bởi vì mẹ tôi chỉ là một phụ nữ trong một gia đình bình.
thường, còn mẹ nó là thiên kim thế gia!”
Càng nói về sau, vẻ mặt Tiền Gia Bình càng dữ tợn, trong mắt anh ta bất giác lóe lên ánh nhìn hung ác.
“Giang Châu bây giờ là nơi đầm rồng hang hổ”
“Ngay cả cao thủ số một của Tống gia ở phương Bắc.
cũng chết ở Giang Châu”
“Đứa em trai chỉ biết khua chân múa tay của tôi đi đến đó, ha ha hai”
Tiền Gia Bình càng nghĩ càng hưng phấn, anh ta vội nói với thư ký bên cạnh: “Giờ anh lập tức cử người đi Giang Châu.”
“Với tính cách của em trai tôi, nó vừa đến đó chắc chắn sẽ khua chiêng múa trống tổ chức yến tiệc các kiểu, sau đó sẽ xuất hiện nổi trội ở buổi tiệc.”
“Cậu nghĩ cách khiến em trai tôi gặp được Hứa Mộc.
Tình”
“Nghe nói Hứa Mộc Tình không những năng lực xuất sắc mà người lại còn rất xinh đẹp.”
“Thằng em trai tôi từ nhỏ nếu gặp phụ nữ xinh đẹp thì không dời chân được.”
“Dục vọng chiếm hữu của nó cực mạnh, chỉ cần thích cô gái nào thì nhất định sẽ chiếm bằng được!”
Thư ký giơ ngón tay cái với Tiền Gia Bình: “Chủ tịch anh minh, sau khi Đao Gia rửa tay gác kiếm, hiện tại bề ngoài mọi người vẫn đang dựa dẫm vào Hội Quán Kim Đao”
“Nhưng thực tế thì người khống chế thế giới ngầm ở Giang Châu chính là Lý Hàng”
“Nhị công tử đến Giang Châu xung đột với Lý Hàng thì cậu ta chắc chắn không còn mạng mà quay về.”
Thư ký tiếp tục nói: “Chủ tịch yên tâm, tôi sẽ cử người nhanh nhẹn đến đó, nhất định sẽ khiến cho Lý Hàng và nhị công tử đấu nhau!”
Ánh mắt của Tiền Gia Bình càng ngày càng hung ác.
“Năm đó sở dĩ ba tôi có thể phất lên đều nhờ vào thế lực thế giới ngầm của ông ngoại tôi ủng hộ”
“Sau này bọn họ trèo cao lên Tôn gia ở Phúc Châu, tẩy trắng rồi liền hất đổ mẹ tôi”
“Tôi và mẹ sống lay lắt trong căn nhà ngang u tối, mối thù này tôi nhất định phải báo.”
“Tất cả mọi thứ của Tiền gia chỉ có thể thuộc về tôi!”
Sau khi trải qua sóng gió lần trước, sự gắn kết của nội bộ tập đoàn Lăng Tiêu ngày càng mạnh.
Rất nhiều thanh niên trẻ chịu phấn đấu chịu làm đều được Hứa Mộc Tình cử lên tiền tuyến mở rộng thị trường.
Còn bản thân Hứa Mộc Tình cũng đích thân toạ trấn tỉnh thành.
Thời gian này Hứa Mộc Tình trưởng thành không ít.
Danh tiếng của cô trong xã hội thượng lưu cũng càng ngày càng lớn.