Cô Vợ Xịn Xò Của Lục Tổng

Chương 37: Chương 37





Tới tttm một nam một nữ dắt tay nhau đi vào, hai người họ như có hào quang tỏa sáng vậy đó, đi tới đâu là mọi người đều nhìn tới đó.

Anh và cô bước vào một cửa hàng đồ đôi, cô lựa một cặp chiếc áo thun nam và chiếc đầm xuông màu chủ đạo là màu trắng, sau đó cùng nhau thay bộ đồ đó lên người, tiếp tục đi càn quét nơi này.

Cô mua rất nhiều thứ nào là quần áo của cô, của anh, mua túi xách, mỹ phẩm, trang sức, giày dép,vvv nhưng quét mãi cả buổi cũng không hết được tiền a.
Hai người họ bước vào một nhà hàng Trung ngay tttm để ăn trưa, cô lấy điện thoại ra chụp cùng anh một tấm ảnh sau đó úp lên trang cá nhân:
" Anh ấy nói cho tôi quét thẻ anh ấy chừng nào hết thì thôi ️"
Sau đó cô tắt điện thoại bỏ vào túi chuẩn bị ăn trưa, đồ ăn vừa được bưng ra.

Có món gà nướng cay, sườn non kho tiêu, cùng vài món rau.

Anh gắp cho cô miếng gà cùng vài miếng rau xào:
- Em ăn đi.

- Dạ.
Anh chăm chú gắp đồ ăn phục vụ cho cô, còn mình cũng chưa ăn miếng nào, cô nhìn anh cười nói:
- Anh ăn đi, không mọi người lại bảo em bắt nạt anh thì oan cho em quá.
Cô gắp cho anh món sườn kho tiêu, một miếng gà nướng.

Lúc này anh cũng bắt đầu ăn phần của mình.

Hai người họ ăn vui vẻ, có người xung quanh nhìn thấy hai người họ hạnh phúc quá nên đã quay video lại.
Trên trang cá nhân của cô đang bùng nổ lượng comments mà cô lại chưa hề hay biết gì a.
[Má ôi nhìn họ tướng phu thê quá ]
[Lầu trên nói đúng ý tui]
[Hai người họ hạnh phúc quá đi, tui cũng muốn có một người bạn trai như vậy a ]
[Mới có tin đồn thất thiệt mà hai người họ vẫn yêu thương nhau như vậy quả là ngưỡng mộ]
[Tôi vừa gặp hai người ở nhà hàng Trung ở tttm của Mỹ đó (đính kèm video)]
[Nhìn anh ấy cưng chiều chị ấy hết mức]
[Kiếp trước chắc chị ấy cứu cả giải ngân hà a]
Rất nhiều bình luận…
Ăn trưa xong hai người họ cũng trở về nhà nghỉ vì cô biết là có đi quẹt cả ngày thì cái thẻ anh cho cô cũng không thể nào hết được.

Về tới nhà cô liền lên phòng nằm trên giường nghỉ, anh đem vào cho cô một ly nước chanh để cô uống bớt nóng vì vừa mới ở ngoài đường về.
Điện thoại cô rung lên, là Hà Uyên gọi.
- Mình nghe nè tiểu Uyên.
- Đi chơi với người yêu vui quá quên cả tui rồi đúng không.

- Nào có chứ, chuyện của cậu với Cố Thành là thật sao.
- Dĩ nhiên rồi, mình phải tóm lấy anh ấy trước khi bị cô gái khác cuỗm đi mất.
- Hahaha tiểu Uyên nhà mình mà cũng biết nghiêm túc vậy sao.
- Aizz, mình gọi cho cậu là muốn cậu có thể thiết kế đồ đính hôn giúp mình được không.
- Còn cằn cậu nhắc sao cả đám cưới mình cũng thiết kế sẵn luôn rồi.
- Aaa….cảm ơn cậu rất nhiều, đúng là chị em tốt của mình a.
- Được rồi lát mình sẽ gửi mẫu qua mail cho cậu chọn.
- Được được vậy mình không làm phiền cậu nữa nhé.
- Cúp nha…Bye
- Bye.
Anh ngồi bên cạnh nghe cô nói về đám cưới của người ta vui vẻ thế kia trong lòng cũng nôn nóng không biết khi nào mới tới lượt hai người.
- Em biết anh đang nghĩ gì, hai tháng nữa sẽ tới lượt chúng ta.
Anh nghe được giật mình ôm lấy cô:
- Em nói thật chứ, yêu em quá đi mất Nhu Nhu, anh sẽ cho người chuẩn bị từ bây giờ.
- Anh gấp vậy sao, vậy xong việc ở đây chúng ta đính hôn trước được chứ, sau đó xem ngày làm đám cưới được hông.
- Dĩ nhiên rồi, anh sẽ báo cho ba mẹ, tháng sau chúng ta đính hôn.
- Dạ em cũng sẽ báo với ba của em.

- Vậy giờ chúng ta ngủ trưa, lát nữa dậy anh sẽ bảo Trần Niên bắt đầu chuẩn bị kế hoạch cho tiệc đính hôn.
- Được rồi nghỉ trưa thôi, chân em mỏi quá, biết vậy không đi quẹt thẻ anh, có quẹt cả tháng chắc gì đã hết, em ngốc thật mà.
Anh nhìn cô cười, xoa bóp chân cho cô một hồi đỡ mỏi, sau đó anh cũng ôm cô chìm vào giấc ngủ trưa.
4h chiều thức dậy anh liền gọi cho Trần Niên tìm những công ty tổ chức lễ đính hôn, tiệc cưới, cùng cô chọn không gian tổ chức, cách trang trí, anh dặn dò Trần Niên hết sức tỉ mỉ, nói đi nói lại tới nỗi Trần Niên đã thuộc lòng:
- Cậu phải trang trí màu chủ đạo là màu trắng, trang trí bằng hoa hồng đỏ và hồng phấn giúp tôi, còn nữa các loại rượu đắt nhất, hoa đính hôn phải tìm nơi làm cực kỳ đẹp cho tôi, còn nữa …
Trần Niên bất lực với ông chủ của mình:
- Lục tổng ngài đã nói 5 lần rồi tôi nhớ hết rồi, để tôi sắp xếp, có gì sẽ gọi hỏi ngài sau vậy nhé, tôi cúp đây.
Tố Nhu ngồi một bên cười:
- Anh đừng có gấp gáp vậy chứ, anh xem nói nhiều tới nỗi Trần Niên cậu ta chạy luôn rồi.
- Anh lấy vợ dĩ nhiên anh phải căng thẳng rồi.
- Anh cứ bình tĩnh đi mà, mọi chuyện sẽ hoàn hảo thôi, anh cứ lo như vậy làm gì chứ.
- Được, được nghe em hết..