Hàn Doãn, con trai lớn của Hàn Quốc Đống, do bà vợ hai sinh ra, anh em cùng cha khác mẹ với Hàn Sóc.
Tuy chiếm ưu thế về giới tính, nhưng xét về huyết mạnh chính thống, suy cho cùng vẫn thua Hàn Sóc về thân phận là con vợ cả.
Ai kêu anh ta không phải được chui ra từ bụng của Khương Mỹ Linh chứ? Hai người cách nhau ba tuổi, lúc nhỏ thường xuyên đánh nhau, không phải là kiểu đùa giỡn của bọn con nít, mà là kiểu đánh đấm nghiêm túc hẳn hoi.1Hàn Doãn khóc bù lu bù loa, còn Hàn Sóc đau nhưng im lặng không lên tiếng, còn cố tình nhe răng hung dữ với anh ta.
Cùng là phô trương thanh thế, nhưng bản chất lại không giống nhau.
Hàn Doãn khóc, là bởi vì nước mắt có thể làm Hàn Quốc Đống mềm lòng.
Hàn Sóc không khóc, là vì không muốn để lộ bộ dạng yếu đuối của bản thân mình trước mặt “kẻ địch”, mất mặt lắm!
Hai người cứ hễ gặp nhau là lộ cái tính cứng đầu khiến Hàn Quốc Đống vô cùng8đau đầu, vì thế cũng không ít lần tạo cơ hội chung sống hòa bình” cho hai anh em, đáng tiếc, mỗi lần đều kết thúc trong ầm ĩ.
Trong cuộc cạnh tranh, Hàn Sóc là đứa con gái duy nhất của nhà họ Hàn, vốn đã có ưu thế trời sinh.
Cho dù là ai đúng ai sai, người Hàn Quốc Đống giúp cuối cùng luôn là cô, vì thế…
Hàn Doãn khóc cũng vô dụng.
Sau này, anh ta không khóc nữa, thay đổi chiến lược, bắt đầu đối xử tốt với Hàn Sóc.
Có thể bạn đầu2xuất phát từ mục đích không đơn thuần, nhưng từ năm này qua tháng nọ, dần dần đã trở thành một thói quen, tình cảm của hai anh em cũng tích góp nhiều dần.
Tuy Hàn Doãn vẫn bất mãn về sự thiên vị của ba anh ta, nhưng người được thiên vị là Hàn Sóc thì cũng không khó chấp nhận đến như vậy.
Năm xưa, Hàn Sóc vì giận dỗi Hàn Quốc Đống, một mình chạy lên phía Bắc học hành, vào lúc kinh tế thiểu thốn, may mà có Hàn Doãn tiếp tế, mới không4rơi vào cảnh không một xu dính túi.
Hàn Sóc nhớ ơn, không ít lần nói giúp cho anh ta trước mặt Khương Mỹ Linh.
Vốn dĩ bà hai không phải là người có dã tâm, ngày thường cũng xem như kính trọng lễ độ với Khương Mỹ Linh.
Vì thế, so với vài người con trai khác trong nhà họ Hàn, Hàn Sóc càng bằng lòng bày tỏ thiện ý với Hàn Doãn hon.
Tiếng “anh trai” kia cũng không hề có chướng ngại về tâm lý.
Hàn Doãn vốn rất biết cách làm người, có qua có lại, Hàn Sóc muốn gì là cho đó, vả lại còn cực kỳ chiều chuộng A Thận.
Khoảng thời gian trước đây không lâu anh ta còn dẫn cậu nhóc đi châu u xem bóng nữa cơ.
Tóm lại, Hàn Doãn và Hàn Sóc cũng được xem là một đôi anh em kỳ lạ không vì tranh giành tài sản mà diễn “cung tâm kế“.
Một người con trưởng, một người con vợ cả.
“Thủy hỏa bất dung” trong mắt mọi người, nhưng trên thực tế lại “chung sống hòa bình”, không biết đã làm bao người phải lác mắt.
“Nói đi, lại cần anh giúp đỡ gì đây? Thuê seeder cày comment hay mua top tìm kiếm?” “Đang uống rượu?” Hàn Sóc nhướng mày, cô nghe thấy tiếng ly rượu chạm vào nhau.
“Uống ít lại một chút.”
“Không bao nhiêu, thật đấy.
Trước khi đi ngủ uống chút rượu vang giúp ngủ ngon hơn, đây chẳng phải là điều lúc trước em nói với anh sao?”
Khóe môi Hàn Sóc co giật: “Bây giờ em đã hoàn lương rồi, anh cũng tranh thủ bớt ăn chơi lại, để tránh ông già cứ cho rằng anh là kẻ chỉ biết chơi bời lêu lổng.”
“Này, hôm nay em hình như rất dài dòng?” “Dạo đầu trước, rồi mới đưa ra yêu cầu được chứ.” Lý lẽ hùng hồn.
Anh ta bật cười, sự lo lắng trên khuôn mặt vơi đi không ít, “Vì thế, dạo đầu xong chưa?”
“Anh muốn tiếp tục cũng có thể.”
“Đừng… Em tha cho anh đi.” Hàn Sóc hắng giọng, giọng điệu dịu dàng: “Anh trai…” Hàn Doãn thấy da đầu tê dại, bình thường khi mà cô ấy kêu như thế, đảm bảo không có gì tốt lành.
Quả nhiên…
“Em gặp phải một vấn đề khó, chỉ có anh mới có thể giúp em giải quyết.” Tâng bốc người ta trước đã.
Ặc… “Vấn đề khó khăn gì?” “Chẳng phải gần đây em đang quay “Hành trình của mẹ và bảo bối” đấy sao, cháu ngoại của anh cũng lên chương trình rồi.”
“Cho nên?”
“Tập sắp quay sẽ mời ba đứa bé đến tham dự, em nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có anh là thích hợp nhất.”
“…” Anh ta có thể từ chối không?
Chớp mắt, đến ngày ghi hình.
Cũng là lần đầu Hàn Sóc lộ diện sau khi “Voi Mù” được lọt vào danh sách tranh giải Cannes.
Vừa vào sảnh sân bay, suýt chút nữa đã bị các fan và phóng viên quá khích bao vây.
May mà, bảo vệ sân bay rất chuyên nghiệp, lấy thân làm tường chắn, bảo vệ Hàn Sóc và A Thận vào bên trong.
“Voi Mù” lọt vào danh sách tranh giải thưởng chính, xin hỏi cô có bao nhiêu tự tin sẽ nhận được giải?”
“Trước đây có tin đồn cô cướp đi vị trí khách mời của Trần Lâm có phải là thật hay không?”
“Đạo diễn Cận đăng Weibo nói rằng thời gian sắp tới của cô sẽ thuộc về anh ấy, nên hai người đang chuẩn bị hợp tác gì đúng không?” “Trên mạng có người nói cô đem con trai ra để tẩy trắng, tăng độ nổi tiếng, xin hỏi thật sự có chuyện này hay không?”
“Cô Hàn! Hàn Sóc! Cô trả lời một câu có được hay không?”
Cho dù là khen hay chê, Hàn Sóc đều vờ như không nghe thấy.
Cô đẩy xe hành lý tiến về phía trước.
A Thận đi sát bên cạnh mẹ.
Cậu bé mặc áo khoác dù màu đen, đi kèm với một khuôn mặt lạnh lùng, vừa ngầu vừa đẹp trai.
Phần lớn những người ở đây, ngoài trừ “fan của Hàn Sóc” ra, thì còn lại gần như đều là fan của A Thận, chủ yếu là các cô gái trẻ tuổi và những bà dì tuổi trung niên, lúc này họ đang gào thét không ngừng… “Tiểu nam thần nhìn bên này này!” “A Thận! A Thận! A Thận dễ thương quá!”
“Chị ở đây này…”
“Dì ở đây này…”
“Hú hú! Cool quá!”