Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 39: Đi chơi ở hòn đảo - ngày cuối (2)




- Sáng 7h, cô thức dậy từ sớm, vào phòng tắm làm vscn, xong cô đi ra với chiếc váy sơ mi trắng cổ đức, tay cộc thoải mái diện trong ngày hè nóng nực, kết hợp với phụ kiện túi xách nhỏ xinh làm điểm nhấn ấn tượng cộng thêm đôi giày cao gót nơ 2 tầng cao cấp màu hồng, rồi sau đó cô đi gọi con heo ngủ nướng kia dậy.... Thật là lúc nào cũng dậy hết chuyên gia ngủ nướng mà lại ham đi chơi. Cô bước vào phòng, tình trạng trong phòng hiện giờ là 1 cảnh hỗn độn, mền thì nằm dưới đất, gối thì nằm dưới chân còn con heo kia thì nằm úp mặt xuống chân tay thì giang rộng ra.....Haizzz!! Đúng là mất hết hình tượng rồi, cũng may là không có nhìn thấy nếu không thì...... Cô nhìn mà không khỏi lắc đầu, đi đến gần đầu giường, cô khều khều Vy dậy

- “Vy à, mau dậy đi!!”

- “Ưm.... còn sớm mà cho tớ muốn ngủ thêm chút nữa đi!!”

- “Cậu mau dậy đi!! Nếu không tớ cho cậu đi chơi luôn đấy!!“. Cô nhẹ giọng cất tiếng nhưng bên trong cũng có chút đe dọa. Vy vừa nghe đến từ đi chơi liền ngồi dậy ngay lập tức

- “A, đi chơi!! Tớ dậy liền đây!!Cậu đợi tớ một tý!!. Vừa nói xong là chạy vào phòng tắm làm vscn. Chưa đầy 15p Vy đã đi ra với chiếc đầm màu xanh dương cộc tay thiết kế của Đức với chiếc túi nhỏ xinh xắn bên cạnh đó Vy mang chiếc

giày cao gót tết sam màu trắng cao cấp. Sau khi cả 2 nàng chuẩn bị mọi thứ xong thì liền đi qua phòng của anh. Nhưng lúc bước ra thì cô đụng vào bộ ngực cứng rắn của ai đó, cô ngước lên phát hiện là anh, trông anh hôm nay điển trai hơn mọi ngày. Anh hôm nay rất lịch lãm với sơ mi, quần jeans xắn gấu với đôi giày màu trắng và mũ. Anh lựa chọn cho mình những gam màu đơn giản, nhẹ nhàng nhưng vẫn nổi bật. Đằng sau anh là Lâm Phong với phong cách áo sơ mi tay ngắn nam cổ bẻ quần kaki nam ống côn màu kem viền đenTừ lúc mở cửa, anh cứ nhìn cô chằm chằm khiến cô có chút không quen nên nhẹ giọng hỏi

- “Lãng Thần, anh ở đây khi nào thế??? Sao lại không gõ cửa??

- “À, tôi vừa định gõ cửa là cô đi ra rồi!!!“. Anh trả lời

- “Ồ, ra vậy!! Vậy bây giờ chúng ta đi luôn nhé!!“. Cô *gật đầu* rồi nói

- “Ừ, chúng ta đi!!“. Anh cười nhìn cô

- “Này, còn có chúng tôi nữa đó nha!!! Không phải chỉ có 2 người thôi đâu à nha!!“. Vy và Lâm Phong đồng thanh nói

- “Ơ, Vy!!! Cậu đang nói gì thế hả???“. Cô nhăn mặt nhìn Vy

- “À, à.... Có gì đâu nà!! Thôi chúng ta đi đi!!!“. Nói xong chưa để cô nói thì đã kéo tay cô đi ra khỏi khu nghỉ dưỡng để cho 2 anh chàng nhà ta ú ớ ở đằng sau. Khi đã kịp định hình thì anh và Lâm Phong cũng chạy theo hướng cô và Vy. Bị Vy kéo đi cô chợt nhớ là hôm này mình mặc váy thì kéo tay Vy lại và nói

- Vy, vy dừng lại!! Đừng có kéo tớ nữa!!Tớ đang mặc váy đấy!!!“.

- “A!! Sory bạn hiền!! Tớ quên mất!! Cậu đừng giận nhá!! Hihiii!!!“. Vy *gãi đầu* cười trừ với cô

- “Haizzz!! Cậu thật là...... Tớ sợ cậu luôn rồi đấy!!!“. Cô thở dài lắc đầu nhìn Vy

- “Quỳnh Ngọc, Quỳnh Vy!!!. Hai cô đợi bọn tôi với!!!“. Anh và Lâm Phong ở đằng sau chạy tới nói

- “Hai người đi chậm quá đó!!!“. Vy xoay lại nhìn 2 người nhưng ánh mắt lại nhắm vào Lâm Phong khiêu khích

- “Hừ!! Đó là do cô cứ cắm đầu chạy đấy!!! Còn nữa, sao cô không nhìn lại mình xem, hôm nay cô mặc đầm đấy nhé!! Đã thế mà còn chạy nữa!!!“. Lâm Phong biết Vy đang nhắm vào mình mà nói nên cười gian nhìn Vy đáp trả lại

- “Thì.... Thì sao chứ?? Tôi thích chạy đấy!!! Anh làm gì tôi hả????“. Nghe Lâm Phong nói thế Vy cũng chợt nhận ra là mình cũng đang mặc đầm, Vy hơi ngượng nhưng cũng giương mắt cãi lại

- “Hàh!! Cô có phải phụ nữ không thế?? Có ai làm phụ nữ như cô không??? Đã mặc đầm mà còn chạy tưng tưng nữa chứ!!!“. Lâm Phong nhếch môi nói xỏ Vy

- “Grừ!! Anh..... Anh.....“. Vy tức quá nói không được, đi lại gần Lâm Phong nở nụ cười tươi khiến cho Lâm Phong cảm thấy ớn lạnh. Vy tức giận đến gần lấy chân dẫm vào chân làm cho Lâm Phong nhảy lên, kêu ai ái. Lâm Phong cảm thấy đau, ngước lên trừng mắt nhìn Vy. Lâm Phong quát chỉ thẳng mặt Vy

- “Cô.....điên hả??? Có biết đau lắm không??? Cô đợi đó đi!!!“. Nói rồi dí theo Vy đang chạy, Vy nghe Lâm Phong nói thì xoay người lại, lè lưỡi thách thức

- “Được, đến đây!! Tôi đố anh bắt được tôi đấy!! Hahaha!!!”

- “Cô đứng lại đó!! Đừng để tôi bắt được cô nghe chưa???“. Ngay lập tức Lâm Phong dí theo Vy. Hai người cứ chạy vòng vòng, người thì trốn,lâu lâu xoay lại khiêu khích người thì đuổi theo với gương mặt hầm hầm......

- Cô và anh nhìn 2 con người trước mắt mà lắc đầu cảm thán. Hai người này suốt ngày cãi nhau như con nít vậy, có việc nhỏ thôi mà cũng làm cho lớn. Thật là..... Anh lúc này xoay qua nhìn cô không chớp mắt bởi vì hôm nay trong cô thật xinh xắn, nhìn cô như một thiếu nữ mới trưởng thành vậy. Cô không hề biết rằng anh đang nhìn cô nhưng có lẽ cô cảm nhận được ánh mắt đang nhìn cô thì cô xoay người lại thấy anh cứ nhìn mình chăm chú thì cô thắc mắc lên tiếng hỏi

- “Nè!! Lãng Thần, sao anh cứ nhìn tôi thế??? Bộ tôi có gì lạ lắm sao???”

- “A!! Không có.... Không có!! Chỉ là hôm nay... hôm nay trông cô rất dễ thương à!!!“. Anh nghe cô hỏi thì mới định thần lại, ấp a ấp úng nói

- “À....ừ....!!“. Nghe anh khen mình dễ thương thì gương mặt cô đỏ bừng, ngượng ngùng xoay qua chỗ khác nhưng cô không hề hay biết rằng cô đã nở một nụ cười và anh cũng đã nhìn thấy......cũng cười theo và đó là nụ cười hạnh phúc nhất của anh. Anh nghĩ rằng cô chắc chắn sẽ mở rộng trái tim mình một lần nữa, sau khi trở về anh nhất định sẽ tỏ tình với cô, anh nhất định sẽ khiến cô tin vào tình yêu một lần nữa, tin vào tình cảm anh dành cho cô là thật lòng không phải giả dối....