Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1436: Tim đen của cầm thú




Báo động ở Seoul đã được giải trừ, dùng các loại phương pháp công nghệ cao để hủy hàng loạt trái bom, các danh gia quyền quý cũng đều được bảo vệ cẩn thận, phần lớn đều về đến nhà, không dám ra khỏi cửa.

Park gia vốn định cùng Kim gia tổ chức hôn lễ ở JongYeSa, bởi vì tình huống đột phát này mà trở nên có chút khó có thể tiến hành.

Trong nhà của Park gia, Park Cheon vừa nói chuyện xong với người bên phía chính phủ, sắc mặt có chút khó coi cúp điện thoại.

Bên cạnh Park Cheon là người nhà Park gia và người nhà họ Kim, nhìn thấy sắc mặt của Park Cheon, cũng biết là phía chính phủ không cho phép tiếp tục sử dụng JongYeSa làm địa điểm kết hôn nữa.

Luật sư Kim rất lý giải nói:

- Hội trưởng, đó cũng là không còn cách nào khác, dù sao ai cũng không ngờ phần tử Bắc Fuyu sẽ khủng bố tập kích, tôi thấy nên tùy ý lo liệu thôi.

- Đúng vậy, đúng vậy! Ông ngoại, ngày mai là quá vội vàng rồi, hơn nữa vừa rồi còn có báo động đỏ, tổ chức hôn lễ có thể không tốt.

Ji Yoen thừa cơ hội này, có chút vui mừng nói, ước gì hôn lễ này bị nhỡ.

Nhưng vẻ mặt của Kim Chul lại rất thản nhiên, dường như không hề có cảm giác gì với việc tổ chức hay không.

Park Cheon nhìn thấy vẻ mặt không dấu được vui mừng của Ji Yoen, lại nghĩ đến một việc khác, không khỏi cắn răng cau mày nói:

- Không thể! Thiệp mời đều phát ra rồi, huống hồ ngoài địa điểm không dùng được ra, những thứ khác đều được sắp xếp thỏa đáng rồi, ngày mai là ngày hoàng đạo, chuyện kết hôn, không thể không làm!

Không ít người trong nhà họ Park sớm đã dự đoán được, đều không cảm thấy ngạc nhiên, chuyện Park Cheon đã muốn làm, từ trước đến nay đều không dễ dàng chịu thỏa hiệp từ tác động bên ngoài.

Ji Yoen rất là nghẹn khuất, rất không tình nguyện dậm chân,

- Ông ngoại sao lại vội vàng muốn gả cháu đi như vậy? Cháu lại không thích Kim Chul!

- Câm miệng! Còn coi mặt mũi của nhà họ Kim ra cái thể thống gì!

Park Cheon tức giận khiển trách.

Luật sư Kim ha hả cười nói:

- Tiểu thư Ji Yoen không thích đứa con như khúc gỗ này của tôi là chuyện thường, hội trưởng đừng quá để ý. Con gái trong các gia tộc lớn, nào có mấy người có thể ngươi tình ta nguyệt lập gia đình, tình cảm dù sao cũng là thứ từ từ bồi dưỡng được.

- Hừ, còn không cảm ơn luật sư Kim cùng Kim Chul thông suốt, cháu rốt cuộc thì khi nào mới có thể hiểu được trách nhiệm của người thừa kế nhà họ Park.

Park Cheon lắc đầu thở dài.

Ji Yoen cắn răng, trừng mắt liếc nhìn mấy người một cái,

- Cháu hận mọi người!

Nói xong, Ji Yoen ‘đang đang đang’ bỏ về phòng.

Eum Jeong thấy tiểu thư chạy lên thì có chút lo lắng chạy nhanh theo, còn không ngừng gọi “Tiểu thư, tiểu thư”.

Kim Chul một mực giữ yên lặng không lên tiếng nhìn lên tầng hai, trong mắt hiện lên thần sắc khác thường.

- Ba, JongYeSa không thể dùng, vậy dùng chỗ nào, có cần con đi liên hệ không.

Thứ nữ Park Jung Soo tiến lên hỏi.

Trải qua chuyện Park Jung Hoon lần trước, người nhà Park gia đã không dám lộ ra tâm tư phản nghịch gì nữa, thân thể Park Cheon hiện giờ đã cường tráng như tùng, người nối nghiệp đời tiếp theo của Park gia cơ hồ đã quyết định là Trưởng tôn nữ Ji Yoen, bọn họ đều không còn cơ hội gì, còn không bằng ngoan ngoãn tự coi chừng ba phần đất của chính mình, đỡ bị Park Cheon thống trị.

- Con cho người liên hệ với các khách khứa, tổ chức ngay tại sơn trang Tinh Nguyệt của Park gia chúng ta, tất cả các đồ dùng hôn lễ được chuẩn bị tốt, đều lập tức chuyển qua trong đêm, không được có sơ xuất!

Park Jung Soo lập tức nghe lời, cùng chồng ra ngoài chỉ huy tiến hành.

Tầng hai, trong khuê phòng của Ji Yoen, cô giống như phát điên cào cấu khăn trải giường, tức giận đến phát khóc.

Eum Jeong sắc mặt phức tạp bất đắc dĩ đứng ở cửa, cũng biết khuyên không được cô, chỉ có thể đứng nhìn tiểu thư nhà mình phát tiết ở bên đó.

Bỗng nhiên, Ji Yoen ngồi dậy, đi đến bên cạnh bàn cầm điện thoại lên.

- Tiểu thư, cô gọi điện thoại cho ai?

Ji Yoen vừa bấm số vừa nói:

- Tôi gọi hỏi xem Dương đại ca đã quay về chưa, tôi muốn anh ấy đưa tôi đi.



Trong đại sảnh khách sạn Hilton, Jane có chút buồn chán ngồi trên ghế salon đợi cả buổi chiều, thỉnh thoảng cầm lấy máy tính vẽ vời một chút, cũng đụng phải rất nhiều công tử trẻ tuổi, đều bị trực tiếp đuổi đi.

Jane chẳng hề lo lắng Dương Thần sẽ gặp nguy hiểm, có lẽ bởi vì từ nhỏ đến lớn luôn sùng bái người đàn ông này, mặc dù thực sự đã trở thành người yêu, nhưng vẫn sẽ không có nhiều lo lắng, tuyệt đối tin tưởng Dương Thần có thể vượt qua tất cả khó khăn, bình yên trở về.

Cuối cùng, khi Jane nhàm chán che miệng ngáp đến không biết lần thứ mấy, một thân ảnh quen thuộc hiện lên trước mặt cô.

- Dương Thần?

Jane nhìn thấy vẻ mặt Dương Thần thong dong, chân mày mang theo sự vui mừng đứng trước mắt mình, sự nhảy cảm sâu sắc cho thấy được chút bất đồng với lúc trước, kinh hỉ nói:

- Anh yêu, anh khôi phục tu vi rồi?

Dương Thần ha ha cười, đưa tay ôm cô lại, lại hôn thật mạnh lên đôi môi tinh xảo kia.

- Lần này quả thật là kiếm được quá nhiều rồi, Jane à, cái này gọi là ‘tái ông mất ngựa không biết là họa hay phúc’, anh cảm thấy ông trời thật ưu ái mình.

Dương Thần đắc ý cười nói.

Âu yếm nhìn người đàn ông giống như lão ngoan đồng ăn phải mật đường vui vẻ này, Jane cũng vui sướng từ tận trong nội tâm.

- Nói nhanh đi, chuyện gì đã xả ra.

Jane tò mò nói.

Dương Thần cũng không giấu diếm điều gì, đem toàn bộ mọi chuyện gặp phải nói ra.

Đôi mắt đẹp của Jane mở to, không thể tưởng tượng nổi nói:

- Tử Hạo kia… À không, Trùng đại sư kia, thật sự có thể ẩn trốn, không ngờ lại có thể lừa tất cả chúng ta.

- Chủ yếu là Nhất diệp chướng mục của ông ta lợi hại, anh dùng pháp bảo này thì có thể thoải mái biến tu vi của mình thành hư không, còn có thể thay đổi dung mạo hình thể, quả thật là điêu luyện sắc sảo.

Dương Thần tán thưởng nói.

Đúng lúc Dương Thần muốn nói đến những linh tài mình phát hiện ra, điện thoại lại vang lên.

Dương Thần sau khi nhận điện thoại, hỏi:

- Ji Yoen? Làm sao vậy?

- Dương đại ca anh không sao chứ?

Ji Yoen hỏi.

- Ừ, sao anh lại có chuyện được…

Dương Thần cười cười, cô nhóc kia vẫn thật quan tâm đến mình, ban ngày còn giả bộ lạnh lùng nhìn mình.

- Thật tốt quá! Dương đại ca, anh dẫn em đi được không, em thật sự không muốn gả cho Kim Chul kia, ông ngoại muốn đổi địa điểm để tiếp tục tổ chức hôn lễ. Em… em không muốn kết hôn với anh ta…

Trong giọng nói của Ji Yoen đã lẫn cả tiếng khóc.

Sắc mặt Dương Thần phức tạp, trầm lặng xuống một lát, thầm hít sâu một hơi nói:

- Ji Yoen, anh chỉ là một người ngoài, tuy rất muốn chăm sóc em, nhưng dù sao ông ngoại bọn họ mới là người thân của em.

- Ông ngoại em sẽ không hại em, ông ấy là muốn đem tất cả những gì của mình để lại cho em, em cũng nên suy nghĩ cho ông ấy, cũng nên thử tìm hiểu về Kin Chul, cậu ta cũng không xấu…

- Em không nghe em không nghe! Dương đại ca anh cũng giống bọn họ! Các người căn bản không hiểu em! Em hận anh!!...

Ji Yoen buồn bực cắt đứt điện thoại.

Dương Thần nhún vai, tâm tình vốn đang hưng phấn bị cú điện thoại của Ji Yoen đè ép xuống dưới, có chút thân trầm rối rắm.

- Thật sự sẽ không hối hận sao, cho dù anh cảm thấy không tiếp nhận được tình cảm của cô ấy, cũng không cần phải bảo cô ấy gả cho người mình không thích chứ.

Jane thở dài khuyên nhủ.

Dương Thần đau đầu sờ trán,

- Nói thật, anh cũng không biết, tình cảm của mình đối với Ji Yoen là dạng tình cảm gì. Anh có lúc cảm thấy cô ấy giống em gái, đôi khi lại cảm thấy cô ấy giống một đứa trẻ, có đôi khi lại bỗng nhiên trở nên thành thục, anh đều đoán không được cô ấy nghĩ cái gì.

- Em cũng biết, anh có thể cho cô ấy tình yêu đầy đủ, cũng không thể cho cô ấy danh phận gì, nếu tình cảm của cô ấy đối với anh chỉ xuất phát từ cái ơn của anh đối với cô ấy mà sinh ra tình cảm mơ hồ, anh bây giờ đi quấy rối cuộc đời người ta, chẳng phải trở thành tội nhân của cuộc đời cô ấy sao?

- Huống hồ tình cảm anh đeo trên lưng cũng quá nhiều rồi, lúc Tuệ Lâm ở cùng anh một chỗ, Nhược Khê mắng anh không bằng cầm thú, bản thân anh cũng có chút cảm giác này. Anh… anh thật không dám tưởng tượng, nếu Ji Yoen cũng muốn ở bên cạnh mình, anh sẽ có cảm giác tội lỗi thế nào…

- Nói cho cùng, anh vẫn để ý đến cảm nhận của Lâm Nhược Khê, cho dù cô ấy cùng anh ly hôn trên danh nghĩa rồi, anh cũng không thể bỏ qua cô ấy, điều này khiến người khác thật chán nản.

Jane đô đô miệng nói.

Dương Thần xấu hổ cười cười,

- Nợ tình nhiều rồi, đương nhiên chột dạ, anh rốt cuộc có đức gì mà khiến hồng nhan tri kỷ các em đều tín nhiệm chứ. Hơn nữa, kẻ địch anh đối mặt trong tương lai đều là những kẻ sâu không lường được. Ji Yoen nếu ở cùng anh một chỗ, khó tránh khỏi rơi vào vòng nguy hiểm và đau khổ.

- Từ tư liệu anh lấy được từ chỗ Trùng đại sư, biểu hiện của nhà họ Kim, Park, Goo gần với Ji Yoen chưa chắc đã là người của Bắc Fuyu. Cho nên, anh biết rõ hiện tại cô ấy không thích Kim Chul, cũng không muốn phá vỡ cuộc hôn nhân này, ít nhất người như vậy là an ổn đối với cuộc đời của cô ấy.

Jane đương nhiên sẽ không hy vọng người bên cạnh Dương Thần ngày càng nhiều, cho nên cũng không nói thêm điều gì, kéo tay hắn định đi lên lầu, cô muốn xem Dương Thần cướp được những thứ tốt gì.

Nhưng Dương Thần lại nói:

- Jane bé nhỏ, em về phòng trước đi, anh muốn quay về Trung Hải một chút, đưa cho Tình Nhi vài thứ để kiểm tra, sau đó sẽ quay lại.