CHƯƠNG 288
Nghe thấy lời Hạ Tịch Nghiên nói, Mục Chính Hi bỗng nghiêng đầu lại gần: “Vậy sao? Vậy em có muốn trở thành một phần trong đó không?!”
“Ừm!?” Hạ Tịch Nghiên nhìn anh.
“Nể tình bà nội thích em như vậy, hay là †ôi miễn cưỡng thu nhận em!” Mục Chính Hi mỉm cười nói.
Nghe anh nói vậy, Hạ Tịch Nghiên liếc anh: “Tổng giám đốc Mục, cảm ơn anh nhiều, nhưng tôi không cần. Anh vẫn nên miễn cưỡng thu nhận người khác đi!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Tuy không tin tưởng tình yêu lắm, nhưng Hạ Tịch Nghiên vẫn đang đời chờ.
Trong tiềm thức của cô, cô vẫn tin!
Nghe cô nói vậy Mục Chính Hi lập tức nhả ra bốn từ: “Không biết tốt xấu!”
Hạ Tịch Nghiên coi như không nghe thấy, xưa nay cô luôn nghe có chọn lọc lời anh nói, muốn nghe thì nghe, không muốn nghe thì tự động bỏ qua.
Không lâu sau đó xe đã lái vào trong tiểu khu của Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên xuống xe, nhìn Mục Chính Hi: “Cảm ơn Tổng giám đốc Mục đã đưa tôi về, ngủ ngon!”
Cô hoàn toàn không có ý muốn mời anh lên nhà uống nước!
“Không mời tôi lên nhà uống nước?!”
Mục Chính Hi hói.
Lần trước hỏi cô có trà không, cô bảo không có. Lần này Mục Chính Hi hỏi thẳng có nước uống không, cô không thể nói không có chứt Hạ Tịch Nghiên ngẩn người, nói: “Người có địa vị như Tổng giám đốc Mục, uống nước quá hạ thấp thân phận của anh, vẫn nên chờ khi khác tôi mua trà ngon rồi mới mời anh uống sau đi!”
Dù sao thì Hạ Tịch Nghiên cũng không có ý mời anh lên nhà ngồi.
Mục Chính Hi hung hăng trừng cô: “Hạ Tịch Nghiên, em đạo đức giả thật đấy!”
Hạ Tịch Nghiên mỉm cười: “Tổng giám đốc Mục, ngủ ngonl”
“Tôi cũng muốn xem lần sau em còn có thể lấy cớ gì!” Anh nói xong thì quay xe lái đi thẳng.
Hạ Tịch Nghiên đứng đó, sau khi nhìn Mục Chính Hi rời khỏi mới thở phào nhẹ nhõm, xoay người lên lầu.
Tắm xong, Hạ Tịch Nghiên nằm trên giường. Cô vốn muốn gọi điện thoại cho anh, nhưng thấy đã muộn lắm rồi nên không gọi nữa, nằm trên giường chìm vào giấc ngủ say.
Hôm sau.
Một đống ảnh trở thành tin đầu bảng ngày hôm nay.
Không phải gì khác mà là ảnh Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi đi vào nhà họ Mục, còn có cả nhà họ Mục tụ tập cùng ăn cơm, và ảnh anh đưa cô về nhà.
Tai tiếng của nhà giàu, từ trước tới nay luôn là tin nóng mà mọi người quan tâm và hóng hớt.
Tin tức này thu hút sự chú ý nhiều hơn †ai tiếng của một diễn viên.
Nhất là nhà họ Mục.
Hạ Tịch Nghiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Sau khi nhìn thấy dãy số gọi tới, Hạ Tịch Nghiên lập tức nghe: “Alo, mẹ!”
“Tiểu Nghiên… con, con còn đang ngủ!?”
“Vâng, sao vậy mẹ!” Hạ Tịch Nghiên nói.
“Có phải tối qua con tới nhà họ Mục không?” Hứa Nghi Tuệ hỏi qua điện thoại.