Cuối cùng thì Phong Cảnh Thần cũng giải quyết xong toàn bộ công việc của ngày hôm nay, hắn thật sự không muốn ở lại nơi này thêm giây nào nữa, bây giờ hắn chỉ muốn về nhà với Mạc Ái Ly và thật sự mong cho bất ngờ mà cô đang định dành tặng cho hắn…
Phong Cảnh Thần về đến nhà thì đã khoảng chín giờ tối, hắn thấy đèn trong nhà vẫn còn sáng nên đoán rằng Mạc Ái Ly vẫn chưa đi ngủ, có lẽ cô đang đợi thắng về nhà…
Phong Cảnh Thần vẫn chưa ăn gì nên bụng của hắn có chút đói, hắn vừa về đến nhà đã vội vàng tiến đến ôm chầm lấy Mạc Ái Ly khi cô đang loay hoay ở trong bếp, cảm giác bình yên đến bất ngờ khiến Phong Cảnh Thần không muốn buông cô ra…
“Anh nhớ em quá…!”
Mạc Ái Ly mỉm cười nhẹ nhàng, cô khẽ xoay người lại ôm lấy Phong Cảnh Thần, cảm nhận được hơi ấm mà hắn dành cho cô.
Nói thật thì cả ngày hôm nay cô cũng rất nhớ hắn, đôi lúc cô còn ở ước rằng cả hai có thể dành cho nhau nhiều thời gian hơn, mặc dù công việc và cuộc sống riêng không cho phép chuyện đó xảy ra…
Mạc Ái Ly như chợt nhớ ra gì đó, cô đưa tay vào trong túi, sau đó lấy ra một tờ giấy đưa đến trước mặt Phong Cảnh Thần, giọng nói của cô không kìm được sự hớn hở…
“Mặc dù bây giờ con của chúng ta vẫn còn bé, chưa thành hình rõ ràng nhưng anh xem này, có phải trông rất kỳ diệu không…?”
Phong Cảnh Thần cầm lấy tờ giấy siêu âm từ tay Mạc Ái Ly, hắn vô thức nhìn vào giấy siêu âm thật lâu, trong lòng dâng lên vô số cảm xúc hỗn loạn.
Hắn vẫn không thể nào ngờ được đây chính là đứa trẻ do hắn và Mạc Ái Ly tạo ra, đây chính xác là kết tinh tình yêu của hai người…
Phong Cảnh Thần không nói gì, hắn chỉ tiến đến ôm Mạc Ái Ly thêm một cái, sau đó dựa đầu vào vai cô, giọng nói trầm thấp mang chút mệt mỏi cất lên…
“Sau này con mà không thương em thì anh chắc chắn sẽ đánh nó…”
Mạc Ái Ly đưa ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Phong Cảnh Thần, cô không ngờ hắn lại có ý định đánh con khi còn chưa rõ tính cách của đứa bé sẽ như thế nào,
nhưng cô tin rằng đứa bé nhất định sẽ yêu thương cô vì cô có một người đàn ông yêu thương mình rất nhiều…
Mạc Ái Ly nhận ra sự mệt mỏi trên gương mặt của Phong Cảnh Thần, cô nghĩ rằng hắn chưa ăn tối nên nhanh chóng lên tiếng dặn dò…
“Anh đi tắm trước đi, để em hâm lại đồ ăn cho anh…”
Phong Cảnh Thần ngẩng đầu, hắn luyến tiếc buông Mạc Ái Ly ra, cuối cùng quyết định hôn trộm cô một cái, sau đó mới bắt đầu đi lên lầu để tắm rửa.
Mặc dù hôm nay công việc rất nhiều, hắn cũng cảm thấy rất mệt mỏi nhưng ít ra khi về nhà hắn được nhìn thấy Mạc Ái Ly nên tâm trạng cũng tốt hơn vài phần…
Vì hiện tại Phong Cảnh Thần khá đói nên hắn không lau khô tóc trước khi xuống nhà mà đã ngồi vào bàn ăn để thưởng thức bữa tối do chính tay Mạc Ái Ly nấu.
Mỗi khi hắn có thời gian rảnh rỗi ở tập đoàn thì trong đầu hắn lại suy đi nghĩ lại không biết tối nay Mạc Ái Ly sẽ nấu gì cho hắn ăn, vì mỗi món mà cô nấu đều rất hợp khẩu vị với hắn, thậm chí cảnh tượng mà cô loay hoay ở dưới bếp cũng làm cho trái tim của hắn tan chảy…
Mạc Ái Ly nhìn thấy mái tóc của Phong Cảnh Thần vẫn còn ướt, cô cũng không hỏi gì nhiều liền đi tìm khăn để lau tóc cho hắn…
“Hai tuần sau em phải đi khám thai, nếu anh có thời gian thì đi cùng với em nhé!”
Phong Cảnh Thần không chút do dự liền gật đầu, dù hắn bận đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ sắp xếp thời gian mà đi cùngMạc Ái Ly.
Dù sao việc mang thai khó khăn như thế này cũng không thể để một mình cô chịu đựng được, nếu hắn giúp được gì hắn nhất định sẽ giúp đỡ cô…
“Anh sẽ đi cùng em, dạo này anh cũng bận nhiều việc quá nên không quan tâm đến em như mọi khi được…”
Mạc Ái Ly không tráchPhong Cảnh Thần, cô biết mỗi người đều có công việc riêng, dù sao cô cũng lớn rồi, cô có thể tự lo cho mình rất tốt…
“Hôm nay anh phải giải quyết công việc đến tận khuya à? Không thể ngủ sớm một hôm được sao?”
Phong Cảnh Thần thở dài, hắn thực sự muốn ômMạc Ái Ly chìm vào giấc ngủ nhưng dạo này công việc thực sự không cho phép hắn làm điều đó.
Các dự án mới đang được tiến hành liên tục và phải hoàn thiện trong thời gian gấp rút nên hắn muốn tập trung cho việc kinh doanh.
Thậm chí trong thời gian này hắn còn từ chối một vài vụ giao dịch với số tiền khá lớn…
Ngày thường mỗi khi ăn xong thì Mạc Ái Ly và Phong Cảnh Thần sẽ đi dạo vài vòng để tiêu hóa thức ăn và trò chuyện cùng nhau, nhưng gần đây mỗi lần cả hai dùng bữa xong thì Phong Cảnh Thần đều đến thư phòng để làm việc nên chỉ còn một mình Mạc Ái Ly đi dạo…
Mạc Ái Ly không kể chuyện đã gặp Thiên Hàn Đình ở bệnh viện cho Phong Cảnh Thần biết, cô chắc chắn hắn sẽ không vui khi nghe thấy chuyện này, dù sao giữa bọn họ cũng không có nói gì vượt quá bổn phận nên cô nghĩ cũng không nhất thiết phải nói ra…
Nếu ngày hôm đó Mạc Ái Ly không đi ngủ sớm thì cô sẽ pha cà phê mang đến thư phòng cho Phong Cảnh Thần để hắn có thể tỉnh táo mà tập trung vào công việc, nhưng dạo gần đây bác sĩ dặn cô phải nghỉ ngơi đầy đủ nên cô không thể làm điều đó cho hắn, nhưng thay vào đó cô vẫn sẽ nhờ quản gia hoặc người hầu mang lên phòng giúp hắn…
Mạc Ái Ly không biết Phong Cảnh Thần trở lại phòng ngủ khi nào, cô chỉ biết mỗi sáng khi cô mở mắt thì hắn đã rồi đi từ rất lâu rồi, thậm chí trên giường không còn hơi ấm của hắn.
Nhiều lúc Mạc Ái Ly tưởng chừng Phong Cảnh Thần không hề ngủ mà chỉ tập trung vào công việc…
Mặc dù hiện tại có chút buồn chán nhưng Mạc Ái Ly lại nghĩ rằng cô nên tranh thủ dành thời gian này để làm những chuyện mà cô muốn hoặc những chuyện mà cô đã ấp tủ từ rất lâu nhưng không có thời gian để làm, vì sau này có con rồi, cô muốn toàn tâm toàn ý nuôi dạy con thật tốt, cô không muốn con của mình phải thua kém bất kỳ người bạn cùng trang lứa nào…