Chương 151
Vừa nói xong, trong phòng khách đã vang lên tiếng nũng nịu của phụ nữ.
Suy cho cùng thì tuổi trẻ tinh lực tràn trề.
Mấy tiếng sau đó, Lôi Nhất Minh và người phụ nữ này chơi khắp các ngóc ngách trong trang viên biệt thự của Miêu Hướng Đông.
Phòng ngủ, thư phòng, phòng bếp, thậm chí là trong góc của hoa viên bên cạnh đều lưu lại dấu vết của hai người.
Để làm hài lòng Lôi thiếu gia, Miêu Hướng Đông còn hiến cả long hổ đan mà ông ta đã cất giữ rất lâu.
Chốc chốc lại nghe tiếng rên rỉ của người phụ nữ vang lên.
Miêu Lạc bước đến cạnh Miêu Hướng Đông khẽ an ủi: “Ba, lần này có thể nói chúng ta thật sự đã bước lên con thuyền lớn nhà họ Lôi rồi”
“Từ nay về sau, chuyện làm ăn của gia tộc ta chắc chắn sẽ thuận bưồm xuôi gió.”
“Không lâu nữa là có thể vượt qua nhà họ Tô.”
Chuyện đã đến nước này, Miêu Hướng Đông cũng không nói thêm gì nữa.
Nhưng lúc này ông ta phát hiện ngoài cửa có một chiếc.
xe đang vào.
Miêu Lạc vừa nhìn thấy chiếc xe lập tức trở nên vô cùng kích động.
Đến rồi!
Lão Lục mà Lôi Nhất Minh cử đi chắc chắn sẽ mang chân tay của Lý Hàng đến!
Cục tức này cuối cùng cũng có thể giải tỏa được rồi!
Máu! Máu đỏ tươi!
Đập vào mắt Miêu Lạc là màu máu khiến người ta sợ hãi.
Đồng thời, lão Lục quả thật đang cầm một cánh tay.
Nhưng cánh tay này không phải của Lý Hàng, mà là của chính lão Lục.
Lão Lục lảo đảo lao vào, đồng thời kêu to lên.
“Thiếu gia! Thiếu gia, cứu tôi với!”
Lôi Nhất Minh đang say sưa với người phụ nữ kia đột ngột dừng lại Hắn mặc quần áo vội vã chạy ra sân.
Kết quả phát hiện lão Lục đã gục trong vũng máu, tay phải của ông ta đã bị chặt đứt.
Đồng thời, mấy chục tên đàn em mà lão lục mang theo cũng đều bị chặt đứt một cánh tay.
Lôi Nhất Minh trố mắt nhìn trân trối, lập tức hét lên: “Ail Rốt cục là ai?”
Lão Lục vội vã nói: “Là Lý Hàng! Tên Lý Hàng đó thật sự quá đáng sợi”
“Tên đó còn kêu tôi gửi đến thiếu gia một câu.”
“Hắn nói. Bất luận thiếu gia và lão gia có vui vẻ làm loạn ở tỉnh thành đến đâu, cũng đừng nghĩ đến chuyện đến Ninh Châu, nếu không…”
“Nếu không thì sao?”
“Nếu không hắn sẽ khiến chúng ta khi vào thì thẳng đứng”
“Đóng gói thành đặc sản Ninh Châu, đi ra thì nằm ngang”
Lão Lục run rẩy nói.
“Khốn kiếp!” Lôi Nhất Minh gầm lên. “Chú Hai, lập tức.
tập hợp tất cả cùng tôi đi Ninh Châu!”
Nóng nảy! Giận dữ!
Vốn dĩ bị cắt ngang chuyện tốt đã khiến Lôi Nhất Minh cực kỳ tức giận rồi.
Và tất cả những gì Lý Hàng làm càng khiến Lôi Nhất Minh cảm giác mặt mũi hắn bị anh đạp dưới chân, sau đó còn chà đi chà lại trên mặt đất.
Hắn chịu không nổi, hắn nhất định phải báo thù.
Hắn phải chặt đứt tay chân cả nhà Lý Hàng.
Không, lần này không còn đơn giản chỉ là chặt chân tay nữa.
Hắn phải giày vò cả nhà Lý Hàng đến chết!
Thấy Lôi Nhất Minh mang theo đám người Lôi Vũ Ất khí thế hung hãn bỏ đi.
Miêu Lạc tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Hắn hận không thể đi theo, tận mắt nhìn thấy bọn họ giày vò cả nhà Lý Hàng đến chết.
Chỉ tiếc rằng, bây giờ Miêu Lạc vẫn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Hắn phải nhân cơ hội này làm cho gia tộc Miêu Thị càng lớn mạnh.
Sau đó vượt qua nhà họ Tô, trở thành đệ nhất thế gia ở Giang Châu!
“Chị, không xong rồi!”
Hứa Hạo Nhiên hối hả bước vào văn phòng của Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình đã quen với sự lanh chanh của Hứa Hạo.
Nhiên Cô không ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói: “Chị đã nói với em bao nhiêu lần rồi, vào phòng phải gõ cửa”
“Mỗi ngày đều bị em làm mất hồn mấy lần như vậy, chị sợ rằng sẽ bị em làm cho đau tim mất thôi.”