Cơn Gió Mang Em Đến Bên Tôi

Chương 19: 19: Hiểu Nhầm





Cô ta nói với tôi:
- Jame, những việc làm trước đây em làm với Diana em thừa nhận là em sai.

Nhưng thực sự em rất thích anh, anh không thể mở lòng với em được sao?
- Cô đang suy nghĩ cái gì trong đầu vậy? Rõ ràng là cô biết mối quan hệ của tôi với Diana mà, sao còn cố chen vào chứ?
- Anh đừng lừa dối em nữa, vữa nãy những lời anh nói em đều đã nghe thấy hết rồi.

Anh và Diana mới chỉ mới đang tìm hiểu thôi, chưa phải yêu đương gì hết.
Nói xong cô ta liền ôm chặt lấy tôi, tôi bất ngờ không kịp phản kháng nhưng cũng nhận thức được mà đẩy cô ta ra.
- Chắc là có hiểu lầm gì ở đây rồi, tôi không có lừa gì cô cả vốn dĩ Diana là bạn gái của tôi.

Người bị tôi lừa thật ra là trợ lí Rose chứ không phải cô.
Cô ta khi nghe xong câu nói của tôi liền có chút thất vọng, bất chợt lại ôm chặt lấy tôi.

Đâu ai ngờ được em đột ngột bước ra ngoài khiến tôi không phản ứng kịp.
Em nhìn thấy cảnh thân mật trước mắt mà lộ ra vẻ không vui, tôi liền hoảng loạn đẩy Mary ra và tiến lại phía em hỏi han.
- Em ổn chứ? Thực sự chuyện không như em nghĩ đâu.

Là do Mary cô ta...!anh không phản kháng kịp.

- Không sao đâu, em tin anh mà, chắc chắn rằng anh sẽ không bao giờ phản bội em.
- Thật sao?
Tôi nhìn vào sâu thẳm trong đôi mắt của em, biết rằng em thực sự tin tưởng ở tôi nhưng có vẻ em vẫn rất buồn.
Tôi nhẹ nhàng nắm tay em và dơ lên cho Mary thấy.
- Tôi và Diana là người yêu, sau này còn là vợ chồng.

Nếu không muốn thành kẻ thứ 3 thì đừng chen chân vào nữa.
- Anh chắc chắn được rằng sau này hai người sẽ kết hôn sao? /Mary hỏi tôi/
- Chắc chắn! /tôi trả lời Mary một cách kiên định/
Nghe được phản hồi của tôi Mary tức tối bỏ về không phỏng vấn nữa.

Nhưng tôi lại có cảm giác mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đây, chắc hẳn vẫn còn có kế hoạch khác để chia rẽ tôi và Diana.
- Xin lỗi quản lí, tôi tới trễ, do đường kẹp quá nên...!/Mary vừa đi khỏi thì các ứng viên đăng kí ồ ạt tới/
- Quản lí Ry, thứ lỗi cho tôi vì đã đến muộn.
- Chào quản lí ạ, tôi không chậm trễ quá chứ?!
Mọi người đều hớt hải ai ai cũng thở gấp xen lẫn phần lúng túng vì đã trễ giờ phỏng vấn.
- Không sao hết, nhưng giờ tôi có việc phải giải quyết ở kho nên mọi người cứ ở đây nghỉ ngơi và chờ tôi thêm 30 phút nữa nhé.
- Vâng, thưa quản lí.

/đồng thanh/

- Anh giúp em trông coi cửa hàng nha, em tin tưởng anh nhất đấy, nếu có gì khó khăn có thể vào trong này hỏi trợ lí Rose.
- Được rồi, em đi đường cẩn thận nhé.
- Em biết rồi.
Nói xong em chạy vội ra bắt taxi đến kho hàng.
Tôi định ngồi xuống ghế thì đột nhiên có khách vào, chợt nhận ra bóng dáng quen thuộc ấy là của Umy - cô bạn cùng bàn 3 năm cấp 3 của tôi.

Bên cạnh là một người đàn ông, có vẻ là bạn trai hoặc chồng cô ấy.
- Chà, trùng hợp thật đấy.

Không ngờ lại gặp cậu ở đây.
- Umy, lâu rồi không gặp, vẫn khỏe chứ?
- Rất khỏe là đằng khác.

Tiện đây mình muốn giới thiệu với cậu, anh ấy là Rade đồng thời là chồng sắp cưới của mình.
- Ồ, chào anh.

/bắt tay với Rade/
- Còn cậu? Đã có cô bạn gái nào chưa?
- À, có ròi.

Cô ấy là quản lí của cửa hàng này nhưng hiện tại cô ấy phải ra kho có chút việc, chắc chút nữa sẽ quay lại.
- Vậy thì mình phải ở đây đợi đến lúc được diện kiến cô bé may mắn lọt vào mắt xanh của học bá Kyno Jame mới được.

Sẵn tiện mua chút đồ coi như là ủng hộ, mình hay dùng loại này lắm rất và chất lượng nha.
- Cảm ơn cậu..