Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 51: Hạnh phúc của anh và em (2)




Bên trong phòng cô và anh vứa ăn vừa cười nói rất vui vẻ cho đến khi bữa tối kết thúc thì anh chở cô về nhà. Đứng trước nhà cô ngượng ngùng nhìn anh nói

- “Hôm nay cảm ơn anh nha!! Em rất vui!!!“.

- “Sao lại nói cảm ơn!? Giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn sao??? Giờ anh và em đã là người yêu của nhau rồi!!! Em chính là người con gái anh yêu cho nên không cần phải nói cảm ơn đâu biết không??“. Anh ôn nhu nhìn cô nói

- “Ân!“. Cô vì lời nói của anh mà đỏ mặt

- “Thôi, em vào nhà đi!! Ngày mai anh đến đưa em đi làm nhé!!!“. Anh vẫn ôn nhu nhìn cô

- “Vâng, vậy em vào đây!! Anh ngủ ngon nhé!! Tạm biệt!!“. Cô ngẫn đầu nhìn anh rồi *chụt* nhón chân hôn vào mặt anh

- “Ngọc, anh yêu em!!!“. Anh kéo cô ôm vào lòng sủng nịch nói

- “Em cũng yêu anh, Lãng Thần!!!“. Cô xấu hổ nhìn anh nói

Bất ngờ anh cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, cô bất ngờ vì hành động của anh nhưng cũng nhanh chóng đáp lại anh. Một màn này đã bị 3 người nhìn thấy, 2 người thì cười gian nhìn cô còn 1 người thì tức giận nhìn anh. Hai người hôn nhau quên trời đất đến khi anh thấy cô không thở nổi liền thả cô ra, cô thở hổn hển dựa vào lòng anh cười ngọt ngào trong hạnh phúc.

- “Em vào nhà đây!!“. Cô ngượng ngùng hơi đẩy anh ra nói

- “Ừ, em ngủ ngon!! Nhớ mơ về anh nhé!!!“. Anh cúi người xuống thả hơi vào tai cô làm cho mặt cô càng ngày càng đỏ

- “Anh.... Thấy ghét!! Em vào đây!!!“. Cô nhanh lùi lại rồi chạy vào nhà với khuôn mặt đỏ bừng

Anh cười ha hả nhìn cô chạy rối rít vào nhà, không ngờ cô ấy cũng có vẻ mặt dễ thương như thế. Nhưng bây giờ cô ấy đã trở thành bạn gái của mình rồi, mình nhất định sẽ không làm cho cô ấy khổ sở, đau lòng như trước nữa. Mình nhất định sẽ yêu thương và bảo vệ cô ấy suốt cuộc đời này, mãi mãi và về sau. Còn cô vừa vào nhà là thấy không được rồi bởi có 2 đạo ánh mắt cười gian nhìn cô. Cô chợt thấy lạnh sống lưng nga~. Cô âm thầm nuốt nước bọt một cái,cười giả lơ nhìn 2 người trước mắt lên tiếng

- “Hai người chưa ngủ sao??? Sao còn thức vậy???“.

- “Thì mẹ đang đợi con đây!!“. Mẹ cô cười cười nói

- “Đợi con?? Có chuyện gì sao mẹ???“. Cô chỉ vào mình nói

- “Đương nhiên là có chuyện muốn nói rồi!!!“. Vy nháy mắt tinh nghịch

- “Thế lá chuyện gì thế?? Hai người nói đi!!!“. Cô nhướn mày nhìn 2 người hỏi

- “À.... Là chuyện liên quan giữa cậu và Lãng Thần đó mà!!“. Vy kéo tay cô lại ghế ngồi nói

- “Chuyện của tớ và Thần á!!!“. Cô khó hiểu lên tiếng

- “Ừ, có phải 2 người đã trở thành một cao rồi đúng không??“. Vy cười cười bí hiểm nhìn cô

Nghe đến đó mặt cô đã xuất hiện vài vạch hồng lại nghĩ đến nụ hôn vừa rồi càng đỏ mặt hơn, cô cúi đầu tránh ánh mắt gian của Vy mà lại không tránh được mẹ cô. Bà vừa thấy thì đã biết rồi nhưng không nói, sợ con gái của bà sẽ xấu hổ a~. Vy chờ lâu không thấy cô lên tiếng liền thúc giục

- “Nè, cậu mau nói cho tớ biết đi!! Có phải cậu và anh ấy đã trở thành một đôi rồi không???“.

- “Ừ, anh ấy tỏ tình và tớ đã nhận lời rồi!!“. Cô *gật đầu* nói

- “Thật tuyệt!! Tớ biết sớm hay muộn anh ấy sẽ tỏ tình với cậu mà!!!“. Vy nghe xong thì phấn khích nhảy lên

- “Cậu......đúng là...... Aizzz!!! Tớ lên phòng đây!!! Mai còn đến công ty nữa!! Mẹ, mẹ cũng nên nghỉ ngơi sớm đi không kẻo lại bệnh đấy!!! Còn cậu nữa Vy mau đi ngủ đi!! Biết chưa???“. Đầu cô xuất hiện 3 vạch hắc tuyến nhìn Vy thở dài rồi mới lên tiếng

- “Được rồi, mẹ biết rồi, con lên phòng trước đi!! Mẹ cô *gật đầu* nói

- “Vậy con lên trước đây!! Mẹ phải nhớ nghỉ ngơi sớm nha!!!“. Cô nhìn bà nói

- “Ừm!“. Mẹ cô nói

Cô cười rồi bước lên lầu đi về phía phòng mình, tắm rửa xong lên giường nằm, mĩm cười nhớ lại những lời nói của anh đã nói với mình, cô cảm thấy giờ đây mình rất hạnh phúc, hạnh phúc vì đã gặp được anh. Anh là người đàn ông tốt, cô tự hứa với lòng mình sẽ bên cạnh anh và chăm sóc cho anh mãi mãi. Cô nhắm mắt lại suy nghĩ và ngủ lúc nào không hay.

~~~~~~°°°°~~~~~~ ta tua đến ngày hôm sau nào ~~~~~~°°°°°~~~~~

Sáng hôm sau, 8h cô thức giấc cảm thấy tinh thần thật thoải mái vô cùng, cô ngồi dậy vào phòng tắm làm VSCN. Khoảng 15p sau cô đi ra, vừa ra thì tiếng chuông tin nhắn điện thoại cô vang lên, cô nhanh chóng tiến đến mở ra xem, nhìn thấy dòng tin thì cô mĩm cười hạnh phúc

- “Ngọc bảo bối!! Em đã thức dậy chưa?? Hôm qua em ngủ có ngon không?? Tí nữa anh đến đón em rồi chúng ta cùng đi ăn sáng nhé!!!“.

Yêu em

Cô cười ngọt ngào rồi nhắn lại cho anh

- “Vâng, em chờ anh!!! Em cũng yêu em!!!”

Xong cô đi xuống phòng khách thì thấy ba mẹ cô đang ngồi uống trà, cô liền đi lại phía 2 người lên tiếng

- “Ba mẹ!! Buổi sáng hảo!!“.

Ông bà ngước lên nhìn cô cùng nói

- “Con gái, buổi sáng hảo!!! Con vào cùng ăn sáng cùng chúng ta nhé!!!“.

- “Ba à! Thật ra con đã có hẹn đi ăn sáng rồi!!“. Cô cười nói

- “Con có hẹn rồi sao?? Là ai thế?? Có thể nói cho ta biết không???“. Ba cô ôn nhu nhìn cô nói

- “À.... Thật ra người đó là..... “. Cô ngượng ngập nhìn ông thì thấy mẹ cô nói gì đó với ông rồi ông nhìn cô đầy vẻ bí ẩn. Ông cười cười lên tiếng

- “Không sao, nếu con có hẹn thì thôi vậy!!“.

- “Ba à..... Thật ra con có chuyện này muốn nói!“. Cô ngập ngừng nhìn ông

- “Có phải là chuyện con đã có bạn trai rồi không??? Hửm?!“. Ba cô híp mắt nhìn cô cười cười

- “Hở?? Sao ba biết??? Mẹ, có phải mẹ nói không???“. Cô trợn mắt nhìn ông rồi quay sang mẹ cô đang tủm tỉm nhìn cô

- “Ay! Trước sau gì ba con cũng biết thôi!! Nói sớm chút có sao đâu!!!“.

- “Mẹ à!! Mẹ thật là....... “. Cô nhìn bà nổi lên tính trẻ con của mình, chu chi môi hờn dỗi nhìn bà

- “Ha ha ha!! Không ngờ con gái chúng ta đã lớn như thế này rồi lại có thể trẻ con như thế này đây!! Nếu để anh chàng của con biết được thì làm sao đây hả???“. Ba cô nhìn tính trẻ con của cô cười ầm lên

- “Ba mẹ!! Hai người thật là..... Sao lại thích bắt nạt con thế??“. Cô dậm chân nhìn hai người trước mặt. Nhìn cô như thế hai ông bà càng cười lớn hơn làm cho mặt cô đỏ lên.

Đúng lúc này bên ngoài cửa có tiếng chuông vang lên, một người giúp việc cội vàng ra mở cửa, nhìn người trước mắt hỏi

- “Xin hỏi vị tiên sinh này!! Ạn đến tìm ai??“.

- “Tôi đến gặp Ngọc!! Cô ấy đã dậy chưa??“. Người đàn ông đó hỏi

- “Vâng, có ạ!! Cô chủ đang cùng ông bà chủ nói chuyện trong phòng khách!! Mời tiên sinh vào!!“. Nữ giúp việc dạ thưa rồi mở cửa cho anh vào

Anh vừa bước vào thì đã nghe thấy tiếng cười nói của cô nhìn thấy bên cạnh cô còn 2 người nữa, anh nghĩ đó chắc là ba mẹ cô. Còn cô nghe thấy tiếng bước chân thì xoay người lại, thấy anh cô liền đi lại và lên tiếng

- “Thần, anh đến khi nào thế?? Sao lại đứng đây mà không cho em biết??“.

- “Anh chỉ là muốn gặp em vì anh nhớ em nên không có thông báo cho em biết!!“. Anh nhìn cô sủng nịch nói

- “Anh chỉ khéo nịnh!!!“. Cô hơi ngượng ngùng nói

- “Anh không nịnh nha!! Anh chỉ nói sự thật thôi a~“. Anh nhìn cô đầy yêu thương

Hai người cứ anh anh em em mà không để ý đến 2 người già đằng sau đang nhìn họ đầy thâm ý, Ba cô đột nhiên hắng giọng giả ho lên tiếng

- “Khụ.....khụ.....”

Và rồi cô và anh xoay người lại, cô đỏ mặt nhìn ba mẹ mình còn anh thì lúng ta lúng túng nhìn hai người, cười gượng nhìn họ không biết phải nói gì. Anh cảm thấy hơi có lỗi nha vì anh đã làm lơ ba mẹ vợ tương lai rồi. Phải làm sao đây?? Phải làm sao đây?? Anh cứ thế nghĩ quẫn quơ mà không để ý đến hai người đó đang nhìn anh đánh giá chứ không phải ghét bỏ anh.

.