Editor: ChieuNinh
"Nam Sơn này cũng quá xấu rồi, tìm hắn tính sổ đi!" Vương Hoa Nhi rất là tức giận, Vương Nhị Bảo thì lại nói: "Đến lúc đó khẳng định tiểu tử kia không thừa nhận!"
"Vậy đi tìm Ngưu Oa tử vừa rồi đến, để cho hắn làm chứng!" Vương Hoa Nhi nói.
"Nhị tỷ, Nam Sơn sẽ nói là Ngưu Oa tử oan uổng hắn." Nếu Nam Sơn muốn làm việc này ở sau lưng, khẳng định sẽ không là dễ dàng xúc động như nương Cẩu Oa tử như vậy, người ta chết không thừa nhận, ngươi có thể làm sao?
"Vậy các ngươi nói phải làm sao? Chẳng lẽ để cho hắn hại chúng ta như vậy!"
"Hắn dám!" Vương Nhị Bảo nói: "Đến lúc đó nhìn hắn có một mình, ta đập cho hắn một trận! Để cho hắn cũng không dám làm mấy chuyện xấu nữa."
"Nhị ca, ngươi đánh thắng hắn sao?" Vương Phúc Nhi và Vương Hoa Nhi rất là hoài nghi, Nam Sơn là người cao lớn, lớn lên còn cường tráng, nhị ca nhà mình gầy giống như sợi gai, rõ ràng không phải một cấp.
"Đừng có nói vậy! Ta còn có chút công phu đó!" Nói xong còn ngẩng đầu ưỡn ngực, như vậy thoạt nhìn thật buồn cười. Vương Phúc Nhi cười thầm trong lòng, Vương Hoa Nhi thì trực tiếp cười lên tiếng.
Thích thị ở bên trong nghe thấy được, hỏi làm sao, Vương Nhị Bảo và Vương Hoa Nhi nói mấy chuyện xấu Nam Sơn làm cho Thích thị, còn cho thấy muốn đi tìm hắn tính sổ. Thích thị nói: "Tiểu oa nhi có chút ý kiến, cũng đừng lại đi đánh nhau, vốn có lý, đến lúc đó cũng biến thành vô lý. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Nam Sơn vẫn là tiểu oa nhi thôi, các con đánh người ta, đến lúc đó người lớn tìm tới cửa, vậy thì làm sao? Việc này cứ như vậy mà bỏ đi, còn có hai đứa nhỏ các con, về sau không được đánh nhau với người ta. Đặc biệt là Hoa nhi!" Thích thị nghiêm khắc nói.
"Nương, sao người không nói Phúc nhi, hôm nay con không bị tổn thất." Vương Hoa Nhi bĩu môi.
"Nha đầu nhà ngươi có tính tình gì ta còn không biết hả, ngươi là tỷ tỷ, nói ngươi còn không được sao."
Việc này cứ không giải quyết được gì như vậy, không biết là Nam Sơn bên kia chột dạ hay là vì nguyên nhân nào khác, thật ra lại không có phát sinh gì nữa.
Sau một trận tuyết, liền bước sang tháng chạp, tục ngữ nói, có tiền hay không có tiền, về nhà qua năm mới. Nhi tử và tức phụ nhi của Trương thẩm cũng từ trên huyện trở lại, lần này nàng dâu của bà đã hoài thai, qua năm mới sẽ không đi lên huyện nữa, chờ sinh hài tử xong rồi lại nói sau.
Trương thẩm thì cả ngày cười không khép miệng được, nàng dâu của bà cũng đã nhiều năm, đều vẫn không có động tĩnh, cái này nói không vội cũng không có khả năng, hiện tại rốt cục sắp được ôm tôn tử, trong lòng vô cùng kích động thật sự là không thể nói thành lời.
Nhà Vương Phúc Nhi, heo nuôi được một năm bán một con, chừa lại một con giết ăn mừng qua năm mới. Bởi vì heo được ăn uống sung túc, cho nên hai con heo này lớn lên đều béo tốt. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh Vương Phúc Nhi nhớ rõ thời điểm ở nông thôn hiện đại nhìn thấy heo đều là màu trắng, nhưng mà heo ở đây đều là màu đen, khó trách có câu ngạn ngữ nói, quạ đen không chê lông heo đen đâu.
Hôm nay là ngày nhà Vương Phúc Nhi giết heo, Trương thẩm cũng tới đây hỗ trợ, Tứ thẩm Sở thị cũng đi qua, vô cùng bận rộn. Chờ dao trắng nhỏ giết heo đi vào dao nhỏ hồng đi ra, con heo này xem như đã hoàn thành cả đời ăn uống vui chơi của nó.
Thích thị ở trong phòng bếp vội vàng không ngừng, hôm nay đúng là phải mời cơm người tới giết heo và người hỗ trợ, Vương Cúc Nhi là đại cô nương cũng trợ thủ, Vương Hoa Nhi và Vương Phúc Nhi liền mang theo Vương Tiểu Bảo ở trong phòng.
Nông thôn giết heo, đều thích cân nặng, xem nuôi heo một năm rốt cuộc có bao nhiêu trọng lượng, sau đó xem nhà này có tay nuôi heo hay không.
Heo nhà Vương Đồng Tỏa cân nặng thế nhưng có hai trăm cân, các hương thân hỗ trợ đều chúc mừng, nói nhà hắn có tay nuôi heo. Vương Đồng Tỏa cũng nở nụ cười hàm hậu, may mắn khai hai mẫu đất hoang, bằng không lấy cái gì nuôi heo chứ.
Hiện tại trong nhà mình còn có thật nhiều khoai lang và khoai lang núi, chờ thời điểm sang năm lại khai khẩn thêm vài mẫu đất hoang nữa, bản lĩnh khác hắn không có, nhưng chăm sóc đất đai vẫn rất có đường lối.
"Ôi, Tam đệ muội đều bận rộn xong rồi à." Mã thị nhàn tản thoải mái đi tới. Ngay kịp lúc vừa dọn cơm, có người có chút nhìn không quen cách làm người của bà ta đều không nói chuyện cùng, nhưng mà còn có một vài người thì không thể đắc tội hai bên, đều chào hỏi. Thích thị cũng nói: "Nhị tẩu tới à."
"Đúng vậy, nhà chúng ta chỉ có ngươi và Tứ đệ muội nuôi heo, ài, chất nhi chất nữ ngươi muốn ăn miếng thịt cũng không dễ dàng. Ta nghe nói giết heo có hai trăm cân, các ngươi khẳng định ăn không hết, đến lúc đó cũng đừng quên đưa một miếng qua cho chúng ta đó."
Thích thị và Vương Đồng Tỏa đã sớm thương lượng xong rồi, đến lúc đó sẽ đưa một miếng thịt đi qua cho các nhà, nhưng mà hiện tại Mã thị nói như vậy, thật sự làm cho người ta thực không thoải mái.
"A, Nhị bá mẫu Cúc nhi, mấy ngày hôm trước không phải ta còn nhìn thấy đương gia nhà các ngươi xách một miếng thịt trở về sao?" Nói chuyện là hàng xóm Chu thị nhà mới của Mã thị.
Mã thị không đề phòng, sợ Chu thị nói tiếp nên vội vàng nói: "Qua năm mới cần dùng nhiều thịt hơn đi, có chút này thì thế nào. Có phải hay không, Tam đệ muội." Nàng ta cảm thấy Thích thị dễ nói chuyện nhất, cho nên liền bắt Thích thị hỏi. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh
Thích thị không nghĩ hôm nay chuyện tốt của nhà mình biến thành tâm tình không tốt, vì thế nói: "Ta và cha mấy đứa nhỏ cũng đã thương lượng xong rồi, đến lúc đó sẽ đưa mỗi nhà một phần giống nhau."
Sở thị cũng đi theo nói: "Ta cũng muốn đưa như vậy, nhưng mà ta cũng không hiếm lạ gấp gáp đòi của người khác, thật không lễ phép!"
Mã thị da mặt dày, chỉ làm như không có nghe hiểu được, đã sớm đi lên ngồi trên bàn, Chu thị nói: "Nhị tẩu này của ngươi thật đúng là gian, đợi tới lúc ăn cơm mới đến."
Sở thị nói: "Nàng ta lười từ trong xương cốt." Nàng không ngại nói về vị nhị tẩu này, dù sao thì nàng ăn ngay nói thật.
Đến lúc ăn cơm, nam nhân một bàn, nữ nhân và tiểu oa nhi lại một bàn, bởi vì tiểu oa nhi tới đây ăn cơm nhiều lắm. Nhóm phụ nữ không có cách nào, đành phải gắp đồ ăn cho bọn họ, bưng bát đi bên ngoài ăn, mấy tiểu oa nhi đó cũng thích như vậy, hi hi ha ha cười, ngoài miệng ăn đầy mỡ. Mấy tỷ muội Vương Phúc Nhi, thì không được lên bàn ngồi, các nàng phải đợi mọi người đều cơm nước xong thì mới ăn sau, dù sao cũng là chủ nhà mà.
Vương Phúc Nhi chỉ nhìn thấy Nhị bá mẫu Mã thị liên tiếp gấp thịt béo cho Vương Tam Bảo và Vương Chi Nhi, Thích thị là người không tiếc. Thịt béo cũng là một miếng to ngon, người ở đây cảm thấy thịt mỡ thì ngon hơn thịt nạc, nhưng mà Vương Phúc Nhi thì đều ăn không vô, quá nhiều mỡ rồi.
"Cúc nhi, đưa cái này đi qua nhà cũ đi." Thích thị đã sớm chuẩn bị đồ ăn cho người bên nhà cũ.
Vương Hoa Nhi hỏi: "Sao lần này Đại bá mẫu còn chưa có tới?"
"Nàng có chút không thoải mái." Thích thị nói, kỳ thật làm sao mà không thoải mái, là Vương Kim Tỏa không cho Đinh thị tới đây, hiện tại Vương Kim Tỏa cũng biết Tam đệ nhà mình tốt, không muốn để cho phụ nữ nhà mình tới đây hồ đồ ăn uống, cho nên mới không cho tới đây. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Vương Nhị Bảo và Vương Tứ Bảo cũng không có tới, Thích thị đều chuẩn bị xong, cho ba người đưa đi qua, hiện tại nàng đã rảnh, có thể dỗ Tiểu Bảo.
Vương lão đầu nhìn thịt heo béo mập, thì trên mặt đều cười thành đóa hoa, con trai sống tốt, ông cao hứng. Triệu thị hỏi: "Có ai hỗ trợ?"
Vương Cúc Nhi vội vàng trả lời. Triệu thị nói: "Nhị bá mẫu ngươi không có đi?"
Vương Hoa Nhi xen miệng nói: "Cơm đã làm xong hết thì mới đi qua, còn hỏi nương muốn lấy thịt nữa."
"Cái bà nương này, còn giống như trước đây, chỉ nghĩ muốn chiếm tiện nghi!" Triệu thị nói: "Vậy ngươi nương nói làm sao?" Bà cũng muốn có thịt.
"Trước khi giết heo nương và cha con đã nói sẽ phân cho mỗi nhà một miếng thịt, nãi nãi, người muốn ăn gì, để con nói nương đưa qua đây cho người." Vương Phúc Nhi nói.
Trong lòng Triệu thị mừng thầm, nói: "Cũng chỉ là một cục xương già, còn có thể ăn gì. Nói cho nương ngươi, đừng khách khí với Nhị bá mẫu ngươi, nếu nàng ta càn quấy, trực tiếp nói cho ta biết, ta tới thu thập nàng."
Không thể không nói, thái độ của Triệu thị có một chút biến hóa như vậy đối với tam phòng, đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải hiếu thuận với bà thật tốt mới được. Hơn nữa Triệu thị có chút ngại bần yêu phú, nếu không phải nhà mình sống tốt hơn, khẳng định hiện tại sẽ không phải là thái độ này.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân trọng yếu, chính là nương nhà mình sinh Tiểu Bảo, bằng không, vậy thì thật đúng là không xác định rồi.
Vương Cúc Nhi lại đưa đồ ăn đi qua cho Đại bá mẫu và mấy người Nhị Bảo. Vương Tứ Bảo ngửi được mùi, nước miếng đều muốn chảy ra. Đinh thị vốn không thể đi theo đi qua ăn cơm thì đang rất buồn bực, hiện tại thấy lão Tam để cho mấy đứa nhỏ đưa qua đây cho mình, cảm thấy nhà lão Tam vẫn là thức thời, cũng sẽ không nói thêm gì.
Đảo mắt cũng sắp qua năm mới, mọi người đều vội vàng chuẩn bị đồ tết, ngày hợp chợ người đi Tú Thủy trấn cũng nhiều lên. Tần suất dùng con la nhà Vương Phúc Nhi thì cũng nhiều theo. Thích thị sớm dùng rau cải trắng ngâm dưa chua, hầm cùng với thịt heo, cũng thật ngon. Nhưng mà Vương Phúc Nhi không quen ăn như vậy, vẫn là rất béo ngậy, nếu dùng dưa chua hầm cá, vậy không thể tốt hơn. Chỉ là ngày hiện tại, không có cá sống tươi mới, thật sự nghĩ muốn mua, vậy thì rất quý, người nhà bình thường thật sự mua không nổi.
Vương Đồng Tỏa ở tiệm hoa quả khô trấn trên, mua mấy con cá khô, mặc kệ nói như thế nào, hàng năm phải có cá thôi. Mọi người đều là từng như thế này.
Hôm nay, Thích thị muốn chuẩn bị trụng dầu một vài thứ, giống Ma Diệp nhi, thức ăn thịt viên đơn giản, hấp bánh bao (bánh bao này không nhân còn được gọi là mô mô), bánh bao thịt, làm thịt kho. Bởi vì giết heo, lại còn lỗ tai heo, gan heo, …, đến lúc đó ở thời điểm qua năm mới, có thể làm rau trộn ăn. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d Tại phòng bếp bay tới từng trận mùi thơm, Vương Phúc Nhi và Vương Hoa Nhi chạy tới chạy lui vào phòng bếp xem, nếu có gì ngon, sẽ ăn một hai miếng. Còn không phải sao, một lồng hấp bánh bao vừa ra nồi, hai cật hóa liền ăn hai cái, lại có thịt viên vừa chiên xong, bụng đều phải no rồi, có thể không cần ăn cơm.
Trong lòng Thích thị rất vui vẻ, trước kia làm sao có chuyện như vậy, không nói được ăn ngon, cho dù là ăn no cũng không thể, hiện tại đứa nhỏ nhà mình muốn ăn thế nào thì ăn thế đó. Đồ chuẩn bị qua năm mới đa dạng cũng nhiều, còn có vài loại món ăn mặn vẻ vang.
Mấy đứa nữ nhi cũng đều béo lên, sắc mặt cũng thay đổi hồng nhuận, hăng hái của nàng càng ngày càng lớn. Vương Đồng Tỏa đưa thịt đi qua nhà mỗ mỗ Vương Phúc Nhi, thời điểm trở về, lại mang về mấy con thỏ, là tiểu cữu cữu bắt được. Thích thị quyết định kho mấy con thỏ này, miễn cho đến lúc đó làm cả nửa ngày cũng không quen.
"Đã trở lại, cha nương và Hà Hoa cũng khỏe đi." Thích thị hỏi.
"Đều rất khỏe, nàng đừng lo lắng, Gia An lại gửi mang về cho cha nương một vài thứ, hiện tại ta đi đưa qua." Vương Đồng Tỏa nói.
"Được rồi, hiện tại cũng sắp qua năm mới, chàng đi đón cô cô và Tú Nga trở về đi." Thích thị nói.
"Được, ta ngày mai sẽ đi." Nương tử nhà mình thật tốt! Vương Đồng Tỏa vốn đang muốn nói với nàng, kết quả nàng liền chủ động nói ra rồi.
Mà sau khi đón hai người Tú Nga trở về, cô nãi nãi và Tú Nga đều là người làm việc giỏi, không tới một hai ngày, mọi thứ đều chuẩn bị thật tốt, phòng ở cũng quét tước sạch sẽ, mà Sở thị vẫn luôn không có động tĩnh cũng truyền ra tin tức tốt, này năm thật đúng là dễ chịu.
Hết chương 67.