CHƯƠNG 348
Vì vậy, Tống Kỳ cùng Hạ Tịch Nghiên nói chuyện rất lâu, mãi tới lúc hai giờ, nhìn Hạ Tịch Nghiên hơi mệt mỏi, lúc này Tống Kỳ mới rời đi.
“Được rồi, em sớm nghỉ ngơi một chút, ngày mai anh quay lại thăm em!” Tống Kỳ nói.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu một cái, không quên dặn dò: “Đi về có gì ăn thì ăn một chút nhé!”
“Được, anh biết rồi!” Tống Kỳ đáp, đối với cô mà nói, mỗi một câu dặn dò của Hạ Tịch Nghiên đối với anh đều là thứ quý giá.
“Em nghỉ ngơi sớm đi!”
“Vâng!”
Vậy là, Tống Kỳ đi.
Hạ Tịch Nghiên cũng không suy nghĩ nhiều, sau khi anh đi, Hạ Tịch Nghiên nằm ở trên giường ngủ.
Đêm đó, hai người ăn ý không có nói đến tên Mục Chính Hi.
Đối với Tống Kỳ mà nói, bây giờ Mục Chính Hi chỉ là một đối thủ cạnh tranh, anh không muốn nói thêm gì nữa.
Quan trọng nhất là Hạ Tịch Nghiên, chỉ cần cô không có chuyện gì, thế nào cũng được!
Còn Hạ Tịch Nghiên, biểu hiện của Tống Kỳ càng ngày càng rõ ràng, cô không muốn nói gì, lúc này, chỉ muốn làm theo trái tim mình.
Còn Hạ Tịch Nghiên, biểu hiện của Tống Kỳ càng ngày càng rõ ràng, cô không muốn nói gì, lúc này, chỉ muốn làm theo trái tim mình.
Tùy theo hoàn cảnh!
Đêm đó, Hạ Tịch Nghiên ngủ rất sâu, cũng rất say.
Tỉnh dậy, đã là tám giờ ngày hôm sau.
Hôm nay, người tới sớm nhất, không phải Mục Chính Hi, cũng không phải Tống Kỳ, càng không phải bà cụ, mà là —— Lăng Tiêu Tường!!
Nghĩ đến lời hôm qua Mục Chính Hi nói với cô ta ở bên ngoai, Hạ Tịch Nghiên nghe thấy rõ.
Đồng tình thì đồng tình, nhưng đối với cô gái trước mặt, cô vẫn không thể nào thích.
Lúc này, trong tay cô ta ôm một bó hoa tươi, nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Cô Hạ, dậy sớm thế!”
Còn Hạ Tịch Nghiên, biểu hiện của Tống Kỳ càng ngày càng rõ ràng, cô không muốn nói gì, lúc này, chỉ muốn làm theo trái tim mình.
Tùy theo hoàn cảnh!
Đêm đó, Hạ Tịch Nghiên ngủ rất sâu, cũng rất say.
Tỉnh dậy, đã là tám giờ ngày hôm sau.
Hôm nay, người tới sớm nhất, không phải Mục Chính Hi, cũng không phải Tống Kỳ, càng không phải bà cụ, mà là —— Lăng Tiêu Tường!!
Nghĩ đến lời hôm qua Mục Chính Hi nói với cô ta ở bên ngoai, Hạ Tịch Nghiên nghe thấy rõ.
Đồng tình thì đồng tình, nhưng đối với cô gái trước mặt, cô vẫn không thể nào thích.
Lúc này, trong tay cô ta ôm một bó hoa tươi, nhìn Hạ Tịch Nghiên: “Cô Hạ, dậy sớm thết”
“Những lời này, hẳn tôi nên nói với cô Lăng mới đúng, cô còn dậy sớm hơn tôi!”
Hạ Tịch Nghiên nói.