Con Cháu Mãn Đường - Đường Cầu

Chương 33




Có vết xe đổ của Trì Vũ, thái độ của những người khác đều ôn hòa trở lại. Không ai muốn bị thao đến không xuống giường được giống như anh.

Lúc Tề Tu Viễn đi vào phòng của Văn Hi, cậu đang đắp chăn nằm ở trên giường.

Tề Tu Viễn đóng cửa lại, ngồi ở bên mép giường, luồn vào tấm chăn sờ lên mắt cá chân của Văn Hi, “Ngủ rồi sao?”

Văn Hi kéo chăn chùm qua mặt mình, “Hừ! Ngủ rồi!”

Tề Tu Viễn rút tay lại, thở dài, “Vậy để ngày mai ba tới trao nhẫn cho con trai tao lãng của ba sau nhé.”

Văn Hi lập tức xốc chăn lên kéo tay Tề Tu Viễn lại, đôi mắt phượng quyến rũ nhướng lên, “Ba dám!”

“Không phải ngủ rồi sao?” Tề Tu Viễn vén tóc mai của Văn Hi ra phía sau tai.

“Bị ba ba đánh thức.” Văn Hi nói mà không hề nháy mắt một chút nào, nhìn chằm chằm Tề Tu Viễn, trong ánh mắt lộ ra sự khát khao, “Con……”

Tề Tu Viễn cười gãi gãi lên chóp mũi của Văn Hi, biết rõ còn cố hỏi, “Con cái gì?”

Văn Hi liếm cánh môi khô khốc, “Nhẫn.”

“Con so với anh hai của mình thẳng thắn hơn nhiều đó.” Tề Tu Viễn không khỏi khen ngợi.

“Chính là như vậy.” Văn Hi nhướng mày, trên đuôi lông mày hiện ra vẻ phong tình mị hoặc, “Nếu con mà giống như anh hai, ba ba đã sớm bị hồ ly tinh câu đi mất rồi!” Cậu vừa nói vừa dùng ngón tay chọc chọc lên ngực hắn.

Tề Tu Viễn ôn nhu hôn nhẹ Văn Hi, “Không phải con chính là hồ ly tinh hay câu dẫn ba ba sao?” Tay hắn sờ soạng trên đùi Văn Hi, ngón tay cách lớp quần ấn vài cái lên miệng huyệt, thân mình Văn Hi liền mềm nhũn dựa vào người của Tề Tu Viễn, phát ra vài tiếng rên rỉ.

“Còn muốn hút hết toàn bộ tinh khí của ba ba nữa chứ!”

“Ba ba……” Văn Hi thở hổn hển, mông không tự chủ được mà cọ cọ lên ngón tay, vẫn không quên chuyện chiếc nhẫn, “Nhẫn của con.”

“Hôn ba ba một chút rồi sẽ cho con.”

Tề Tu Viễn còn chưa nói xong, Văn Hi đã chủ động hôn lên môi hắn, đầu lưỡi lớn mềm mại xâm nhập vào khoang miệng của Tề Tu Viễn quấy loạn.

Tề Tu Viễn cũng không đảo khách thành chủ, chỉ cùng Văn Hi dây dưa đầu lưỡi, tùy ý cậu lăn lộn.

“Ưm……” Văn Hi nhắm hai mắt, lông mi hơi run lên. Hai đôi môi kề sát nhau một hồi lâu mới tách ra, Văn Hi có chút thở không nổi, lồng ngực mảnh mai phập phồng lên xuống.

“Nhẫn……” Văn Hi vươn tay với Tề Tu Viễn, đôi mắt thẳng băng nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt như là nếu hắn dám đổi ý liền ăn thịt hắn.

“Được rồi.” Tề Tu Viễn móc ra từ trong túi một cái hộp nhung màu lam, sau khi mở ra bên trong là một chiếc nhẫn bạc.

Đôi mắt Văn Hi cong lên, trong giọng nói mang theo một chút kích động, “Giúp con đeo đi!”

“Được.” Tề Tu Viễn lấy nhẫn ra, nâng tay trái của Văn Hi lên, chậm rãi đeo nhẫn vào ngón áp út, “Cứ xem như đây là xiềng xích của ba ba.”

Văn Hi vui vẻ nhìn nhẫn trên tay, nhướng mày nói, “Ba ba nói cái vậy, không phải đã sớm bị ba ba giam hãm rồi hay sao?” Ngón tay lướt qua bên hông Tề Tu Viễn, đi xuống phía dưới vói vào trong quần, vuốt ve côn th*t đã có chút cương cứng.

Tề Tu Viễn nắm lấy cổ tay Văn Hi, đem người đè ở dưới thân, hơi thô bạo mà kéo cái áo mỏng manh của cậu lên, nhìn thấy một sợi dây thừng màu đỏ đang cột trên ngực, “Đồ mới hả?”

Văn Hi ưỡn ngực, lồng ngực bằng phẳng bị sợi dây thẳng gắt gao buộc chặt, nhưng lại có thể phồng ra một chút, “Vừa mới học. Trói đẹp không?”

Tề Tu Viễn một tay bắt lấy ngực Văn Hi, tuy rằng không lớn, nhưng vẫn có chút mới lạ, xoa xoa nói, “Đẹp, chạm vào khá thoải mái.”

“Cởi quần áo của con ra đi……”

Tề Tu Viễn cởi áo ngủ trên người Văn Hi, lộ ra dây thừng màu đỏ đang trói buộc thân thể xinh đẹp, da thịt trắng nõn cùng dây thừng màu đỏ hình thành sự tương phản rõ rệt, tựa như một món quà được đóng gói kỹ càng, nhìn đến liền khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Tề Tu Viễn thưởng thức một hồi lâu, ngón tay sờ soạng trong chốc lát mới kinh ngạc nói, “Nút thắt đâu rồi?”

Văn Hi tự mình lật người lại, ngón tay mảnh khảnh tách ra cánh mông trắng nõn, Tề Tu Viễn nhìn một cái liền hiểu. Thảo nào hắn không tìm thấy nút thắt đâu, hóa ra là bị nhét vào tiểu huyệt.

Tề Tu Viễn kéo dây thừng, chậm rãi lôi nút thắt trong tiểu huyệt ra.

“A a……” Nút thắt cọ xát thành ruột kiều nộn, kéo theo từng đợt khoái cảm khó mà kìm nén, Văn Hi nhịn không được lắc mông để nút thắt cọ mạnh hơn một chút.

Tề Tu Viễn kéo toàn bộ ra hết, sau đó lật người Văn Hi lại để cậu đối mặt với hắn.

“Ba ba……” Trong ánh mắt của Văn Hi mang theo chút ánh nước, quyến rũ động lòng người. Ngực của Tề Tu Viễn chợt cứng lại, hung ác hôn lên môi cậu, chà đạp cánh môi xinh đẹp ấy.

“Ô ô……”

Toàn bộ sức lực của Văn Hi đều bị nụ hôn của Tề Tu Viễn hút sạch, cậu mềm mại nằm trên giường tùy ý hắn lăn lộn, “Ba ba, thao con……!”

“Con trai dâm đãng nhịn không được sao?!” Tề Tu Viễn thọc một ngón tay vào. Tiểu huyệt vô cùng mềm mại, gắt gao nuốt lấy ngón tay, thậm chí còn mấp máy muốn hút đến sâu hơn nữa.


“A…… Con trai muốn ăn côn th*t của ba ba…… Com đã chuẩn bị từ hồi nãy rồi……” Văn Hi đỏ bừng mặt, “Cắm…… Cắm vào đi ba……”

“Thật tao!” Hô hấp của Tề Tu Viễn cũng nặng nề hơn, nhanh chóng cởi quần áo của mình, tách hai chân Văn Hi ra.

“A a! Vào rồi!” Đôi chân thon dài của Văn Hi kẹp chặt eo Tề Tu Viễn, cái mông thì hùa theo những cú thọc vào rút ra hung hãn của hắn, bờ mông trắng nõn theo từng cú va chạm mà nổi lên từng trận thịt lãng.

“A! Ba ba thật tuyệt! Thao chết đứa con trai tao lãng này đi! Thao chết con! A a!”

“Thao chết con!” Tề Tu Viễn thao Văn Hi đến nỗi dâm thanh lãng ngữ gì cũng đều nói ra được, cái giường cũng vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.

“A a! Sâu quá! Thao quá sâu! Sắp hỏng rồi! Tiểu huyệt sắp bị thao hỏng rồi!” Văn Hi chống tay ở trên giường, ngọc bổng theo từng đợt thọc vào rút ra của Tề Tu Viễn mà lắc lư, thỉnh thoảng đánh lên bụng nhỏ của Văn Hi làm cho bụng cậu dính đầy dâm dịch.

Tề Tu Viễn bị tiếng kêu lãng của Văn Hi kích thích nên càng thao ác liệt hơn, côn th*t gắt gao nghiền nát tiểu huyệt, hận không thể thao xuyên dâm huyệt luôn luôn chảy nước này.

“Ba ba! Không được! Sẽ chết mất!! A a! Bắn! Muốn bắn!” Văn Hi la lên, một tràn pháo hoa chói lọi nổ tung trước mắt, cậu cong lưng bắn ra.

“A…… Ba ba…… Chậm một chút…… Chậm một chút a……” Tay chân của Văn Hi đã mềm nhũn, nếu không phải Tề Tu Viễn đang nắm lấy eo cậu, có lẽ cậu đã ngã lăn ra giường.

Văn Hi dụi người lên trên ga trải giường, tinh dịch trên đó dính vào ngực cậu, dâm đãng sắc tình.

Tề Tu Viễn thực sự làm chậm lại, điều này khiến cho người đã quen việc đâm chọc một cách mưa rền gió dữ như Văn Hi thấy không thích ứng mà quay đầu lại, cậu có chút dục cầu bất mãn nhìn Tề Tu Viễn, “Ba ba…… Nhanh lên đi…… Bên trong ngứa muốn chết……”

Tề Tu Viễn vẫn duy trì tốc độ thọc vào rút ra không nhanh không chậm, khóe môi nhếch lên, hơi phiền não hỏi, “Con trai dâm đãng của ba lúc thì muốn ba làm nhanh một chút, lúc thì muốn ba làm chậm một chút, thật không biết là nên nhanh hay nên chậm đây.”

“Cầu ba ba làm nhanh một chút a…… A!” Văn Hi mới vừa nói xong thì Tề Tu Viễn đột nhiên di chuyển với tốc độ nhanh hơn, thao đến nổi Văn Hi chảy nước mắt lã chã, “Ba ba! Quá tuyệt! Cứ như vậy! Ưm a!”

Tiếng nước phụt phụt cùng với tiếng thân thể va đập ở trong phòng vang lên, cẩn thận nghe còn có tiếng kẽo kẹt không chống đỡ được sức nặng của chiếc giường.

Tề Tu Viễn thừa dịp Văn Hi thất thần, ngón tay sờ đến chỗ giao hợp của hai người, xoa xao miệng huyệt đã bị côn th*t căng rộng ra, chậm rãi cắm vào khe hở ở bên mép.

“A…… Ba ba…… Không được…… Tiểu huyệt sẽ rách mất……” Biểu tình của Văn Hi có chút hoảng loạn, nhưng từng trận khoái cảm đã cắn nuốt hết lý trí cùng sức lực của cậu, chỉ có thể tùy ý hắn chơi đùa.

“Có thể.” Tề Tu Viễn trấn an mà sờ lên tấm lưng của Văn Hi, ngón tay an ủi thanh ruột mềm xốp nóng hổi. Văn Hi lúc này mới từ từ bình tĩnh lại, dẩu mông lên để cho Tề Tu Viễn thao lạn.

“A a…… Lại muốn…… Lại muốn bắn nữa……” Văn Hi cắn chặt ga giường ở dưới thân, mông dẩu cao để hắn cắm đến càng sâu hơn.

“Ưm a! Sắp tới rồi! A!” Văn Hi lâm vào khoái cảm bắn tinh, tiểu huyệt gắt gao xoắn chặt côn th*t đang bá đạo hoành hành ở trong cơ thể.

“Aa! Muốn kẹp chết ba ba của con hả!” Tề Tu Viễn đè mông Văn Hi lại, tiếp tục hung hăng đâm thọc thêm mười mấy cái mới bắn ở bên trong.

Mông của Văn Hi run run lên, cuối cùng không còn chút sức lực mà ngã xuống giường, Tề Tu Viễn cũng không rút ra, chỉ đơn giản đè ở trên người cậu, hơi thở nóng rực phả vào lỗ tai của cậu.

Tề Tu Viễn ôn nhu hôn lên chiếc gáy ướt đẫm mồ hôi, côn th*t thọc vào rút ra vài cái ở trong tiểu huyệt ướt át đang từ từ cứng lên, Văn Hi nhỏ giọng rên rỉ, thỉnh thoảng nâng mông để cho Tề Tu Viễn thọc vào rút ra một cách nhẹ nhàng.

côn th*t chôn ở trong tiểu huyệt khôi phục độ cứng, Tề Tu Viễn cởi dây thừng trên người Văn Hi ra, hung hăng thọc vào trong một cái, “Thêm một lần nữa nhé.”

“Ừm!”

Tề Tu Viễn đè Văn Hi làm thêm một lần, thẳng đến khi hai chân của cậu run lẩy bẩy không thể khép lại được.