Con Đường Cáo Mệnh Của Bà Bà Nhà Nông

Chương 21: 21: Tác Quái





Tuyết Hàm lại không ngốc, bé chỉ là không muốn nghĩ xấu cho bạn của mình, trong lòng hơi do dự.

Trúc Lan đứng lên đi vào phòng bếp, buổi sáng bánh bột ngô còn dư hai cái, thức ăn thì đã hết, thấy thịt vụn cũng không hào phòng, nàng mặc kệ trong sách, hay là trong trí nhớ nguyên thân vẫn coi thường Vương gia, lập tức lấy một cái bánh bột ngô đi ra.

Tuyết Hàm có chút mơ hồ: "Nương?"Trúc Lan kéo tay con gái: "Nương đi cùng với con đến đưa bánh.

"Tuyết Hàm há miệng một cái, rốt cuộc cũng không lên tiếng, trong lòng nghi ngờ, bé cũng muốn nhìn xem, chẳng qua trong lòng lại có chút rầu rĩ.


Vương gia cách Chu gia không xa, nhưng cũng không gần, cách một con đường, dân số của Vương gia không ít, con cái có tám người, chiến loạn chết hai người, còn lại sáu người, một đứa con gái, năm đứa con trai, cháu trai cả của Vương gia cũng đã thành thân, chắt trai cũng đã có, Vương Trương thị lớn hơn nàng mười sáu tuổi!Trúc Lan cẩn thận nhớ lại thì run một chút, Vương Trương thị này thật sự giỏi sinh, sinh tám đứa, hơn năm mươi mắng chửi người cũng không thở hổn hển, còn có sức đánh cháu gái.

Suy nghĩ đến nguyên thân vì sinh liên tục mà chết, nguyên nhân cũng vì sinh con trong thời chiến loạn, mấy lần ở cữ cũng không yên.

Nguyên thân coi thường Vương Trương thị, Vương Trương thị thì thích soi mói đâm chọc, phần lớn danh tiếng không tốt của nguyên thân đều có công lao của Vương Trương thị, nguyên nhân thì rất nhiều.

Vương Trương thị từ con dâu thành bà bà, từ khi gả vào Vương gia thì bị dày vò, nhất là sinh liên tiếp hai đứa con gái, cuộc sống càng không dễ sống, cộng thêm trượng phu không quan tâm lại uất ức, nguyên thân hạnh phúc thì quá chói mắt.

Còn nữa, con gái lớn của Vương Trương thị cùng tuổi với nguyên thân, năm đó cũng muốn làm mai gả cho Chu Thư Nhân của Chu gia, nhưng bà bà nguyên thân không cho Vương Trương thị mặt mũi, Vương Trương thị bị mất mặt oán hận chất chứa càng sâu.

Nguyên thân gả đến Vương trương thị liền bị nhằm vào, chẳng qua bà bà lợi hại, khi đó bà bà lợi hại của Vương Trương thị còn sống cũng không dám làm chuyện gì quá đáng.

Sau đó bà bà nguyên thân qua đời, bà bà của Vương Trương thị cũng đi, bà ta lập tức xoay người, phía trên không có người chén ép, ở trong thôn thích tác quái, trong mấy thôn gần đây nổi tiếng là yêu vương, không chỉ cay nghiệt với người trong thôn, còn cay nghiệt với con cái nhà mình.

Sáu đứa bé, nắm đứa con trai, con trai cũng không đáng giá, nhưng rốt cuộc con trai cũng không tốt để dày vò, cho nên oán khí lúc trước bị buộc sinh con trai đổ lên đầu con dâu và cháu gái, nhất là tức phụ lão tứ của Vương gia sinh ba cô con gái, lại bởi vì lúc sinh Tam Nha mà bị thương, đã bảy năm chưa mang thai.


Trúc Lan vừa đi vừa nhớ lại, nếu như nhớ không lầm tức phụ lão tứ Vương gia lại mang thai, đã ba tháng rồi, trong truyện viết vào tháng sáu thì bất ngờ sinh non, đối với chuyện sinh non này, nghĩ lại có chút kỳ lạ, phu thê Vương lão tứ bảo vệ giữ gìn rất chặc, ngay cả Vương Trương thị cũng để yên rồi.

Trúc Lan cười khẽ một tiếng, thật thú vị.

Tuyết Hàm nghi ngờ ngẩn đầu lên: "Nương, nương cười gì vậy?"Trúc Lan không nói nhưng nhớ ở trong lòng: "Không có gì.

"Tuyết Hàm ồ một tiếng, đột cảm nhiên thấy nương trở nên thần bí, đúng, chính là thần bí.

Trước kia nương rất dễ dàng nhìn thấu, vui chính là vui, không vui chính là không vui, dù sao cảm thấy nương thay đổi lợi hại hơn.


Đợi đến cửa Vương gia, Trúc Lan đánh giá một chút, dù có trí nhớ nhưng không bằng chính mắt nhìn thấy, Vương gia con trai nhiều, đời cháu cũng không thiếu, vốn không có củi cải đều xây nhà bùn, một đại gia đình không phân gia, xây không ít phòng, nhà chính cũng được xây thêm, hai bên nhà cũng xây rộng không ít, cả viện cũng không cần tường, nhìn rất là kín.

Trong sân gà bay khắp nơi, nhìn quen Chu gia sạch sẽ, Trúc Lan có chút hơi muốn ói, khắp nơi đều là phân gà không nói, còn thấy được mấy chỗ của người, đoán chừng là của tiểu hài tử không dọn.

Ngay cả dũng khí nhấc chân đi vào Trúc Lan cũng không có, cuối cùng nhìn con gái, Tuyết Hàm là đứa bé sạch sẽ, có thể nhịn đến Vương gia, đúng là thật sự xem Tam Nha là bạn.

Đứa bé nghịch ngợm đi vào nhà chính gọi người, rất nhanh Vương Trương thị đã ra đây: "Chao ôi, hôm nay gió gì thổi đến vậy?".