Kết quả điều tra của chiếc xe nhanh chóng được đưa ra, Giang Vọng tìm thấy tóc của bốn người nhà họ Lam để lại ở trên xe, ngoài ra còn phát hiện ra bột m@ túy còn sót lại ở trong cửa gió điều hòa của xe."Những năm gần đây vì xe taxi và những dịch vụ gọi xe trực tuyến thường xuyên xảy ra tai nạn bất ngờ và vì mục đích an toàn nên tất cả các xe taxi và dịch vụ gọi xe trực tuyến trong thành phố đều được trang bị hệ thống GPS để định vị phương tiện bất kỳ lúc nào." Triệu Phong quay lại cục báo cáo với Nhậm Du Nhiên: "Tôi đã liên hệ với công ty taxi rồi, họ nói rằng sau khi nhận được báo án từ tài xế taxi họ đã bắt đầu theo dõi định vị GPS rồi nhưng họ phát hiện ra rằng tín hiệu đã bị chặn lại rồi, họ nghi ngờ rằng kẻ trộm đã làm điều đó."Nhậm Du Nhiên chống cằm suy nghĩ một hồi rồi hỏi: "Tín hiệu này có dễ bị chặn không?"Triệu Phong nói: "Nghe nói là thêm một thiết bị chặn tín hiệu là được rồi, cụ thể như thế nào thì phải hỏi bộ phận kỹ thuật."Nhậm Du Nhiên cau mày, trầm giọng nói: "Anh đã kiểm tra camera giám sát chưa, bắt đầu từ bãi đỗ xe đến phía trước, điều tra rõ hành trình của cái xe này cho tôi.""Đã sắp xếp xong rồi, nếu không có bất thường xảy ra thì chậm nhất là ngày mai sẽ có kết quả."Nhậm Du Nhiên lắc đầu nói: "Không để đến ngày mai được, hôm nay cố gắng hết sức tìm ra vị trí cho tôi.""Cái này...." Triệu Phong nhìn lên có chút khó xử.Nhậm Du Nhiên nhìn anh ấy, nghiêm nghị nói: "Có khó khăn gì cứ nói thẳng ra, thiếu người hay như thế nào, tôi sẽ lập tức sắp xếp cho các anh.
Thời gian không chờ đợi ai, Tô Liệt và bốn người người nhà họ Lam đã mất tích được gần hai mươi giờ rồi, nếu còn chậm trễ nữa thì dưa cũng bị chín rồi."Triệu Phong nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Nhậm Du Nhiên lập tức đứng thẳng người, sốt sắng nói: "Đội trưởng Nhậm yên tâm, tôi sẽ đưa người điều tra ra kết quả sớm nhất!"Nhậm Du Nhiên hài lòng gật đầu: "Được rồi, anh Triệu anh vất vả rồi."Sau khi Triệu Phong rời đi, Nhậm Du Nhiên quay đầu săng nhìn Yến Quy đang ngồi trên ghế sô pha và hỏi nàng: "Cô nghĩ như thế nào?"Yến Quy suy nghĩ một chút rồi nói: "Bốn người nhà họ Lam, trong đó có ba người đều là đàn ông hơn nữa là có hai người thanh niên và trung niên độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi tuổi.
Dù T có uy lực như thế nào, một người cũng không thể thuận lợi khuất phục được bốn người, ngoài việc dùng độc của anh ta ta ra e rằng còn có những người khác giúp đỡ nữa.""Ừ." Nhậm Du Nhiên không đồng tình lắm: "Về cơ bản K xã là những con sói đơn độc và hiếm khi hợp tác với người khác."Lúc này Yến Quy đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình, cũng không chú ý tới che giấu, thuận theo ý mà nói: "T là một ngoại lệ.
Chuyên môn của anh ta ta khá đặc biệt, anh ta rất giỏi chế tạo thuốc độc, nhưng thực ra anh ta không thường nhận mua bán giết người, anh ta ta buôn bán m@ túy.
Theo tôi biết được, có một vài thành phố ven biển Đông hải có tụ điểm của T, như là các hộp đêm, quán bar, KTV, câu lạc bộ....!Những tụ điểm này bí mất buôn bán m@ túy và giấu m@ túy, là nguồn kiếm tiền của T.
Trước đây L, là một người mới, tôi cảm thấy mối quan hệ của T với anh ta ta có lẽ là không tồi, hình mẫu có hơi giống với anh ta ta, học theo dáng vẻ của anh ta làm việc, chỉ là anh ta ta ít kinh nghiệm và háo sắc, làm việc để lại nhiều sơ hở, nên dễ dàng bị bắt."Yến Quy không nhận ra rằng bản thân đã để lộ quá nhiều thông tin, Nhậm Du Nhiên vẫn im lặng lắng nghe và âm thầm quan sát nàng.Đợi đến khi nàng lấy lại tinh thần thì đã quá muộn rồi, khi nàng ngước mắt lên và bắt gặp ánh mắt trầm tĩnh của Nhậm Du Nhiên, Yến Quy cảm thấy trống rỗng.Ánh mắt Nhậm Du Nhiên sắc bén, nói đầy ẩn ý: "Pháp y Yến thực sự biết rất nhiều điều."Yến Quy có chút chột dạ, quay mặt đi chỗ khác nói: "Trước đây ở chỗ thầy của tôi tôi đã tìm hiểu qua rồi.""Là sở trưởng Trương sao?"Yến Quy gật đầu thừa nhận.Nhậm Du Nhiên bật cười, vẻ mặt thoải mái và có vẻ như cô ấy đã tin tưởng rồi.
Nhưng bản thân cô ấy đang thầm nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ làm sao để cho Yến Quy trở lại như trước đây, và làm như thế nào để hỏi tội Trương Diên Húc.Nhưng trước mắt vụ án vẫn là quan trọng nhất, Nhậm Du Nhiên nghe theo lời của Yến Quy nói: "Cho nên những người có thể dùng dưới tay T là rất nhiều?""Hầu hết bọn họ đều đang thay anh ta ta quản lý công việc kinh doanh, những người thực sự để anh ta tin tưởng, đến giúp đỡ bên cạnh anh ta rất ít." Yến Quy cũng không biết tại sao, đột nhiên bắt đầu cảm thấy vô dụng, không thể che giấu được, biết cái gì thì nói cái đó, nếu như Nhậm Du Nhiên hỏi được mọi chuyện thì sẽ đẩy cho Trương Diên Húc.Bây giờ Nhậm Du Nhiên đã biết chuyện gì đã xảy ra với nàng rồi, nên cô ấy cũng không thèm hỏi lại nàng nữa mà tự nhiên thảo luận với nàng về vấn đề này."Nhưng bây giờ chúng ta không tìm được anh ta, cũng không tìm được những anh em làm việc thay anh ta nữa."Yến Quy nhìn vào điện thoại, nói: "Tối hôm qua ít nhất là vẫn còn một người nữa, nhiệm vụ của anh ta là đến đón Tô Liệt.
Dĩ Di đã điều tra qua số điện thoại di động của Tô Liệt rồi, chỉ cần kiểm tra các số điện thoại mà Tô Liệt thường xuyên liên hệ trước đây thì chắc canh ta sẽ có kết quả."Nhậm Du Nhiên cáu kỉnh nói: "Số lượng điều tra này cũng không ít, đợi Cố Dĩ Di tìm được người thì sợ rằng phía Tô Liệt đã quá muộn rồi."Đối mặt với những lo lắng của bạn, Yến Quy luôn tỏ ra bình tĩnh, nàng từ tốn nói: "Phía Tô Liệt thì giao cho anh Triệu và Diêu Viễn kiểm tra camera giám sát rồi, Dĩ Di kiểm tra manh mối này không chỉ là để tìm Tô Liệt mà còn là để tìm T nữa."Vẻ mặt của Nhậm Du Nhiên trở nên nghiêm túc trở lại và hỏi: "Cô có chắc không?"Yến Quy chỉ cười và không thể thừa nhận.
T là một trong những người xảo quyệt nhất của K xã, cho dù lần này có thể nắm được một manh mối từ phía anh ta ta, thì Yến Quy cũng không dám nói rằng mình hoàn toàn tin tưởng vào việc có thể bắt được anh ta.Mười giờ tối, hai mươi tư giờ sau khi Tô Liệt biến mất, Diêu Viễn và Triệu Phong cũng mang đến một tin tức.
Họ kiểm tra camera một chút đã phát hiện ra chiếc xe màu đen đưa Tô Liệt đi và chiếc taxi đã đi cùng một con đường."Đội trưởng Nhậm, có một bến cảng bỏ hoang ở phía cảng ven biển Đông Hà.
Điểm đến cuối cùng của chiếc xe màu đen chắc canh ta sẽ là ở đó.
Sau đó, chiếc xe không còn xuất hiện lại nữa, còn chiếc xe taxi thì có đến và có quay lại, đã bị một camera giám sát ở ngã tư gần đó ghi lại được."Nhậm Du Nhiên đang tăng ca ở trong cục, khi nhận được báo cáo liền lập tức tức giận, cô ấy dường như bật dậy khỏi ghế và hỏi lại: "Chắc canh ta không?"Giọng của Diêu Viễn rất cao hứng, bên cạnh anh ấy khá ồn ào, giống như đang ở trên xe ô tô vậy: "Mặc dù camera giám sát vẫn cách bến cảng bỏ hoang một khoảng cách nhất định, nhưng trên tuyến đường lại trùng hợp xuất hiện hai chiếc xe, chỗ này là một chỗ ít người, đáng nghi ngờ nhất.
Bây giờ tôi và anh Triệu sẽ đưa người tới đó, không cần biết như thế nào nhưng chúng tôi cũng sẽ kiểm tra qua một chút!"Nhậm Du Nhiên tắt điện thoại, tự mình cũng chuẩn bị chạy tới hiện trường, Yến Quy cũng đứng dậy theo."Cô không cần đi đâu, hãy ta ca về nhà nghỉ ngơi trước đi? Hôm nay Dĩ Di cũng không cần tới."Yến Quy đi theo cô ấy ra khỏi văn phòng và nói: "Tôi sẽ quay lại phòng thí nghiệm để xem kết quả thuốc độc, theo tính toán thì cũng đến giờ có kết quả rồi.""Được.
Giữ liên lạc nhé."Hai người họ tách ra, Yến Quy quay lại phòng thí nghiệm thì gọi điện thoại cho Cố Dĩ Di trước."Thế nào rồi?"Bên Cố Dĩ Di có chút ồn áo, dường như là cô đang lái xe: "Vẫn cần một chút thời gian để điều tra, chị đang ở đâu thế?"Yến Quy đẩy cửa đi vào phòng thí nghiệm: "Ở trong cục, lấy kết quả độc dược."Cố Dĩ Di: "Vậy em đến cục đón chị."Yến Quy: "Được, chị đợi em."Hai người không nói thêm gì nữa, lúc Yến Quy trở lại phòng thí nghiệm, Trần Băng đang chuẩn bị tan ca, thấy nàng quay lại, bà ấy chỉ vào bàn thí nghiệm: "Đã có kết quả rồi.""Cám ơn chị Trần, chị tan ca được rồi ạ."Trần Băng cười: "Phải nhanh chóng tan ca rồi, nghe nói con trai tôi đang làm ầm ở nhà rồi.
Đúng rồi, tiểu Cố không đi cùng cô sao?"Chuyện của hai người bọn họ cũng không phải là bí mật trong cục nữa, Yến Quy nói: "Cô ấy đi điều tra chút chuyện rồi, bây giờ sẽ quay lại đón tôi."Trước khi rời đi, Trần Băng khịt mũi trêu chọc nàng: "Người yêu nhỏ thật phiền phức mà, mới có một lúc không gặp nhau đã đặc biệt đến đón rồi, không như chúng tôi, kết hôn nhiều năm như vậy rồi, muốn nhờ ông xã nhà tôi một chút thì cũng khó hơn hái trăng trên trời rồi.
Được rồi, tôi đi đây, trước khi cô tan ca nhớ tắt điện nhé."Khóe môi Yến Quy cong lên, nhìn theo Trần Băng rời đi.Yến Quy xem kết quả xét nghiệm độc tố của Châu Hiên Thụy, trên đó liệt kê một dãy tên thuốc, nhìn rất phức tạp."H3roin, morphin, thuốc ngủ, và ba loại thuốc chống trầm cảm khác...."Đây là do ngộ độc quá liều bởi vì tác động đồng thời của việc trộn thuốc phiện cùng với các loại thuốc khác nhau.Trong quá trình khám nghiệm tử thi của Châu Hiên Thụy, Yến Quy đã chiết xuất được một lượng lớn chất đốc từ dạ dày của anh ta ra, có thể thấy rằng Tô Liệt đã để anh ta ta uống thuốc độc, ngộ độc hêrôin thông thường đều là do tiêm vào tĩnh mạch, nên ngộ độc do uống nhầm lẫn với m@ túy khác, không biết có nên nói đúng là thủ đoạn của T hay không.Khi Cố Dĩ Di quay lại cục thì tất cả đội điều tra kỹ thuật chỉ còn lại phòng của Yến Quy còn sáng đèn.Khi vào phòng làm việc, Yến Quy đang gối đầu lên tay nhắm mắt lại, Cố Dĩ Di nhẹ nhàng bước tới, dùng ngón tay ấn lên thái dương của nàng."Đau đầu sao?"Yến Quy nhận ra khi cô đến gần, một hơi thở quen thuộc phả vào mặt nàng, Yến Quy không mở mắt, cong môi thành một nụ cười nắm tay cô: "Không có."Cố Dĩ Di không tin vào điều đó, giọng điệu nguy hiểm nói: "Cho chị một cơ hội, suy nghĩ kỹ rồi trả lời."Yến Quy âm ừ nói: "Không sao.""Nói lại lần nữa!" Cố Dĩ Di nghiêm mặt.Không tin được, có chút hung dữ.Yến Quy mở to mắt, quay đầu nhìn cô, thấy khuôn mặt dữ tợn của cô đang nhìn thẳng vào mình, bạn gái tức giận cũng không được, liền ôn nhu nói lại: "Hơi đau một chút thôi."Cố Dĩ Di khịt mũi và xoa xoa thái dương của nàng: "Tại sao lại không ghi nhớ? Đã bảo chị có chuyện gì thì cũng phải nói thật với em mà."Yến Quy nhắm mắt lại và tận hưởng sự xoa bóp của cô, nhẹ nhàng nói: "Chị sai rồi."Xin lỗi thật nhanh quá, Cố Dĩ Di chế nhạo: "Chị, chị đừng có nói miệng là "chị sai rồi" nhưng trong lòng lại nghĩ "nhưng chị không thay đổi đâu" nhé?"Chậc, cho dù thực sự nghĩ như vậy thì nàng cũng không dám nói ra.Yến Quy nghiêm nghị nói: "Đâu có đâu, chị biết sai nhất định sẽ sửa mà, chị là người không đáng tin như vậy sao?"Cố Dĩ Di khá hài lòng với thái độ của nàng, lại tiếp tục xoa bóp thái dương cho nàng.Trong phòng làm việc yên lặng, không ai lên tiếng, bầu không khí yên tĩnh và ấm áp lan tỏa trong tĩnh mịch.Sau một lúc, Yến Quy hỏi: "Điều tra như thế nào rồi?"Cố Dĩ Di nói: "Em đang theo dõi một vài số điện thoại đáng ngờ, ngày mai có thể có kết quả.""Được." Yến Quy nắm lấy tay cô, nói: "Chúng ta về nhà đi."Đôi tay của Cố Dĩ Di mạnh mẽ và lực xoa bóp vừa phải, cơn đau đầu của Yến Quy đã đơn hơn rất nhiều rồi.Hai người họ cùng nhau đi ra khỏi cục, sau khi lên xe, Yến Quy nói: "Hôm nay về chỗ chị nhé."Cố Dĩ Di sững sờ một lúc, sau khi họ ở bên nhau ngày nào họ cũng về nhà của Cố Dĩ Di, cơ bản là đã thành quen rồi, đây là lần đầu tiên Yến Quy ngỏ ý muốn về căn hộ của nàng."Chị muốn về lấy một số tài liệu."Nghe nàng nói như vậy, Cố Dĩ Di liền gật đầu, khỏi động xe hướng về nhà của Yến Quy.T từng là người khó xử lý nhất trong K xã, vì anh ta rất ít khi phạm tội giết người, công việc kinh doanh của anh ta ta đều phụ thuộc vào việc buôn bán m@ túy, anh ta cũng có các tuyến dưới làm việc đó cho anh ta.
Bản thân anh ta ẩn náu rất kỹ.
Nhưng bắt đầu từ năm nay, Yến Quy rất nhạy cảm thấy được những thay đổi của anh ta, cần phải nói rằng từ khi Yến Quy trở về Tân Hà, T đã bắt đầu thường xuyên xuất hiện trước mặt họ.
Đầu tiên là tấn công Nhậm Du Nhiên và đưa cô ấy đến trước cửa cục, sau đó là công khai cướp Trịnh Minh Lộ rồi đưa đầu của Trịnh Minh Lộ đến trước mặt cảnh sát, sau đó lại cung cấp m@ túy cho L, đến bây giờ lại giúp Tô Liệt giết người.
Mỗi bước đi của anh ta ta đều là muốn chọc tức cảnh sát, Yến Quy yên lặng nhìn cảnh đêm ngoài cửa kính xe, nàng không thể nghĩ ra được nguyên nhân khiến tính tình của T đột nhiên thay đổi, trừ khi....