Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga

Chương 3




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiếc váy mặc hôm qua đã khô, tôi quyết định mặc lại nó, ngồi trang điểm trong ánh mắt tràn ngập khinh bỉ của Khúc Nhược Khương. Sau đó chúng tôi cùng nhau đến nhà Chu Thiến.

Sau khi nghe Khúc Nhược Khương cằn nhằn cả đoạn đường, tôi mới hoàn toàn chấp nhận được sự thật đêm qua: tôi đã ôm Thẩm Hiếu không chịu buông suốt mấy tiếng đồng hồ, còn lớn tiếng bày tỏ tình cảm với anh ta, cướp sạch ánh sáng của nhân vật chính; cuối cùng mọi người không nhìn nổi nữa, người chủ trì hôn lễ, chú rể, mẹ vợ chú rể phải lâm trận, mời (đuổi) chúng tôi lên phòng khách nghỉ tạm…

Đây… chắc cũng không phải chuyện lớn đâu ha?

Nghĩ nghĩ, tôi vội vàng mở vòng bạn bè, đăng một trạng thái:

"Hôm qua có công việc đột xuất cần đi công tác, em họ thay tôi đến tham dự hôn lễ, cảm ơn mọi người đã chiếu cố "

Tôi còn đang bận chọn ảnh, Khúc Nhược Khương ở ghế lái đã thở dài:

"Cậu vừa vào cửa đã nôn khắp nơi, tớ giúp cậu cởi đồ, Thẩm Hiếu thì giặt đồ cho cậu… Đúng là không biết tốt xấu mà."

"Hơn nữa, Chu Thiến đã kết hôn rồi, cậu cũng nên chết tâm đi thôi."

Tôi quay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài, không nói gì.

Nhà của Chu Thiến nằm trong một khu cao cấp, có sân thượng rộng tận 200m2, tiệc sẽ được tổ chức ở đây. Vì nhà gần hồ nên khung cảnh cũng rất đẹp.

Cô dâu mặc một bộ váy đỏ liền thân viền ren đứng ở cổng, mỉm cười ngượng ngùng, mẹ Chu Thiến thì đứng bên cạnh, vẻ mặt hơi nghiêm nghị.

Tôi hiếm khi thấy vẻ mặt này của bà. Bố mẹ tôi và bố mẹ Chu Thiến là bạn thân nên bố mẹ anh ấy luôn đối xử tốt với tôi, lễ tết gì cũng đều chúc mừng rất đầy đủ; họ còn nửa đùa nửa thật mà đề cập với bố mẹ tôi chuyện kết thân của hai gia đình, cuối cùng vì Chu Thiến phản đối nên mọi chuyện cũng chẳng đi đến đâu. Vậy mà lần gặp mặt này tôi lại nhìn ra được một mặt khác của gia đình họ.

Cô dâu tên Tống Thước, là thực tập sinh ở công ty Chu Thiến, gia cảnh của hai bên cũng chênh lệch không phải ít, nhưng không hiểu sao người dầu muối không ăn như Chu Thiến vậy mà lại nhất kiến chung tình với cô ấy, thậm chí còn nói không phải cô ấy sẽ không cưới.

Ban đầu tôi cũng không hiểu, mãi đến khi không may ăn nhầm ớt, cay đến vội vàng tìm nước khắp nơi, Tống Thước dù đang tiếp khách, bận trước bận sau, vẫn không quên lấy cho tôi một cốc sữa đậu nành ấm áp, tinh tế dặn dò:

"Tôi nghe A Thiến nói dạ dày cô không được tốt, mỗi lần ăn đồ lạnh sẽ khó chịu, hôm nay trên bàn toàn là đồ lạnh, hay cô uống thứ này nhé?"

Tôi cầm chai thuỷ tinh, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười.

Tống Thước không phải vô cùng xinh đẹp, nhưng cô ấy có nụ cười đặc biệt ngọt ngào. Sắc mặt mẹ Chu khó chịu, áp lực hư vậy mà cô ấy vẫn có thể chịu được, chu toàn chào hỏi trong ngoài — có thể thấy cô ấy có tính cách rất tốt, vừa kiên nhẫn lại dịu dàng, ôn hòa, tính cách như vậy dù là nam hay nữ cũng đều sẽ thích cô ấy.

Không có gì ngạc nhiên khi tôi thua cuộc cả.

Tôi đang chìm trong sự tuyệt vọng thì điện thoại trong túi xách đổ chuông, là số lạ gọi đến, tôi vừa định trả lời thì có người đến vỗ vãi.

Quay lại nhìn… là Chu Thiến!

Anh ấy mặc vest, đi giày da, cau mày có vẻ không được vui lắm:

"Tiểu Mạn, đi với anh một chút."

"Hả?"

Cô dâu còn đang ở một bên nhìn đấy anh giai à, không có vấn đề gì chứ?

“Nhanh nào!"

Anh ấy bực bội đưa tay lên gãi đầu, tôi tinh ý nhìn thấy trên ngón tay có một vòng khói màu vàng.

Anh ấy rảo bước đi, tôi nhanh chóng theo anh ấy đi vào căn phòng được trang trí vô cùng đẹp mắt. Trên tường treo ảnh cưới, chắc hẳn đây là phòng tân hôn của bọn họ.

Chu Thiến vừa bước vào trong liền cao giọng nói với tôi:

"Em có thể tưởng tượng được không? Nhà bọn họ vậy mà lại dám làm chuyện này!"

Tôi sửng sốt trước sự giận dữ của anh ấy: "Sao vậy?"

"Bọn anh đã thống nhất ngay từ đầu, nhà trai sẽ làm lễ cưới vào ngày đầu tiên, nhà gái sẽ làm lễ lại mặt. Gia đình anh chọn nhà hàng 5 sao để tổ chức tiệc, vậy mà gia đình cô ấy lại chọn một nơi chưa nổi 4 sao. Anh cảm thấy thật sự rất mất mặt."

Chuyện này...

Tôi vừa định hỏi tại sao anh lại không thương lượng sớm một chút thì điện thoại lại vang lên, tôi dứt khoát tắt máy rồi lại khuyên:

"Có lẽ gia đình cô ấy đã cố gắng hết sức rồi?"

Tiếc là người nghe lại không được an ủi chút nào, vẫn tức giận đi lại trong phòng:

"Anh thấy cô ấy chính là không muốn làm."

"Anh mời đầu bếp về nhà làm còn có thể diện hơn chỗ họ chuẩn bị!"

Đây là sự khác biệt lớn nha?

Tôi đứng đó, chợt nghĩ đến vẻ mặt u ám không thèm che dấu của mẹ Chu. Sự hoang đường ngày càng khuếch đại trong lòng. Coi như nhà thông gia không có kiến thức, hai người trẻ tuổi cũng không có kinh nghiệm, chẳng lẽ hai người lớn Chu gia cũng không biết chuyện này?

Không biết, hay là cố ý?

Sau một hồi làm thùng rác trút giận, cuối cùng tôi không nhịn được nữa, dứt khoát tìm cớ trốn đi. Đúng là tôi luôn ao ước được gả cho Chu Thiến, nhưng không có nghĩa là tôi nguyện ý hầu hạ dạng "bố mẹ chồng" như vậy. Sớm chiều ở chung, nghĩ đến thôi tóc gáy đã dựng đứng hết cả lên. Trở lại bữa tiệc, phía không xa chính là mẹ Chu, hai đường lông mày sắp hằn sâu vào mặt, nhìn một chút cũng cảm thấy có mấy phần khủng bố.

Nhưng mà chuyện kinh khủng hơn còn đang chờ ở phía sau…

”Tinh”

3… 3 cuộc gọi video???