Cô cố vùng vẫy, để xô anh ra nhưng anh vẫn cứ ôm chặt lấy cô, cô liền nói "Tần Sở An, anh thả tôi ra, tôi là chị dâu của anh đấy". Anh nghe cô nói tay đang ôm chặt cô liền buông nhanh ra, cô liền xoay người lại nhìn Tần Sở An nói tiếp "Anh nhớ rõ đây, tôi và anh không còn gì nữa, anh đừng đeo đuổi tôi nữa, cuộc sống của tôi bây giờ rất tốt, không phải đâu đớn khi ở với anh". Cô nói xong liền xoay người bỏ đi, nhưng anh lại kéo cô lại mà hôn lấy cô, cô hoảng hốt trừng mắt lấy anh mà vùng vẫy.
Tần Sở Nam từ xa đứng nhìn thấy vẻ mặt liền đổi sắc, anh nhẹ thở phào rồi xoay người đi thầm nói "Cuộc gặp gỡ này, xem ra tốt hơn anh nghĩ, nếu em sống bên anh không quên được anh ấy, thì anh sẽ sẵn sàng đưa em trở về người em yêu". Kiều Ân Ân xô Tần Sở An khỏi cô, đưa tay tán vào mặt anh rồi xoay người bỏ đi.
Cô bước vừa bước vào nhà, Tàn Sở Nam anh vẫn tươi cười nói chuyện cùng cô, anh thấy cô liền nhanh đứng lên bước đến gần cô nói "Em về rồi sao". Cô liền nhìn anh gật nhẹ đầu bước đến ghế ngồi, anh đưa tay cằm ly rót nước vào đưa cho cô cô liền nói "Anh cố tình phải không? ". Tần Sở Nam nghe thấy liền đặt ly nước xuống bàn, ngồi cạnh cô nói " Không gọi là cố tình, anh chỉ muốn em gặp đối tác làm ăn của anh mà thôi".
Cô lên xoay sang anh, tức giận nói "Anh biết em không muốn gặp anh ta, tại sao anh lại làm như thế". Tần Sở Nam thấy cô ta giận liền đưa mắt nhìn cô nói tiếp "Nếu em thật sự đã quên Sở An thì tại sao lại phải cấu lên với anh hả? ". Cô nghe anh nói liền im lặng vài giây, nói "Nếu như thế anh phải nói em rằng đối tác của anh là anh ta, tại sao anh không nói". Tần Sở Nam đưa tay ngất lời cô, nói "Nếu em không muốn, anh xin lỗi, ngày mai em không cần đến công ty phụ anh nữa". Anh nói xong liền xoay người bỏ đi.
Tần Sở An vừa bước vào nhà, Kiều Thanh Thanh nhìn thấy liền chạy nhanh lại, đưa tay đặt nhẹ lên khuôn mặt anh nhìn nói "Anh làm sao vậy, có đau không, ai đã đánh anh vậy để em lấy thuốc bôi cho anh". Nói xong Kiều Thanh Thanh liền xoay người lấy hộp y tế đến gần anh, kéo anh lại ghế mà thoa thuốc cho anh, ả vừa đưa bông tâm lên thoa thì anh liền nắm chặt tay ả lại, dựt cái bông tâm lại nói "Tôi tự thoa được". Vẻ mặt ả liền đổi sắc, liếc mắt nhìn anh trong sự giận dữ rồi chóng tay đứng lên bỏ đi lên phòng.
Sau trận cải nhau, Tần Sở Nam không về nhà, Kiều Ân Ân liền đứng ngồi không yên, cô cứ ngóng phía cửa đợi xe anh về, cô không thấy anh liền cằm điện thoại lên, xoay người bước lên phòng, thay quần áo đi đến công ty.
*Công ty*
Cánh cửa liền mở ra, cô liền nhanh chân bước vào, đi vào thang máy lên phòng anh, cô đưa tay đẩy cửa bước vào liếc mắt nhìn xung quanh, vẫn không thấy anh, cô thư ký từ ngoài bước vào nói "Phu nhân, chủ tịch không có trong phòng ạ". Cô nghe thấy liền xoay nhanh người lại, nói "Vậy anh ấy đi rồi ". Cô thư ký liền nhìn cô nói tiếp "Dạ, tối hôm qua công ty bên Mỹ gặp chút vấn đề, cần chủ tịch giải quyết nên đã bay sang Mỹ ngay tối hôm qua rồi ạ". Cô nghe xong liền xoay người bỏ đi, khi cô xoay người bỏ đi thì Tần Sở Nam từ sau phòng bước ra nhìn theo bóng lưng cô đang vội vàng.
Chiếc xe vừa ngừng lại trước cổng, cô đưa nhanh chân bước xuống, chân đang đi bỗng dưng liền ngừng lại, liếc mắt nhẹ nhìn về một hướng, Tần Sở An nhìn cô hồi lâu rồi bước đến nói "Anh đến gặp em muốn nói ít chuyện". Cô liền nói "Tôi và anh không còn gì hết cả" rồi nâng chân bước tiếp đi, nhưng một lời nói khiến cô dừng chân lại "Anh nâng nỉ hãy nghe anh nói đi" cô vẫn không quay đầu lại, cứ thế mà tiếp tục bước đi. Anh liền nói lớn "Em cố lãng tránh anh, anh sẽ làm em không lãng tránh anh nữa".
Cô nhanh vào nhà, đặt nhẹ cái cặp xuống bàn, rồi nhanh tay cằm điện thoại gọi cho Sở Nam nhưng cuộc gọi liên tục ngất ngang, cuộc gọi cuối cô liền gửi vào tin nhắn thoại "Em biết anh đang giận em, em sai rồi,anh đừng giận em mà, nếu anh nghe thấy hãy gọi lại cho em". Tin nhắn thoại của cô đã được gửi, nhưng vẫn không phản hồi gì.
*3 ngày sau... *
Cô liền nghĩ một cách khiến anh quay về nhà. "Chị gọi cho Sở Nam bảo tôi bị bệnh giúp tôi nha" nghe lời cô chị giúp việc liền cằm điện thoại lên gọi anh "Ông chủ, ông chủ về nhà gắp đi ạ, phu nhân đang bị bệnh nặng ạ". Chị giúp việc liền gắt điện thoại, cô liền đi nhanh vào bếp, lấy cái khăn nhún nước ấm xoa lên khắp mặt đến cổ tay cô rồi nhanh xoay người đi nhưng lại xoay lại nhìn chị giúp việc nói "Sở Nam có về chị bảo tôi nằm trên phòng nghe". Cô nói xong liền chạy nhanh lên phòng, kéo chân đắp lại.