Chương 139
Lúc này, Lý Hàng đã đánh nhau cùng đám côn đồ này rồi.
Đây là đơn phương thảm sát mài!
Lý Hàng giống như một con khủng long bạo chúa hình người, nơi anh đi qua không một ai có thể chống lại nắm đấm của anh.
Cú đấm này nối tiếp cú đấm kia!
Đòn nào cũng trúng đích!
Trong tiếng xương sườn vỡ nứt, chỉ có thể nghe được tiếng kêu khóc thảm thiết của đám lưu manh côn đồ.
Quá dã man! Quá mạnh! Đây còn là người sao?
Hơn một trăm tên lưu manh côn đồ, chỉ trong chớp mắt đã bị Lý hàng đánh nằm gục dưới đất.
Thê lương!
Than khó!
c Các loại âm thanh hòa trộn vào nhau, trở thành nhạc nền độc quyền của Lý Hàng.
Lý Hàng ung dung chậm rãi bước đến chiếc điện thoại rơi dưới đất.
Trong điện thoại vang lên giọng nói nghỉ hoặc của Tô Phương Hoa.
“Chuyện gì thế? Xảy ra chuyện gì rồi? Sao bổn công tử không nhìn thấy gì hết vậy?”
Lý Hàng lúc này bước đến bên cạnh điện thoại, từ trên cao nhìn xuống Tô Phương Hoa trong màn hình điện thoại.
Lần nữa nhìn thấy Lý Hàng, nụ cười của Tô Phương Hoa không giảm đi.
“Ha ha ha! Lý Hàng, không ngờ mày cũng giỏi đánh nhau thật đấy! Đám chó mèo này thế mà bị mày thu dọn trong tích tác”
“Nhưng mày có giỏi đánh đấm thì sao chứ? Vợ mày đã đến đây rồi.”
“Mày nghe thấy tiếng xả nước trong bồn tắm trong phòng tao không?”
“Đợi lát nữa tao sẽ cho vợ mày tắm rửa thật thơm”
“Sau đó tao sẽ dùng lưỡi liếm cơ thể của cô ta…”
Tô Phương Hoa còn chưa nói xong, Lý Hàng đã giơ chân đạp mạnh xuống!
Màn hình chiếc điện thoại có Tô Phương Hoa trong đó lập tức vỡ thành bất!
“Rầm!”
Tô Phương Hoa đập mạnh điện thoại xuống đất.
Hắn cười lạnh một tiếng, nhìn sang mấy tên vệ sĩ bên cạnh nói.
“Đi, chúng ta xuống lầu nghênh đón Hứa tiểu thư!”
Lúc này, một chiếc xe từ từ dừng lại trong sân biệt thự.
Hứa Mộc Tình và Trương Diệu Diệu từ trên xe bước xuống.
Hứa Mộc Tình nhìn cửa chính của biệt thự bất giác hỏi.
“Kỳ lạ, xe của Giám đốc Trần sao vẫn chưa đến nhỉ? Rõ ràng bọn họ vừa nấy còn theo sát phía sau chúng ta mà.”
“Chắc là do chúng ta đi nhanh quá, đi thôi, chúng ta vào.
biệt thự tham quan trước đã”
Vừa nói Trương Diệu Diệu vừa đưa tay kéo Hứa Mộc Tình.
Nhưng Hứa Mộc Tình cảnh giác lùi lại mấy bước.
“Chị họ, chúng ta vẫn nên đứng ngoài chờ chút đi.”
“Dù sao thì đây cũng là biệt thự của Giám đốc Trần, chúng ta tự ý đi vào biệt thự của người ta như vậy không hay chút nào.”
Trương Diệu Diệu đã lừa được Hứa Mộc Tình đến đây, cũng không muốn giả bộ thêm nữa.
Cô ta cười nói: “Tiền lương tháng của Giám đốc Trần có vài chục ngàn.”
“Biệt thự này là biệt thự trên núi đắt nhất tỉnh thành, một căn phải hai trăm triệu, mày nghĩ Giám đốc Trần mua nổi không?”
“Nói thật với mày, biệt thự này là của cậu Tô, cậu Tô đã ở bên trong chờ mày, chúng ta vào trong thôi.”
Hứa Mộc Tình vừa nghe đến biệt thự của Tô Phương Hoa liền lập tức bước về phía xe Mercedes.
Và lúc này, cánh cổng biệt thự ở không xa phía sau đột nhiên đóng lại.
Ngay sau đó, một đám vệ sĩ mặc đồ đen xông ra.
Đám vệ sĩ này tầng tầng lớp lớp bao vây lấy Hứa Mộc Tình.
“Chị họ, chị lửa eml”
“Tao lừa mày thì đã làm sao?”
Trương Diệu Diệu khinh bỉ: “Từ nhỏ đến lớn, con ngu như mày bị tao lừa bao lần rồi?
“Mỗi lần chỉ cần tao nói ngọt vài câu, là mày đều sẽ bị †ao lừa, mày với mẹ mày đều ngu như nhau!”
Trương Diệu Diệu đã không còn giả bộ nữa, khuôn mặt toàn filler nặn ra một nụ cười méo mó.
“Hứa Mộc Tình, tao không thể hiểu nổi, tên phế vật ở rể Lý Hàng rốt cục có gì tốt?”
“Hắn sao có thể sánh với cậu Tô chứ?”
“Tao làm thế này cũng vì muốn tốt cho mày, bây giờ mày đã không trốn được nữa rồi, chi bằng ngoan ngoãn phục vụ cậu Tô.”
“Như vậy, cả nhà mày đều được hưởng lợi.”
“Cô ấy nói không sai.’ Lúc này, Tô Phương Hoa dẫn theo một đám vệ sĩ bước đến.