Chương 189
Tống Đình Kiệt vội hỏi: “Mã Nam Lăng thì sao, anh ta đang ở đâu?”
“Không biết, hoàn toàn không liên lạc được. Người phía Tây và phía Nam cũng không có tin tức gì.”
“Trước khi tiến vào Ninh Châu, thậm chí họ còn gửi một đoạn video ngắn, nhưng đang quay được một nửa thì đã xảy ra sự cố”
Vừa nói, người quản gia vừa nhanh chóng phát video lên màn hình TV.
Trong video, có một nam thanh niên với mái tóc nhuộm vàng ngang tàng và ngạo mạn.
“Quản gia Tô, chúng tôi sắp tiến vào Ninh Châu rồi “Nghe nói phụ nữ Ninh Châu vô cùng xinh đẹp”
“Đêm nay, các anh em đều tràn đầy năng lượng, đều muốn thể hiện sức mạnh của mình trên giường! Ninh Châu chúng tôi đến đây!”
Khi video phát đến đây, toàn bộ màn hình đột nhiên rung lên dữ dội.
Ngay sau đó, màn hình xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.
Ngay sau đó, những tiếng la hét không ngừng vang lên.
Do camera của điện thoại chiếu xuống đất nên trên màn hình không nhìn thấy bất cứ hình ảnh gì nữa, chỉ có tiếng la hét nối tiếp nhau.
Tiếng hét này kéo dài khoảng mười phút, sau đó mọi thứ liền yên tĩnh Cuối cùng, có người nhặt điện thoại lên.
Khuôn mặt một người đàn ông xuất hiện trên màn hình.
Khuôn mặt trông rất non nớt.
Đó là Vương Tiểu Thất!
Lúc này cả người cả mặt Vương Tiểu Thất đều máu me bê bết.
Tuy nhiên, đây đều là máu của người khác!
Vương Tiểu Thất le lưỡi nhìn màn hình nói: “Nghe nói cậu hai nhà họ Tống đã t‹ thoại, cười ồi.
“Sao không đến Ninh Châu chơi một chút?”
ất “Ninh Châu chúng tôi vui lắm, ở đây có các cô gái xinh đẹp, hải sản đặc biệt ngon, khi nào rảnh thì đến chơi nhé.”
“Chúng tôi đã chuẩn bị rượu ngon, đồ ăn ngon, còn có các cô gái vô cùng nhiệt tình nữa!”
Nói xong, Vương Tiểu Thất trực tiếp bóp nát điện thoại!
“Khốn kiếp! Khốn kiếp!” Tống Đình Kiệt tức run người.
Ba đội này là tất cả những người ưu tú nhất của nhà họ Tống ở Giang Châu!
Đặc biệt là Mã Nam Lăng, nguyên nhân khiến Mã Nam Lăng trở thành kẻ ác bá số một An Hải là do có nhà họ Tống hậu thuẫn.
Nhiều năm qua, nhà họ Tống góp khôi tiền bạc cho Mã Nam Lăng, bỏ ra vô đường cho anh ta ít sức lực và m huyết mở: Kết quả là anh ta bị đánh bại ở Ninh Châu.
Rốt cuộc là ai đang đấu với họ?
Tống Đình Kiệt từ trước đến nay chưa từng nghe thấy tiếng hét nào thảm thiết như trong video vừa rồi.
Tiếng hét này là sự sợ hãi được phát ra từ trong thâm tâm.
Có vẻ như thứ mà họ gặp phải không phải người, mà là một bầy sói, một bầy dã thú!
Tống Viễn lúc này đang đứng ở cửa.
Ông ta rút lại ý nghĩ ấu trĩ vừa rồi.
Tuy rằng thực lực của nhà họ Ngụy và nhà họ Tống có chút chênh lệch.
Nhưng lần này họ thất bại trở về không phải vì họ ngu ngốc.
Mà là bởi vì thực lực của tên Lý Hàng này quá mạnh!
Vài trăm sát thủ tiến vào Ninh Châu từ ba hướng.
Vậy mà trong vòng chưa đầy một giờ, tất cả đều đã bị xóa sổ.
Không lẽ Ninh Châu này thật sự là một nơi cực kỳ nguy hiểm?!
Lúc này, một người hầu đi vào.
Anh ta cầm theo một bưu kiện, nói với Tô Chính Quốc: “Ông chủ, chúng ta vừa nhận được một bưu kiện”
Tống Đình Kiệt và Tống Viễn nhìn nhau.
Tô Chính Quốc đá quản gia một cái rồi máng: “Còn ngây ra đó làm gì? Mau mở ra đi”
Quản gia lẩm bẩm mở hộp bưu kiện ra.
Bởi vì trên bưu kiện còn viết vài chữ.
Đặc sản Ninh Châu!!