Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1445: Mùa xuân bị lãng quên




Hai ngày sau, Kim Chul cùng Eum Jeong đi xin chứng nhận kết hôn, tiệc cưới vẫn được tiến hành như cũ.

Vốn không cần gấp như vậy, nhưng Dương Thần một lòng muốn luyện chế Hóa long đan để mấy người phụ nữ tăng tu vi, cũng không để ý nhiều, muốn Park Cheon tổ chức nhanh chóng để Ji Yoen giải quyết xong chút chuyện trong nhà, yên tâm đến ĐỊa Trung Hải tu luyện.

Ji Yoen lúc này mới cất bước đi, Dương Thần tuy trong thời gian ngắn có thể khiến cô tiến vào Hậu Thiên, nhưng cũng không thể giải quyết trong chốc lát.

Chờ sau khi kết thúc tất cả, Dương Thần phái trực thăng đến Trung Hải trước để đón Đường Uyển, An Tâm, Lý Tinh Tinh…, đương nhiên, bé mập là người đầu tiên không thể để lại.

Còn Tiêu Chỉ Tình, Dương Thần muốn đưa cô theo, sợ vắng vẻ cô, nhưng Tiêu Chỉ Tình lấy lý do ở cùng vú Vương để từ chối, Dương Thần nghĩ đến vú Vương quả thực rất cô đơn, Mã Quế Phương vẫn chưa quay lại, vì thế cũng không gò ép.

Thời điểm mọi người đến Vong Quốc, hai chị em Thái gia, Sắc Vi, Mạc Thiến Ny, Lưu Minh Ngọc… đều đã đợi ở sân bay.

Mùa xuân, khí hậu của Địa Trung Hải đều đã điểu ngữ hoa hương, các cô gái mặc quần áo màu sắc rực rỡ, phong tư trác tuyệt.

Dương Thần đã lâu chưa gặp mấy người Sắc Vi, khó tránh khỏi vừa làm chuyện thân thiết vừa nói chuyện nhớ nhung một chút. Nhưng Sắc Vi và Thái Ngưng đều là tu vi Hóa Thần kỳ, đều tự có lĩnh ngộ đối với thiên đạo, nhãn giới vô cùng cởi mở, sớm đã không còn mẫn cảm đối với tình yêu nam nữ nữa.

Tuy sâu trong lòng vẫn có bóng dáng của Dương Thần, nhưng sẽ không biểu hiện quá rõ ràng, ngược lại Dương Thần càng giống đứa trẻ cầu được yêu thương, khiến cho các cô có chút bất đắc dĩ. Có lẽ ở trước mặt người mình thích, đàn ông vĩnh viễn là một đứa trẻ.

Trên đảo lập tức có hơn mười người phụ nữ phong tình vạn chúng, hơn nữa tất cả đều là phụ nữ của Minh Vương đại nhân, điều này khiến thế giới ngầm ẩn cư trên đảo cảm thấy đặc biệt thú vị. Nơi này cũng không có luật pháp thế tục gì, chỉ cần là người phụ nữ của ngài Minh Vương, thì đều phải đối đãi tôn kính như chúa mẫu, đây chính là đạo lý người sống nơi này phải hiểu được.

Cũng may là những người phụ nữ này đều không có tính xấu nào, nhiều nhất cũng chỉ có Thái Nghiên khá nóng tính, luôn tìm những cao thủ ẩn cư ở nơi này để so chiêu, nhưng đây cũng chỉ là chút ồn ào, không ai cảm thấy Thái Nghiên rất đáng ghét.

Lam Lam đến nơi này đã dấy lên một đợt sóng lớn, bởi vì mọi người biết đây là con gái của Dương Thần và Mười Bảy, vậy có nghĩa là rất phi phàm rồi, ai cũng hiểu được ý nghĩa của Mười Bảy đối với Dương Thần, vì thế đều muốn nịnh nọt tiểu công chúa này.

Lam Lam lập tức có rất nhiều người dì vây xung quanh, nhiều chú dì ông bà như vậy, không khỏi có chút phiền não nhỏ, bởi vì những vị trưởng bối này đều tìm đồ ăn ngon ở xung quanh tới, còn có rất nhiều thứ để chơi, điều này khiến Lam Lam sắp không còn thời gian để luyện công nữa, luyện công chậm có thể sẽ bị cha đánh đít.

Nhưng khiến Lam Lam hứng thú nhất chính là nơi này biển rộng mênh mông bát ngát, có thể bơi lội trong biển, lướt sóng, còn có rất nhiều các bạn nhỏ của cư dân trên đảo chơi đùa cùng cô bé.

Cha mẹ những đứa trẻ đó đều là cao thủ khắp nơi, không phải hải tặc thì cũng là lính đánh thuê, sát thủ máu lạnh. Tuy bọn họ đã về hưu, nhưng chuyện đầu tiên có thể dạy cho những đứa trẻ chính là sinh tồn.

Các đứa trẻ từ nhỏ đã tiếp nhận một số huấn luyện đặc biệt, bọn chúng đều khâm phục ‘thân thủ cao siêu’ của tiểu công chúa, tất cả đều điên đảo theo sát phía sau Lam Lam, kể cả những đứa trẻ mười mấy tuổi đều rất nghe lời Lam Lam.

Lam Lam vô cùng vui vẻ, hóa ra cha nói rất đúng, những đứa trẻ ở nhà trẻ là bởi vì ‘quá yếu’ nên mới sợ Lam Lam.

Những đứa trẻ ở đây đều có chút bản lĩnh, đương nhiên sẽ không sợ cô bé, ngược lại còn rất thích chơi đùa cùng cô bé, đặc biệt là lúc đánh chết một con cá mập ngu xuẩn, ánh mắt mọi người nhìn mình… quả thật quá hạnh phúc rồi!

Những người phụ nữ ở đây đều biết lần này Dương Thần tới là muốn nhanh chóng tăng thực lực của mọi người, đương nhiên không muốn gây trở ngại, dù sao Sắc Vi và Thái Ngưng, Tuệ Lâm đều đã tiến vào Hóa Thần kỳ.

Sắc Vi và Thái Ngưng trong khoảng thời gian này thanh tâm quả dục dùng đan dược của Dương Thần để nhanh chóng tăng tu vi của mình, đều bước vào Hóa Thần trung kỳ, thứ các cô muốn theo đổi chính là Hồng Câu vĩ đại.

Ngày đầu tiên Dương Thần đến nơi này, liền bất chấp gặp những người bạn cũ, vừa đến đã tiến vào tầng hầm ngầm của tòa thành, bắt đầu bế quan luyện đan.

Phượng Huyết chu quả chỉ có một quả, Dương Thần cũng không biết có thể chế ra bao nhiêu Hóa Long đan, hơn nữa nguyên liệu trân quý khiến hắn phải hết sức cẩn thận, tuyệt đối không thể có sai sót!

Cho nên, lần luyện đan này, Dương Thần vô cùng nghiêm túc, hết sức chăm chú, cẩn thận tỉ mỉ.

Đan dược cấp bậc ‘tiên đan’ như Hóa Long đan này, đương nhiên không phải là một ngày là có thể hoàn thành.

Dương Thần liên tục không ngừng ngưng kết Tam muội chân hỏa, dùng Hỗn Độn đỉnh luyện hóa ba ngày ba đêm mới có thể hoàn thành một lò.

Lúc Hóa Long đan luyện hóa thành công trong Hỗn Độn đỉnh là lúc toàn bộ tầng hầm ngầm tản mát ra tiếng rồng ngâm, hoa quang địa phóng.

Dương Thần kinh ngạc một hồi, đan dược tiên phẩm này luyện chế quả nhiên không giống bình thường, thế nhưng lại có thể phát huy Long Hồn cùng Chu quả ra hiệu quả siêu nhiên.

Nhìn lại ‘Đồ sơn kim đan lục’ Ngọc Tuyết Ngưng đưa cho mình, Dương Thần không thể không cảm kích tự đáy lòng, nếu không có cửu vĩ thiên hồ kia, bản thân sẽ không luyện được loại pháp môn lưu truyền thượng cổ này.

Chỉ tiếc, Ngọc Tuyết Ngưng sống chết không rõ, Dương Thần cũng chỉ có thể tự oán thán, thực lực của mình vẫn không ăn thua gì, vẫn không có cách nào để lo lắng cho sự sống chết của bà ta.

Dương Thần luyện đan thành công, linh khí tinh thuần thiên địa phát ra mênh mông đã hấp dẫn Sắc Vi và Thái Ngưng đang tu luyện trên hải đảo đá ngầm.

Hai cô gái phi vào Cổ Bảo, mặt mang theo sự kích động cùng vui thích, chờ người đàn ông yêu quý xuất quan.

Dương Thần đi ra, nhìn thấy hai người phụ nữ đang cười nhìn chằm chằm mình, cố ý nhíu mày nói:

- Các em chạy tới gấp như vậy, anh cũng sẽ không đưa Hóa Long đan cho các em, đây chính là thứ làm cho người ta đột phá đến Tiên Thiên dùng, hai người là Hóa Thần Kỳ rồi không được đến đoạt đâu đấy.

- Hứ, em và Nhưng Nhi nào có xấu như vậy.

Sắc Vi quần lụa mỏng màu tím phiêu nhiên đi đến bên cạnh Dương Thần, đưa tay vuốt ve gò má của hắn, đau lòng nói:

- Sắc mặt đều trắng ra rồi, ba ngày ba đêm không ngừng dùng Tam muội chân hỏa, cho dù là anh cũng sẽ bị tổn thương nguyên khí.

- Hắc hắc, nguyên khí quả thật bị thương tổn chút, nhưng bảo bối Sắc Vi cho anh hút chút mật hoa, để bổ sung là lập tức có lại mà.

Dương Thần cười xấu xa, cúi đầu cắn lên môi hoa của Sắc Vi.

Một hồi hôn môi triền miên ấm nóng khiến Thái Ngưng ở bên cạnh đứng nhìn có chút chống đỡ không được, ho khan nói:

- Được rồi, nói nhanh lên, luyện chế được bao nhiêu viên? Có đủ không?

Rời môi, Sắc Vi cười quyến rũ nói:

- Yo, Ngưng Nhi ghen kìa, em cũng có thể để hôn mà, chị sẽ không tranh với em.

Thái Ngưng không để ý sự chọc ghẹo của cô, đỏ mặt làm bộ như không nghe thấy.

Dương Thần cười tiến lên, hai tay mỗi tay ôm một giai nhân nói:

- Phượng Huyết chu quả quá ít, em và Tường Vi không thể dùng rồi, những người khác lại có thể từ Hậu Thiên đột phá đến Tiên Thiên.

- Vậy đã quá tốt rồi, từ linh khí của đan dược này mà phán đoán, không hề tầm thường, em và Tường Vi dùng căn bản hiệu quả không nhiều, để cho các chị em khác đi.

Thái Ngưng trước sau như một nhẹ nhàng nói.

Dương Thần cười tủm tỉm nói:

- Ngưng Nhi ngoan, tiên đan có cái gì tốt chứ, đừng tiếc, người đàn ông của em tuyệt đối có thể dùng thứ khác để khiến em no, nói chuyện… hình như có biến lớn một chút… là bởi vì bị anh khám phá đúng không…

Thái Ngưng vừa nghe còn chưa hiểu được là ý gì, lại nhìn thấy Dương Thần mê đắm nhìn chằm chằm ngực mình, nhất thời tức giận đến mức một chân đá lên lưng Dương Thần, thật quá không biết xấu hổ!

Nhưng trong lòng thật ra thì có chút áy náy, từ sau lần mê tình trên đảo Sicilian trước, hai người còn chưa có thêm hành động thân mật nào, nói một chút cũng không muốn, đó là chuyện không thể, dù sao cùng người đàn ông yêu thương hưởng thụ thân mật cá nước, tư vị tuyệt không thể tả.

Dương Thần cùng hai cô gái đùa giỡn, nhưng không bị sa vào ôn nhu quê nhà.

Rất nhanh, Dương Thần gọi các cô gái trở về thành bảo, mấy ngày này các cô đều tự nhận cho mình một căn phòng, tòa thành này thật sự quá lớn, mỗi người sống ở một gian phòng độc lập vẫn dư xài.

Nhưng, chỗ phòng ngủ chính, không ai bảo ai, không có một ai ở đó.

Dương Thần lấy Hóa Long đan đã luyện chế ra, trong bình ngọc, Hóa Long đan tỏa ra ánh sáng màu kim nhạt, nhẵn nhụi như trân châu.

Đường Uyển, An Tâm, Thái Nghiên, Lý Tinh Tinh, Lưu Minh Ngọc, Mạc Thiến Ny và Jane đều lấy một viên, mà Ji Yoen bởi vì mới tu luyện vài ngày, mặc dù có lượng lớn linh đan của Dương Thần duy trì, nhưng vẫn chưa đến tu vi Hậu Thiên, Dương Thần cũng không vội đưa cho cô, bởi vì cơ thể của cô vẫn không thể tiếp nhận.