Khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa có thể trực tiếp dùng như đèn đỏ, nàng bị Từ tổng nói đến cúi đầu, mím môi nhỏ giọng nói: "Không.... Tôi... đây không phải là vì tỷ tỷ ( đại thư ký) Mang thai sao, nên mới mua nhiều thức ăn một chút... Nàng là thai phụ, tôi lo lắng thân thể của nàng, những lời đó đều là thuận miệng nói, ngài đừng để ý...."
Từ tổng nhướng mày, cười quyến rũ: "Nói như vậy tôi ở trong lòng cô chính là thuận miệng nói đến?"
"Không phải không phải!" Phong Hỏa Hỏa vội vã lắc đầu phất tay, Từ tổng hí mắt nhìn nàng: "Tưởng niệm cô nói cũng đều là bịa chuyện đi?"
"Tôi thực sự đặc biệt tưởng nhớ ngài!" Để không chết quá thảm, Phong Hỏa Hỏa dối lương tâm khẳng định nói.
"Thực sự?" Từ tổng trừng mắt nhìn, Phong Hỏa Hỏa nhìn dáng vẻ có điều suy nghĩ của nàng mà xấu hổ gật đầu, một cổ hàn khí dâng lên trong lòng, xong, bị hãm hại rồi.
Từ tổng gật đầu thoả mãn đi rồi.
Phong Hỏa Hỏa mờ mịt sửng sốt nửa ngày, đại thư ký chạy tới vỗ cái mông của nàng một chút: "Được a, Hỏa Hỏa, thật sự nhìn không ra, vài câu nói đã dỗ dành Từ tổng hài lòng như vậy, trực tiếp để chị dẫn dắt em, xem ra là muốn cho em nhận chức vụ này rồi."
"A?" Đầu Phong Hỏa Hỏa giống như bị khuấy thành một nồi cháo bát bảo, hoàn toàn hỗn loạn: "Không phải chứ, Từ tổng có ý gì?"
Đại thư ký ý vị thâm trường vỗ vỗ vai Phong Hỏa Hỏa: "Thanh niên, có phát triển, cũng đúng, trong công ty lớn như vậy, em không tìm một chỗ dựa vững chắc làm sao đặt chân."
Phong Hỏa Hỏa tiêu hóa hơn nữa ngày, nàng nuốt nước bọt, hỏi: "Tỷ, chị nói thật với em đi, có phải thật ra chị đang dùng chiêu áp lực trên tinh thần cùng khiêu khích trong lời nói hay không?"
"Hắc hắc, Hỏa Hỏa, em ít làm bộ, chị đã thăm dò được đường đi nước bước của em rồi." Đại thư ký căn bản sẽ không trả lời Phong Hỏa Hỏa, nàng vung tay lên phiền muộn nở nụ cười: "Chị thực sự là không nghĩ tới, Từ tổng của chúng ta hiện tại thích thể loại hư hỏng như em."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
* * * * * *
"Nói như vậy con bị châm chọc đê tiện còn chưa đủ, còn phải thêm hư hỏng?" Dương Tiểu Thảo liếm kem cười nhe răng nhếch miệng, Phong Hỏa Hỏa trắng mắt liếc nàng: "Con nói tiểu di mẹ, người không có việc gì vẫn luôn chạy qua nhà của con làm gì? Tiểu di mặc kệ người sao?"
Dương Tiểu Thảo ăn hài lòng: "Quản a, cho nên đến nhà con ăn kem đây, nàng không cho ta ăn, sợ ta đau bao tử, ta đã lớn như vậy còn quản đông quản tây, bất quá, hắc hắc, ta chính là thích nàng quản ta, nhất là ánh mắt lúc tức giận lạnh lùng, ngẫm lại mà kích động."
".... Người đây là tú ân ái phát thức ăn chó cho con sao?" Phong Hỏa Hỏa bạo nộ rồi: "Người cùng tiểu di một đống lớn tuổi, bình thường mắt đi mày lại con cũng không nói, người ăn hết đồ ăn vặt và kem của con còn châm chọc nói móc con, lập tức đi đi."
"Đừng a." Dương Tiểu Thảo vội vã bảo vệ đồ ăn vặt của bản thân: "Con gấp cái gì, không phải ta đang suy nghĩ sách lược giúp con sao."
"Ai." Nhắc tới đề tài này, Phong Hỏa Hỏa liền u buồn, Dương Tiểu Thảo âm thầm quan sát đến sắc mặt của nàng, hỏi: "Hỏa Hỏa, con cùng tiểu di mẹ nói thật đi."
Phong Hỏa Hỏa lười biếng nhìn nàng một cái, Dương Tiểu Thảo hỏi: "Có phải con thích lão bản của con hay không a?"
!!!!
Phong Hỏa Hỏa đứng dậy muốn đi cướp đồ ăn vặt, Dương Tiểu Thảo vội vã bảo vệ: "Không phải là một vấn đề thôi sao, con gấp cái gì?"
"Người rốt cuộc là tới hỗ trợ hay là phá rối? Làm gì vẫn luôn nói con thích Từ tổng! Con cũng không giống như người, chuyên đi tìm ngược thích nữ cường nhân, con thích ôn nhu như nước." Phong Hỏa Hỏa ảo não ngồi trở lại sô pha, Dương Tiểu Thảo bĩu môi: "Ta chỉ là cảm thấy kỳ quái, con rõ ràng là thích nữ nhân, nhiều năm như vậy cũng vẫn độc thân, Từ tổng xinh đẹp mê người con có lý do gì lại không thích?"
Lời này trái lại hỏi nghẹn Phong Hỏa Hỏa, nàng suy nghĩ một chút về tướng mạo của Từ tổng, bản thân cũng buồn bực, đúng vậy, vì sao nàng không thích Từ tổng?
Lại một lát sau, Phong Hỏa Hỏa phản ứng kịp, nàng hoàn toàn phẫn nộ rồi, chỉ vào Dương Tiểu Thảo đang bắt đầu ăn khoai tây chiên: "Tiểu di mẹ, người là cứu binh Từ tổng phái tới sao?! Vì sao câu nào cũng hướng về phía người ngoài, được rồi, người cũng đừng ôm khoai tây ăn cổ vịt nữa, lát nữa con cáo trạng với tiểu di!"
Dương Tiểu Thảo vừa nhìn thấy lần này hồ lộng không được, lập tức trấn an: "Con đừng nóng giận mà, thật ra nữ cường nhân không có gì không tốt, con ngẫm lại một nữ nhân ở bên ngoài cường thế quyết đoán nhưng ở trước mặt con lại nhu tình như nước, con không hưởng thụ sao?"
Phong Hỏa Hỏa nghe xong cười gian: "Người nói chính là phương diện nào nhu tình như nước?"
Dương Tiểu Thảo liếm liếm môi nhìn Phong Hỏa Hỏa lắc đầu: "Ai, hài tử không thuốc cứu chữa, người ta nói con là thể loại đê tiện hư hỏng cũng không sai a."
Phong Hỏa Hỏa: "....."
"Thật ra Hỏa Hỏa ta cảm thấy con không cần nghĩ nhiều như vậy, nên làm gì thì làm cái đó, bất quá là công việc, con hoàn thành bổn phận của mình nàng có thể làm gì con, vì sao nhất định phải rời khỏi Từ tổng quay về phòng ban trước kia? Ta cảm thấy hiện tại rất tốt, các đại tỷ ở phòng ban cũ của con mới không bình thường, mỗi ngày hậu cung đồn đãi, thể loại cung đấu thực sự không thích hợp với con." Dương Tiểu Thảo lời nói thấm thía, Phong Hỏa Hỏa biết tiểu di mẹ bình thường bướng bỉnh nhưng có đôi khi nói chuyện vẫn là phi thường chí lý. Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Con cũng không biết, chính là không muốn cùng với Từ tổng, cảm thấy không được tự nhiên."
"Thế nào sẽ không được tự nhiên đây? Không phải cùng một chỗ với người yêu mới có thể không tự nhiên sao?" Dương Tiểu Thảo mới vừa nói xong, cây kem trong miệng nàng đã bị Phong Hỏa Hỏa kéo đi rồi, tay nàng vẫn duy trì tư thế cầm cây kem, ngơ ngác nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa hai tay chống nạnh phẫn nộ nhìn nàng, đây thật là thân tiểu di của nàng mà không phải viện binh Từ tổng phái tới sao?
"Hai người các ngươi lại nháo cái gì đây?" Phong Uyển Nhu hơi uể oải cỡi áo khoác treo trên giá áo xoay người nhìn hai người, Tiểu Thảo vừa nhìn thấy Phong Uyển Nhu liền tan rã, nàng từ sô pha đứng lên chạy đến ôm lấy Phong Uyển Nhu: "Uyển Nhu, chị xem nha, Hỏa Hỏa khi dễ em."
"Đây là làm sao vậy?" Phong Uyển Nhu vuốt ve khuôn mặt của Dương Tiểu Thảo, nhìn Phong Hỏa Hỏa đã hóa đá, Dương Tiểu Thảo đem khuôn mặt dán vào ngực nàng, thật sâu hấp lấy hương khí trên người nàng: "Chị làm chủ cho người ta đi, người ta chính là khen nàng, nàng không thích thì thôi còn dùng que kem ngăn chặn miệng em, em không muốn ăn nàng còn cố nhét vào tay em, sau đó thấy chị đến lại lập tức cướp lại."
Phong Hỏa Hỏa: "........."
"Hỏa Hỏa, đây là có chuyện gì? Con không biết dạ dày của tiểu di mẹ không tốt sao?" Phong Uyển Nhu nghiêm túc, Dương Tiểu Thảo mê gái nhìn dáng vẻ lạnh như băng của nàng mà thần hồn điên đảo. Phong Hỏa Hỏa hít sâu một hơi: "Tiểu di, nếu như con giải thích người sẽ nghe sao?"
Phong Uyển Nhu nhìn Phong Hỏa Hỏa một chút lại cúi đầu nhìn Tiểu Thảo, Tiểu Thảo bật người đem khuôn mặt vặn thành một nắm: "Uyển Nhu..."
Phong Uyển Nhu bật người nghiêm mặt: "Hỏa Hỏa, con hiện tại tắt TV đi, quay về phòng bế môn tư quá, sau này không được khi dễ tiểu di mẹ của con."
Phong Hỏa Hỏa rơi lệ quay về phòng, nàng rốt cuộc là làm sao vậy a? cả năm bất lợi, ở công ty bị Từ tổng khi dễ về nhà lại bị tiểu di mẹ tai họa, thiên lý ở đâu?!
.....
Về phương diện mặt mũi tuy rằng bị tiểu di mẹ khi dễ, nhưng rốt cuộc là máu mủ tình thâm, buổi tối Phong Uyển Nhu bưng một đĩa trái cây gõ cửa phòng Phong Hỏa Hỏa.
Phong Hỏa Hỏa vừa nhìn Phong Uyển Nhu bước vào, bật người chôn đầu vào trong chăn không nhìn đến nàng.
Phong Uyển Nhu mỉm cười đặt đĩa trái cây lên bàn, nàng đi đến bên giường ôn nhu vuốt tóc Phong Hỏa Hỏa: "Còn giận tiểu di?"
Phong Hỏa Hỏa duỗi chân: "Có vợ rồi thì không thương con nữa."
Phong Uyển Nhu cười sủng nịch: "Nàng vẫn là một hài tử."
".... Nàng là hài tử? Lẽ nào con là lão thái bà sao?" Phong Hỏa Hỏa đau răng, Phong Uyển Nhu mỉm cười xốc chăn của nàng lên: "Được rồi, đừng cáu kỉnh cùng tiểu di nữa, để trấn an tâm tình của con, tiểu di tự mình đi xem Từ tổng, thẩm định giúp con."
"Có ý gì?" Phong Hỏa Hỏa bật người từ trên giường khẩn trương ngồi dậy nhìn Phong Uyển Nhu: "Tiểu di, con cũng không muốn cho các đồng sự biết tiểu di của con là một đại lão bản."
"Ta biết." Phong Uyển Nhu nhéo nhéo khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa, tính tình thích thu liễm của Phong Hỏa Hỏa rất phù hợp khẩu vị của nàng.
"Phong Đằng có một kế hoạch quảng bá, gần đây đang tìm đối tác, ta bất quá là thuận nước đẩy thuyền mà thôi."
"A? Đây là vụ làm ăn trị giá bao nhiêu?" Phong Hỏa Hỏa nhìn Phong Uyển Nhu hỏi, Phong Uyển Nhu dùng tay ra dấu một con số, Phong Hỏa Hỏa nuốt nước bọt, thật sâu hít một hơi: "Tiểu di, người thực sự là... Quá bá đạo, con rốt cục biết một tiểu bạch kiểm nhu nhược như tiểu di mẹ từ đâu mà có dũng khí đến khi dễ người khác rồi."
"Được rồi, đừng náo loạn, đều là việc làm ăn, cho ai đều như nhau." Phong Uyển Nhu sờ đầu Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa ôm lấy thắt lưng của nàng làm nũng: "Tiểu di, trước đây người không phải như thế, sức mạnh của ái tình thực sự là quá lớn, người quả nhiên nhu tình như nước."
"...." Khuôn mặt Phong Uyển Nhu khả nghi đỏ ửng, nàng đưa tay nắm khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa kèo nàng ra: "Đây là tiểu di mẹ nói với con?"
"Đúng vậy đúng vậy." Phong Hỏa Hỏa điên cuồng gật đầu, lúc này không báo thù còn chờ khi nào? Phong Uyển Nhu chăm chú nhìn Phong Hỏa Hỏa một lúc, Phong Hỏa Hỏa biết nàng đang phẫn nộ liền thêm mắm thêm muối: "Tiểu di, người xem tiểu di mẹ, con còn là một hài tử, nàng lại nói với con những chuyện này làm gì, hắc, con cũng thấy xấu hổ." Phong Uyển Nhu thở dài, gật đầu: "Đúng vậy, con nói tuổi tác của nàng mấy năm nay có phải đều tăng lên một cách vô ích hay không, thế nào hơn ba mươi tuổi còn khả ái như vậy."
.....
Phong Hỏa Hỏa bị "huyễn thê cuồng ma" tú ân ái đến phun máu trên giường.
* * * * * *
Tú ân ái thì tú ân ái.
Phong Hỏa Hỏa luôn luôn bội phục năng lực làm việc của tiểu di, tựa hồ chuyện nàng ấy muốn làm nhất định sẽ dựa theo mong muốn mà phát triển.
Cho nên lúc Từ tổng mỉm cười bắt tay cùng Phong Uyển Nhu, Phong Hỏa Hỏa cũng chỉ ở một bên cảm khái vạn phần.
"Cửu ngưỡng đại danh." Phong Uyển Nhu bắt tay Từ tổng mỉm cười nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa bị câu "Cửu ngưỡng đại danh" có ý ám chỉ này hù dọa rụt cả cổ. Từ tổng mỉm cười bắt tay Phong Uyển Nhu: "Đã sớm muốn tìm cơ hội hợp tác cùng Phong tổng."
Từ tổng thật là một mỹ nữ.
Người bình thường đứng bên cạnh Phong Uyển Nhu không phải thiếu dung mạo chính là thiếu khí chất, nhưng nàng cũng không kém chút nào, quần áo lam bảo thạch phối với làn da trắng nõn như tuyết, ánh mắt thiếu một phần yếu đuối thêm một phần kiên nghị, sóng mũi cao thẳng kiên định, nhất là đôi chân dài vô cùng thu hút ánh nhìn. Sau khi Phong Uyển Nhu ngồi xuống tinh tế đánh giá Từ tổng, cuối cùng, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa gật đầu một cái.
Từ tổng mẫn cảm tất nhiên là đã nhận ra điểm này, nàng theo ánh mắt của Phong Uyển Nhu nghi hoặc nhìn về phía Phong Hỏa Hỏa.
Phong Hỏa Hỏa đã sớm hiện ra vẻ mặt 囧, nàng chưa bao giờ biết thì ra hai người cùng một chỗ lâu ngày chỉ số thông minh thấp là có thể truyền nhiễm.
Giờ phút này, trên mặt Phong Hỏa Hỏa mặc dù đang cười, nhưng nội tâm từ lâu đã điên cuồng hò hét tê rống — tiểu di, người đây là bị tiểu di mẹ làm hồ đồ rồi sao?! Làm ra dáng vẻ gia trưởng đến tiệc xem mắt như vậy để làm gì??!!