Cô Vợ Xịn Xò Của Lục Tổng

Chương 7: Chương 7





Tố Nhu nhàn nhạt cười đáp lại :
- Được cô nói với giám đốc đi nếu ông ta đồng ý tôi sẽ nghỉ việc .
Mỹ liên cảm thấy một nhà thiết kế mới vào làm thì có gì chứ, chỉ cần cô ta nói một tiếng là được thôi, cô ta lại càng đắc ý hơn :
- Ha cô cũng mạnh miệng đấy , để tới lúc bị nghỉ việc rồi đừng có cầu xin tôi , bây giờ cầu xin chắc còn kịp ..hahaha
Trưởng phòng và thư ký đều cười rộ lên cực kỳ đắc ý.

Tố nhu thâý thật ngứa mắt liền cầm 2 ly coca hất thẳng vào hai người bọn họ :
- Dô tôi sẽ đợi bị nghỉ việc đấy.
Ai nấy coi màn kịch này đều trầm trồ khi thấy Tố Nhu ra tay không nể mặt ai a...!Hai con người kia thì vừa tức lại vừa mất mặt không lên tiếng nữa chỉ dám hậm hực trong lòng.

Cũng hết giờ nghỉ trưa ai nấy lại về phòng làm việc.
Tố Nhu rút điện thoại gọi cho thư ký của mình :
- Alo , Cố Thành sa thải thư ký chi nhánh cho tôi ngay lập tức , anh cũng vào công ty làm luôn đi , xong việc nhanh còn về trụ sở .
- Dạ thưa chủ tịch.
Vừa gọi xong thì phòng giám đốc chi nhánh nhận được cuộc gọi , giám đốc đổ mồ hôi hột sao mà chuyện của chi nhánh mà trụ sở lại biết chứ.


Ông ta nhấc máy gọi Mỹ Liên vào:
Cốc ...cốc cốc..
-Vào đi .
-Giám đốc cho gọi tôi ạ , vừa hay tôi cũng có chuyện muốn nói với giám đốc .
-Vừa hay sao , hay thật đó cô có biết việc làm của cô mà tôi vừa bị trụ sở chính sờ gáy không hả , bên trụ sở thông báo , cô chính thức bị sa thải .
Khuôn mặt Mỹ Liên tái mét , không còn một giọt máu tại sao lại như vậy chứ, con nhỏ đó là ai mà có thể làm cho trụ sở sa thải cô ta vậy chứ .
- Sao có thể , rõ ràng là con nhỏ đó đánh tôi trước mà ...
- Chỉ trách cô đụng nhầm người thôi Mỹ Liên à , cô cuốn gói đi được rồi trước khi trụ sở làm lớn chuyện .
- Vâng.

Cô ta chỉ biết nước mắt ngắn nước mắt dài cuốn gói khỏi công ty mà thôi .
Còn về trưởng phòng bây giờ chưa phải là lúc để cô ra tay cứ chờ thêm vài hôm nữa
Lại hết một ngày làm việc mệt mỏi cô lại trở về căn biệt thự yêu quý của mình.

Về tới mùi thức ăn đã xộc vào mũi.


Vì cô không muốn náo nhiệt nên chỉ thuê một bác quản gia và một người dọn dẹp.

Nghe thấy tiếng xe bác quản gia chạy ra đón:
- Cô chủ cô lên tắm rửa rồi xuống ăn tối ạ .
- Được bác Lương cứ dọn ra đi tôi xuống liền .
Sau bữa tối cô lên phòng điện thoại rung lên tiếng chuông.
- Alo.
- Lão đại người bỏ thuốc là Thẩm Huân ạ.
- Được mấy cậu tìm mấy video đen của cậu ta đăng lên các trang nổi tiếng nhất cho tôi , làm Thẩm thị tụt giá cổ phiếu đi ...!À mua luôn giúp tôi , mua đứt luôn cũng được để dưới tên Lãnh Phong đi .
- Dạ thưa lão đại.
( Cô có bốn thuộc hạ thân cận , Lãnh Phong (27 tuổi) , Tần Hữu (26t), Lam Tuyết và Nhã Hân (22t) , tất cả đều văn võ song toàn , tay bắn súng nổi tiếng trong giới hắc đạo.

Chỉ có bang chủ của Gold Killer là không ai biết mà thôi .
Sáng hôm sau trong giới kinh doanh không khỏi ồn ào Thẩm gia sau một đêm thì đang ở bờ vực phá sản , nghe nói con trai của Thẩm thị đã đắc tội với một người nào đó rất có sức ảnh hưởng.

Trong nhà Thẩm gia giờ đang nháo nhào cả gia chủ lẫn người làm .Trong phòng khách ba Thẩm Huân chất vấn :
- Con đã đắc tội với ai mà để Thẩm gia bây giờ lại sắp phá sản như vậy chứ hả ?
Thẩm Huân cũng nghĩ mãi chỉ đắc tội với mỗi cô gái đó mà cô ta làm gì có khả năng làm vậy chứ .
- Ba con làm gì đắc tội với ai chứ .
- Mày xem đi suốt ngày chỉ biết ăn chơi phá tiền của tao giờ lại làm Thẩm gia sắp phá sản, sắp ra đường mà ở tới nơi rồi còn chưa đi tạ lỗi với người ta.
- Dạ con sẽ điều tra rõ.