Chương 173 Tôi sợ
Trong phòng chỉ còn lại hai người là ông và Lý Hàng.
“Lý tiên sinh, tôi biết anh rất bận, cho nên tôi nói ngắn gọn, tôi hy vọng anh có thể thay thế vị trí của tôi…”
“Không hứng thú.”
Đao Gia còn chưa nói xong, Lý Hàng đã không nhẫn nại mà cắt ngang.
Đao Gia vội nói: “Lý tiên sinh. Nếu anh không quản thế giới ngầm ở Giang Châu, thì thế lực phương Bắc sẽ rất nhanh chóng thâm nhập vào, đến lúc đó, Ninh Châu cũng sẽ có sóng gió.”
Lý Hàng cười lạnh: “Tôi còn đang lo bọn họ không đến đây. Đến rồi thì đừng đi nữa”
Đao Gia kinh ngạc nhìn Lý Hàng.
“Lý tiên sinh, anh có dự định gì không?”
“Tôi muốn làm gì, ông đừng quan tâm. Ông chỉ cần biết, có tôi ở đây, ông tạm thời chưa chết được đâu.”
Vừa nói, Lý Hàng vừa đột ngột ra tay.
Ngón tay anh chỉ lên lồng ngực Đao Gia, liên tiếp điểm vài cái.
Tiếp đó, anh kéo cổ áo Đao Gia, quay người về sau lưng Đao Gia, nhẹ nhàng vỗ một cái.
“Phụt!”
Đao Gia lập tức nôn ra một ngụm máu màu nâu đậm.
Điều kỳ lạ là, nét mặt lúc đầu tái nhợt của ông ta trong chốc lát lại hồi phục lại vẻ hồng hào.
Đao Gia kinh ngạc tột độ nhìn Lý Hàng: “Anh còn biết y thuật ư”
“Biết một chút ít thôi.” Lý Hàng nhẹ nhàng nói.
“Ông già, tuy tôi cứu ông, nhưng ông vẫn phải “chết” một thời gian.”
“Nếu ông không chết, “miếng bánh ngọt” mà tôi vất vả làm ra sẽ không cách nào dụ được lũ chuột cống từ phương bắc đến”
Đao Gia suy cho cùng cũng là lão làng trong giang hồ.
Ông ta nhanh chóng hiểu được dụng ý của Lý Hàng.
Hóa ra, Lý Hàng định dùng toàn bộ thế giới ngầm ở Giang Châu làm mồi nhử.
Câu hết các thế lực lớn ở phương bắc, sau đó dần dần giải quyết bọn chúng.
Tuy không biết Lý Hàng rốt cục muốn đối phó với nhân vật lớn nào ở phương bác, nhưng Đao Gia biết, Lý Hàng tuyệt đối không đơn giản!
Hoài bão lớn như vậy, trước giờ chưa từng thấy!
Đao Gia sống hơn nửa đời người, chưa từng gặp ai giống Lý Hàng!
Chỉ mấy câu nói của Lý Hàng đã hoàn toàn trấn áp Đao.
Gia.
Nếu Lý Hàng nói cho Đao Gia biết anh thật sự muốn đối phó với đệ nhất thế gia ở kinh thành.
E rằng Đao Gia sẽ sợ hãi đến lức bệnh cũ tái phát mất!
Hai ngày sau, Đao Gia “chết”.
Hứa Hạo Nhiên ở lại tỉnh thành, tiếp tục hoàn thành giấc mộng ngôi sao của cậu ta.
Lý Hàng và Hứa Mộc Tình quay về Ninh Châu, đi cùng còn có Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường.
Phụ nữ là sinh vật rất kỳ lạ, cũng chỉ có hai ngày, Diêu Nhược Nam và Hứa Mộc Tình lại gọi chị xưng em, quan hệ tốt đến mức còn ngủ chung giường đáp chung chăn, đi toilet cũng phải nắm tay nhau cùng đi.
Ghê gớm nhất là Diêu Nhược Nam còn đòi ở trong nhà Hứa Mộc Tình.
Hơn nữa còn đòi ở chung một phòng với Hứa Mộc Tình.
Trời xanh ơi!
Lý Hàng dốc hết sức ba bò chín trâu mới vừa leo được.
lên giường bà xã, giờ lại đáng thương quay trở lại năm trong góc tường lạnh lẽo.
Tính cách Diêu Nhược Nam rất thẳng thắn sảng khoái, quan hệ với Hứa Mộc Tình càng ngày càng tốt.
Hai người thường xuyên chui vào phòng lén lút làm một Số việc.
Mỗi lần Lý Hàng vào phòng, bọn họ lập tức tách ra, khiến Lý Hàng cũng không biết rốt cục họ đang làm cái gì.
Lý Hàng vừa từ bên ngoài về, đẩy cửa ra, phát hiện phòng khách không có ai.
Khi anh định bước vào phòng thì nghe thấy tiếng của Hứa Mộc Tình và Diêu Nhược Nam.
Lý Hàng rón rén tay chân đi đến bên cửa, áp tai sát Tường.
Chỉ nghe Hứa Mộc Tình nói: “Em nói xem nếu để anh ấy biết chuyện này, có khi nào anh ấy sẽ không thích chị nữa không?”
Diêu Nhược Nam nói: “Yên tâm đi, anh ấy sẽ không như vậy đâu.”
Hứa Mộc Tình tỏ vẻ căng thẳng: “Nhưng dù gì đây cũng là lần đầu tiên của chị, chị vẫn hơi sợ, căng thẳng quá”
Diêu Nhược Nam nói: “Đừng sợ, chị cứ giao hết cho em, em sẽ không để chị bị thương đâu”
“Nóng quá đi!”
Lúc này Diêu Nhược Nam cười: “Nóng là đúng rồi. Chị phải thả lỏng toàn thân, tay ôm chặt eo em, em bắt đầu nhat”
“Chị…chị sợ”
Oh shit!
Lý Hàng nghe vậy lập tức nhảy dựng lên.
Lý nào lại thế chứ! Lý nào lại thế đượ!
cAnh không nói gì, đạp tung cửa phòng ra.
“Rầm!”