Mạc Ái Ly quyết định về nhà mấy hôm để thông báo về chuyện này và giải quyết một số công việc nhất định, đặc biệt là chuyện của em gái cô và cái tên khốn nạn Âu Dương Tư kia…
Trong thời gian Mạc Ái Ly giải quyết công việc cá nhân của mình thì hôn lễ giữa Âu Dương Tư và Mạc Du Uyển đã được diễn ra trước đó nhưng cô lại không hề biết bất kỳ tin tức nào. Trong trường hợp cha mẹ cô muốn giấu cô để tránh làm ảnh hưởng đến công việc của cô thì ít nhiều gì cô cũng phải đọc được trên báo về việc con trai nhà Âu Dương gia chính thức kết hôn với con gái thứ hai của Mạc gia, nhưng báo chí lại im phăng phắt trong suốt khoảng thời gian đó.
Chuyện này chỉ có một kết luận duy nhất chính là Âu Dương gia hoàn toàn muốn giấu giếm về vấn đề kết hôn của con trai mình, dường như một lời khẳng định rằng bọn họ không thể chấp nhận Mạc Du Uyển trở thành con dâu, thậm chí là cô bé đã mang thai từ trước…
Theo như lời kể của cha mẹ mình thì Mạc Ái Ly biết được rằng bọn họ không chấp nhận Mạc Du Uyển trở thành con dâu là vì bọn họ chưa xác định được đứa con trong bụng của Mạc Du Uyển có phải là con ruột của Âu Dương Tư thật hay không. Đối với một người không hiểu lý lẽ và quy tắc như bọn họ thì bọn họ cho rằng việc mang thai trước khi kết hôn chính là một sự sỉ nhục, thậm chí bọn họ còn khẳng định một cách chắc nịch rằng em gái của cô đã gài bẫy Âu Dương Tư để bắt buộc anh ta phải chịu trách nhiệm với em cô.
Sau đó cha mẹ của cô phải hạ mình xuống để chia một số lợi ích cho Âu Dương gia trong truyện hợp tác kinh doanh thì lúc này bọn họ mới đồng ý việc tổ chức đáp cưới, nhưng chỉ là cái đám cưới vô cùng đơn giản, khách mời cũng chỉ là một số người quen biết và tuyệt đối không được phép công khai với giới báo chí…
Mạc Ái Ly nghe xong chuyện này cũng không biết nên bày ra cảm xúc gì, cô chỉ trách mình tại sao không đưa em gái đến bệnh viện sớm hơn để nó có thể trị được cái bệnh ảo tưởng và thông minh ra một chút…
Mạc Ái Ly về nhà vào buổi chiều để nói chuyện với cha mẹ của cô, còn buổi tối thì Phong cẩn thân mới đến. Hắn còn phải giải quyết công việc nên không thể ở gần cô mãi được…
Sau khi ăn tối và trò chuyện cùng nhau đến tận khuya thì Mạc Hà liền cho người hầu dọn dẹp lại phòng ngủ của Mạc Ái Ly để cả hai có không gian nghỉ ngơi thoải mái.
Phong Cảnh Thần chợt nhận ra rằng hắn chưa bao giờ bước vào không gian riêng tư của Mạc Ái Ly nên hắn thật sự có chút tò mò…
Vì Mạc Ái Ly không phải người cầu kỳ nên phòng ngủ của cô cũng vô cùng đơn giản, chỉ chứa một số vật dụng cần thiết và mấy tấm hình lúc con còn bé được đặt ở ngay trên đầu giường, đây cũng là hình ảnh mà lúc đi chơi cha mẹ chụp lại cho cô, kế bên tấm hình hồi bé chính là tấm hình mà cô tốt nghiệp đại học với nụ cười rạng rỡ trên môi…
Phong Cảnh Thần cầm tấm hình lên, hắn có chút tiếc nuối khi không được trực tiếp chứng kiến dáng vẻ lúc cô tốt nghiệp, thậm chí hắn còn không có cơ hội được tặng hoa cho cô…
Mạc Ái Ly trải chăn và gối ra xong thì phát hiện Phong Cảnh Thần đang nhìn chằm chằm vào hình của cô, sau đó cô chậm rãi tiến về phía hắn rồi khẽ lên tiếng…
“Em đẹp lắm hay sao mà anh cứ nhìn chằm chằm vào hình của em thế?”
Phong Cảnh Thần không chút do dự mà gật đầu, hắn đặt tấm hình xuống, sau đó xoay người lại để ôm chầm lấy Mạc Ái Ly…
“Anh chị cảm thấy hối tiếc, nếu anh được gặp lại em sớm hơn một chút thì tốt biết mấy, anh thật sự muốn trao hoa tốt nghiệp cho em, sau đó công khai tỏ tình với em trước mặt những người khác…”
Mạc Ái Ly mỉm cười cô cũng cảm thấy có chút hối tiếc khi không được gặp Phong Cảnh Thần sớm hơn, thậm chí cô cũng không hề biết được rằng trên đời này lại có người yêu mình lâu đến thế…
“Chúng ta sắp kết hôn rồi, cũng sắp có con rồi, sao anh còn nhắc về chuyện quá khứ làm gì, chẳng phải tương lai quan trọng hơn sao?”
Phong Cảnh Thần chậm rãi gật đầu, hắn biết tương lai phía trước mới là quan trọng nhất, nhưng khi nghĩ về quá khứ thì hắn vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối…
“Anh biết tương lai là quan trọng, nhưng nghĩ lại thì anh vẫn thấy tiếc, anh thật sự rất nhớ em, ngày nào cũng nghĩ về em…”
Mạc Ái Ly cảm thấy tâm trạng của Phong Cảnh Thần có chút lạ, cô liền thay đổi chủ đề khác để nói chuyện với hắn…
“Anh ngủ sớm đi ngày mai chúng ta còn về nhà, vốn dĩ em định tự mình chuẩn bị cho hôn lễ của chúng ta nhưng có một số chuyện xảy ra khiến em khá mệt mỏi nên em đã thuê người tự chuẩn bị. Thực ra chuyện đám cưới em nghĩ cũng không cần phải làm quá lớn đâu, chúng ta chỉ nên thực hiện những chuyện cần thiết thôi…”
Phong Cảnh Thần để cho Mạc Ái Ly tự sắp xếp, vì hắn luôn luôn tin tưởng vào mọi quyết định của cô…
“Vậy em cũng ngủ sớm đi, sức khỏe của em mới là quan trọng nhất…”
Sau khi nói chuyện thêm một lúc nữa thì cả hai cũng chìm vào giấc ngủ, mặc dù Phong Cảnh Thần và Mạc Ái Ly vẫn còn những nỗi lo nhất định nhưng cả hai đều tin tưởng rằng bản thân họ sẽ vượt qua được chỉ cần có đối phương đồng hành…