Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 875: Nhặt một tên ăn mày




Dáng vẻ hung ác của người đàn ông, khiến cho Triệu Hồng Yến sợ hãi đã lâu không khỏi co người, dính sát vào bên người Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê không khỏi quay đầu lại, lạnh như sương nhìn chằm chằm người đàn ông kia nói:

- Tố chất của nhân viên chính phủ như thế này sao? Ông dựa vào lời nào mà nói trợ lý của tôi là hung thủ!?

Tên đàn ông đầu trọc cau mày, lại cùng đồng sự khác nhìn nhau, sau đó mỉm cười.

- Cô chính là Chủ tịch của Ngọc Lôi, là người chủ trì bữa tiếc tối nay?

Tên đầu trọc khinh miệt hỏi.

Lâm Nhược Khê không để ý mà lấy khăn tay bên người ra, đưa cho Triệu Hồng Yến nói:

- Lau đi, mặt em cũng khóc nhòe rồi, yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.

Triệu Hồng Yến cảm kích nhìn Lâm Nhược Khê, nhận lấy rồi cẩn thận lau khóe mắt.

- Tôi đang hỏi cô đấy! Cô có nghe thấy không!?

Tên đầu trọc cảm thấy bị coi thường, vô cùng phẫn nộ.

Thái Nghiên ở bên cạnh nhìn không nổi, nhíu mày nói:

- Thăm dò viên Vương, Nhược Khê là bạn từ nhỏ của tôi, tính cách của cô ấy lạnh lùng nhưng cũng không có ác ý, hy vọng mọi người cùng ngồi xuống giải quyết vụ án rõ ràng.

- Cục trưởng Thái, vụ án tôi và đồng sự đã giải quyết hòm hòm rồi.

Thăm dò viên Vương nói:

- Chúng tôi cơ bản có thể xác định, sát hại Lộ Dao chính là Triệu Hồng Yến, hơn nữa rất có khả năng người sai khiến chính là Chủ tịch Lâm Nhược Khê.

- Quả thật không hiểu ra sao cả, đám người các người, không có bản lĩnh thì chỉ có thể vu cáo người sao?

Lâm Nhược Khê lạnh giọng nói.

- Chúng tôi không có bản lĩnh?

Thăm dò viên Vương nghiêm mặt kêu lên nói:

- Vương Cương tôi theo nghề án hình sự hơn ba mươi năm, là đặc phái thăm dò viên của tổng cục công an, có vụ án nào chưa từng thấy qua!? Chứng cứ vụ án này vô cùng xác thực, ngoại trừ Triệu Hồng Yến ra căn bản không có khả năng nào khác!

- Ồ? Tôi rất hiếu kì, vị thăm dò viên Vương này rốt cuộc phát hiện ra chứng cứ xác thực gì?

Dương Thần vẫn đứng một bên cười, lúc này giữ Lâm Nhược Khê, tiến lên phía trước hỏi.

Gã họ Vương vừa mới liếc hắn một cái, đắc ý nói:

- Chúng tôi thu thập được tư liệu chứng minh, hiện trường có camera theo dõi, trong toàn bộ quá trình, ngoài Triệu Hồng Yến đi vào hiện trường vụ án, không có ai khác xuất hiện trong băng ghi hình. Thứ hai, vân tay hoàn toàn ăn khớp với Triệu Hồng Yến, đấy chính là chứng cứ hữu dụng nhất.

Thứ ba, cô Lộ Dao trước lúc chết không có phản kháng, nguyên nhân rất lớn chính là vì quen biết hung thủ, như vậy như Triệu Hồng Yến không chút khả năng hành hung, tỉ lệ thành công cũng tăng mấy phần.

Còn nữa, Triệu Hồng Yến căn bản không thể giải thích, tại sao vân tay của cô ta lại trên con dao gọt hoa quả, rõ ràng là lúc thiết kế gây án, bị đám nhân viên phục vụ đó dụng vào cho nên không kịp lau dấu vết.

Lâm Nhược Khê nhíu mi, hỏi Triệu Hồng Yến.

- Hồng Yến, dao gọt hoa quả kia sao có thể có dấu vân tay của em?

Triệu Hồng Yến lắc đầu mạnh, giọng nói mang theo nức nở:

- Em…Em không biết, Lâm tổng, em căn bản chưa từng động đến con dao kia, thật đấy!

Dương Thần ra khiện cho Triệu Hồng Yến không cần vội, lại hỏi:

- Thế thăm dò viên Vương, nếu thực sự là Hồng Yến, thế động cơ gây án là gì?

- Chúng tôi đã kiểm chứng, năm nay trong giải thưởng Hoa Ngữ Kim khúc Lộ Dao là ngôi sao ca nhạc nổi nhất hiện nay của Ngọc Lôi, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cô Lâm Tuệ. Hơn nữa, Lộ Dao nhiều lần âm thầm tiếp xúc với giới báo chí, đưa ra một số tin tức bất lợi với Lâm Tuệ. Trong buổi tiệc tối ngày hôm nay, Lộ Dao và Lâm Tuệ đều lựa chọn hát ca khúc của dàn nhạc Hồng Môi, hiển nhiên đây là quan hệ cạnh tranh.

Đồng thời, đạo diễn Dư Thạc gần đây đang cân nhắc quay bộ phim mới, đang chọn nữ diễn viên chính giứa Lộ Dao và Tuệ Lâm. Đủ loại quan hệ lợi ích, hơn nữa cái chết của Lộ Dao có thể đem đến cho Ngọc Lôi sự chú ý lớn, chúng tôi có lý do tin tưởng, đây là ý định mưu hại của Ngọc Lôi đối với Lộ Dao.

Vương Cương nói như chém đinh chặt sắt.

Nghe đến đó, Dương Thần bất đắc dĩ vừa cười vừa thở dài.

Đám người Vương Cương không vui nói:

- Sao thế, lẽ nào còn cảm thấy chứng cứ không đủ đầy đủ sao? Động cơ, nhân chứng vật chứng đều có!

Dương Thần lắc lắc ngón tay:

- Đầu tiên, mọi người không cảm thấy hiếu kì sao, nếu như quốc tế Ngọc Lôi có kế hoạch giết Lộ Dao, thế sao có thể để cô ấy chết trong buổi tiệc tối của Quốc tế Ngọc Lôi, vì sao không thuê sát thủ, ngược lại lại để trợ lý Chủ tịch động thủ? Còn là một cô gái đến một đôi găng tay cũng không biết mang động thủ?

Lại còn nữa, các người thực cảm thấy, với danh tiếng bây giờ mà nói, Quốc tế Ngọc Lôi chúng tôi cần dựa vào giết chết Lộ Dao để tranh danh tiếng cho Lâm Tuệ sao? Mọi người có thể tùy tiện làm một điều tra, xem xem có bao nhiều người toàn Hoa Hạ này ủng hộ Lâm Tuệ, có bao nhiêu phần trăm thích Lộ Dao. Mặc kệ là địa điểm, chứng minh không ở đó và dấu vân tay, đều không nghi ngờ gì chỉ bất lợi Quốc tế Ngọc Lôi chúng tôi và Hồng Yến, lại hoàn toàn không nên phạm sai lầm thấp cấp, cái này rõ ràng là hung thủ đưa cho ông dấu vết, đều có thể làm chứng cứ thực, thể thì nhặt một tên ăn mày trên phố cũng có thể làm thăm dò viên rồi!

- Cậu… Cậu nói cái gì!? Ăn mày!? Cậu mắng chúng tôi!?

Vương Cương rống lên tức giận.

Sắc mặt Dương Thần trầm xuống, khí thế nghiêm nghị chợt áp xuống, tuy chỉ là một chút nhưng cũng đủ để đám người Vương Cương mồ hôi lạnh ròng ròng!

- Cậu… Cậu muốn làm gì? Cậu đừng làm bậy! Chúng tôi là tổng cục công an phái xuống!

Vương Cương không khỏi sợ hãi run giọng.

Dương Thần nhe răng cười, điềm nhiên nói:

- Yên tâm đi, vận may của các ông tương đối tốt, gần đây tôi nghe lời bà xã, hồi tâm dưỡng tính sẽ không tùy ý động thủ. Nhưng các ông tốt nhất quy củ một chút, khách khí một chút, còn hô to gọi lớn với vợ tôi như thế, tôi sẽ khiến các ông vĩnh viễn không mở được miệng…

Đây rõ ràng là lời nói uy hiếp, lại vì sát khí dày đặc, khiến cho mấy tên thăm dò viên mới rồi còn hống hách đều dựng hết tóc gáy lên, không ngừng gật đầu.

Nhìn thấy đám người Vương Cương rốt cuộc sợ hãi rụt rè không ương ngạnh nữa, không ít cảnh sát tuy cũng sợ theo nhưng cũng cảm thấy trong lòng sảng khoái.

Đám thăm dò viên gần đây được phái đến từ tổng bộ này, ỷ vào chiêu bài “Chỉ thị Trung Ương”, không để ai vào trong mắt, sớm đã dẫn tới nhân viên cảnh sát ở đây bất mãn rồi.

Thái Nghiên tuy thân là tiểu thư Thái Gia, nhưng nhiều người không biết, hơn nữa cũng không thể lấy bối cảnh ra áp người, huống hồ nhà họ Thái chỉ là một hệ quân đội.

Lâm Nhược Khê thấy Dương Thần chắn ở phía trước, trong lòng tràn qua sự ngọt ngào, tuy ngày thường toàn làm người khác tức giận, nhưng lúc khẩn cấp cũng rất đáng tin cậy.

Thường thường, phụ nữ hận một người đàn ông chỉ cần một lý do, mà yêu một người đàn ông cũng chỉ cần một khoảnh khắc.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều không khỏi nhìn về phía Dương Thần, dường như chờ đợi Dương Thần sẽ lựa chọn gì đó.

Dương Thần nói với Thái Nghiên:

- Nghiên Nghiên, thi thể của Lộ Dao ở đâu, anh muốn đi xác nhận một chút chuyện.

Thái Nghiên tuy tò mò, nhưng cũng không hỏi nhiều.

- Em đưa anh đi, đang ở bên phòng pháp y, qua một thời gian nữa có thể đưa tới nhà xác bệnh viện, thời tiết nóng, thi thể dễ bị thối rữa.

Dương Thần gật gật đầu, nói với Lâm Nhược Khê:

- Em ở đây cùng Hồng Yến đi, chờ luật sư đến, mức độ này có lẽ có thể bảo lãnh được, anh đi xem một cái, xảy ra vấn đề gì thì gọi điện thoại cho anh.

Lâm Nhược Khê đương nhiên không dị nghị, cô cũng không muốn đi xem thi thể gì, lập tức bắt đầu liên lạc với luật sư Trương.

Mà Dương Thần đi theo Thái Nghiên đến phòng giám định bên trong đồn cảnh sát.

Đi vào phòng khám nghiệm tử thi, pháp y đã rời khỏi, chỉ có thi thể của Lộ Dao vẫn nằm giữa bàn giải phẫu.

Dưới ánh đèn mổ, bàn giải phẫu lạnh như băng phát ra ánh sáng lành lành, thi thể Lộ Dao dùng một tấm plastic mỏng manh che lấy, chỉ lộ ra mắt cá chân tái nhợt.

Dương Thần rất bình tĩnh đi lên trước, một tay xốc tấm plastic lên, lộ ra cơ thể đã chết của Lộ Dao.

Tuy biết đó là một xác chết, nhưng cùng với Dương Thần nhìn thân thể của một phụ nữ khác, Thái Nghiên vẫn hơi xấu hổ, đỏ mặt nói:

- Pháp y nhận định chí tử chính là vỡ động mạch, miệng vết thương kia rất tàn nhẫn, không chỉ cắt còn cắt nát, anh đến đây lẽ nào nguyên nhân chết còn có cái khác sao?

Dương Thần lắc đầu:

- Không, giết chết cô ấy thực sự là con dao gọt hoa quả đó, nhưng trên cơ thể cô ấy, chắc hẳn còn có bí mật khác…

Nói xong, Dương Thần giơ tay, trực tiếp sờ vào giữa hai đùi Lộ Dao…

Thái Nghiên hít một hơi khí lạnh, bước lên ngăn cản, túm tay Dương Thần, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng nói:

- Anh… Anh sờ chỗ đó làm gì!?

Dương Thần sửng sốt, lập tức dở khóc dở cười.

- Nghiên Nghiên, Thái đại cục trưởng, anh cho dù đói khát, cũng không đến mức quấy rối tình dục một nữ tử thi chứ, anh phải xác nhận vết thương.

-Vết... Vết thương?

Tuy đầu Thái Nghiên đầy nghi vấn những cũng không buông tay, ngập ngừng nói:

- Sao có thể có vết thương ở chỗ đó?

- Chính vì mọi người đều không cho rằng nơi đó có thể có vết thương, anh mới đích thân tới kiểm tra, có thể vì vị trí quá mẫn cảm, sợ sau khi bị phát hiện hiểu nhầm anh là cuồng sắc, chỉ đành đợi bây giờ không có người mới đến xem.

Dương Thần nói chầm chậm, đồng thời cũng mở hai chân đã cứng ngắc của Lộ Dao ra một chút, cho ánh sáng có thể chiếu vào bên trong đùi Lộ Dao…

Thái Nghiên càng nghe càng mơ hồ, nhưng vẫn không không nhịn được liếc trộm, muốn tìm tòi đến tột cùng.

Lúc ánh mắt Thái Nghiên rơi xuống đùi Lộ Dao, bên cạnh mảnh đất tư mật nhuyễn thịt nhất của phụ nữ, ánh mắt Thái Nghiên không khỏi ngưng trệ.

Không ngờ có hai hình tròn vảy máu nhỏ, ở trong gốc đùi Lộ Dao, nếu không nhìn kĩ, tuyệt đối sẽ không phát hiện, nhưng cho dù phát hiện, thường cũng sẽ không nghĩ tới có liên quan tới tử vong.

- Đây là…

Dương Thần cũng lộ ra vẻ mặt “quả nhiên như vậy”.

- Thế nào, nhìn thấy rồi?

- Ừ…

Thái Nghiên lúng túng ngẩng đầu hỏi:

- Nhưng đây là vết thương gì? Giống như bị rắn cắn, nhưng lại to hơn một chút so với răng nanh của rắn.