Chương 185 Mất hết lý trí
“Tôi và con trai tôi sẽ mở ra đỉnh cao của cuộc đời mình ngay thôi.”
“Còn bà sẽ trở thành bàn đạp để tôi và con trai vươn tới đỉnh cao!”
Vừa dứt lời, Thôi Thiên Tứ đã cầm sẵn gạt tàn, chậm rãi ngồi xuống trước mặt Hoàng Lạp Mai.
“Bà già, đây là bà tự mình rượu mừng không uống lại không muốn, lại muốn uống rượu phạt!”
Nói xong, Thôi Thiên Tứ lại cầm cái gạt tàn thuốc lên và đập xuống!
Buổi tối hôm đó, lão Lôi vừa nhận được cuộc gọi đã vội vàng tới Giang Châu.
Ông đã thích Hoàng Lạp Mai từ khi còn là một thiếu niên.
Sau này, vì sự thúc ép của cha mẹ nên mới kết hôn.
Sau khi vợ ông sinh Lôi Phi Phi thì liền rời xa cõi đời này, lão Lôi cũng không tìm kiếm một người phụ nữ nào khác.
Chỉ mong có thể cùng Hoàng Lạp Mai có khoảng thời gian hạnh phúc khi về già.
“Tiểu Mai, Tiểu Mai, em không sao chứ?”
Lão Lôi đứng bên giường bệnh của Hoàng Lạp Mai.
Lúc này Hoàng Lạp Mai đã bất tỉnh nhân sự, trên trán còn quấn băng gạc.
Có thể nhìn thấy dấu máu lờ mờ.
Thôi Thiên Tứ và Thôi Hải Phong lúc này mới bước vào.
Lão Lôi vội hỏi: “Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành sao lại bị thương?”
Thôi Thiên Tứ cười hỏi: “Lão Lôi, không phải ông muốn cùng bà nội của tôi bầu bạn tuổi già sao, bây giờ ông đây sẽ tác thành cho hai người!”
Nói xong, Thôi Thiên Tứ liên cầm lấy gạt tàn rồi đập mạnh!
“Bốp!”
Giờ phút này Hứa Hiếu Dương đang ăn cơm ở nhà bỗng cảm thấy tức ngực.
“Sao vậy?” Liêu Ngọc Phần ở bên cạnh thấy vậy liền vội vàng quan tâm hỏi.
Hứa Hiếu Dương vỗ ngực, lắc đầu đáp: “Anh cũng không biết, không biết tại sao lại vậy, vừa nấy đột nhiên cảm thấy tức ngực”
Hứa Hạo Nhiên vừa từ thành phố trở về, đang ngồi ăn tối bên cạnh đột nhiên lên tiếng.
“Ba, ba tuổi cũng đã cao rồi, nhất định phải tiết chế lại!”
“Buổi tối a với mẹ nên thư giãn chút”
“Bây giờ mẹ như sói như hổ, còn ba chỉ là một con trâu già không cày nổi ruộng thôi.”
Liễu Ngọc Phần võ Hứa Hạo Nhiên: “Nói linh tinh cái gì vậy?”
Hứa Hạo Nhiên bĩu môi: “Con không có nói linh tinh nhé”
“Mấy ngày trước, Triệu Tứ còn lén hỏi con nên mua bao cao su loại siêu dày hay là siêu mỏng?”
“Con nói với anh ấy là nếu mua cho ba thì nên mua loại siêu dày, còn nếu mua cho anh rể thì mua loại siêu mỏng”
“Phụt!”
Hứa Hiếu Dương phun hết nước canh trong miệng ra.
Mặt đôi vợ chồng già cũng đỏ cả lên.
Hứa Mộc Tình đá Hứa Hạo Nhiên một cái.
Đúng lúc này, điện thoại di động của Hứa Hiếu Dương đổ chuông.
Rút điện thoại ra xem thì thấy đó là một số lạ, hơn nữa nó còn là số của thành phố.
Ông cũng không nghĩ nhiều mà nhấn nút nghe máy.
Ngay sau đó, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Thôi Hải Phong.
“Chủ tịch Hứa, đã lâu không gặp!”
Sắc mặt Hứa Hiếu Dương có chút thay đổi, ông bình tĩnh hỏi: “Giờ này rồi ông còn gọi điện thoại tới có chuyện gì?
“Ồ, nghe này, bây giờ đã là chủ tịch thì khẩu khí cũng lớn hơn nhiều đấy nhỉ”
“Con người ấy à, một khi có tiền thì dễ dàng quên mất gốc gác, ngay cả ba mình ở bên ngoài nằm viện sắp chết mà cũng không quan tâm.”
“Ông nói cái gì?” Hứa Hiếu Dương sững sờ.
Ba ông đã qua đời từ nhiều năm trước rồi.
Những lời tiếp theo của Thôi Hải Phong khiến Hứa Hiếu Dương đột ngột đứng dậy!
“Lão Lôi bên cạnh nhà ông vẫn luôn đối tốt với ông đúng không?”
“Nghe nói sau khi ba ông qua đời, ông ta đã giúp đỡ gia đình ông rất nhiều”
“Học phí học trung học của ông cũng là do ông ấy trả”
Hứa Hiếu Dương đột ngột đứng dậy, “Khốn kiếp! Mày đã làm gì ông ấy!?”