Cô Vợ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 2




Cô cứ mãi la hét và vùng vẫy, nhưng cô càng la hét anh lại càng mạnh bạo hơn, hai bàn tay cô từ từ nắm chặt lấy ga nệm màu trắng, đôi mắt nhẹ rơi những giọt nước mắt.

(Ba, mẹ tại sao ba mẹ lại đưa con vào nơi này hả, nơi này thuộc về chị chứ không phải con, con không cam tâm)

*Sáng hôm sau*

Cô vẫn say mê nằm ngủ trên giường, khuôn mặt bỗng dưng nhíu lại, đôi mắt cô từ từ mở liếc nhìn xung quanh chậm rãi chóng tay ngồi dậy, cô liếc nhìn chẳng thấy ai liền kéo lấy tắm chăn mà quắn kín người nhanh bước xuống giường chạy thẳng vào phòng tắm, đưa tay đẩy cửa chạy vào liền hoản hốt đôi mắt trừng to nhìn anh la lớn.

"Aaaaa"

Cô la xong liền lấy tay che kín đôi mắt lại, xoay nhanh người định chạy ra nhưng lại bị anh níu mạnh vào lòng nói.

"Cô la gì thế, chẳng phải tối qua cô thấy rồi sao"

Anh kéo sát cô vào lòng, cô chẳng thèm mở mắt mà cứ nhắm khít lại, cơ thể run rẩy vì những giọt nước mắt đang rơi xuống cô, cô dùng tay xô anh khỏi cơ thể cô nói.

"Tên biến thái"

Cô nói xong liền chạy ra ngoài, cơ thể run rẩy vì ướt sũng, anh nhìn cô chạy thoát khỏi anh liền bặc cười rồi xoay người tiếp tục tắm.

Cô thây chiếc váy xòe màu nude, tóc thì búi cao cài băng đô tóc, khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm nhẹ nhàng trong rất đẹp, cô đứng xoay người nhìn trong kính nhẹ cười nói.

"Đẹp thật đó"

Cô nói xong liền xoay người đi, cô vừa đi vừa nhìn xung quanh căn nhà thầm nói.

(Nhà tên điên này không khác gì một cái lâu đài, còn đẹp hơn cả nhà của mình nữa chứ)

Chỉ lo ngắm nhìn xung quanh, mà không quan tâm phía trước, một giọng nói đồng thanh vang dội bên tai cô, làm cô phải hoản loạn đứng im người mà trừng mắt nhìn.

"Chào buổi sáng thiếu phu nhân ạ"

Vài giây sau cô đã lấy lại được hồn, chậm rãi nắm chiếc váy mà bước xuống từng bậc thang, cô liếc nhìn xung quanh, nhìn từng người đang nghiêm túc đứng chào cô hồi lâu rồi nhẹ cười nói.

"Mấy chị không cần nghiêm túc thế đâu, tôi cũng giống như mấy chị thôi, đừng làm như thế nữa nhé"

Cô nói xong liền xoay người bước vào bếp, nhanh tay lấy cái tạp về xanh lợt đeo vào người, cô chỉ mới bước đến cằm lấy cây dao chuẩn bị thái rau thì một người phụ nữ chạng 45 nhanh bước đến dựt lấy cây dao nhìn cô nói.

"Thiếu Phu Nhân cô không được đọng vào máy thứ này, cô muốn ăn thứ gì hãy bão tôi tôi sẽ làm ạ"

Người phụ nữ nói xong cô liền xoay người mỉm cười, đưa tay dựt lấy cây dao, rồi xoay người tiếp tục thái rau vừa thái rau vừa nói.

"Dì yên tâm đi, ở nhà tôi làm việc như trâu ấy, tôi tiếp xúc với mấy thứ này còn nhiều hơn dì đấy"

Nghe những lời cô nói người phụ nữ không ngăn cản cô nữa, người phụ nữ bước lại bàn để dọn thức ăn, người phụ nữ bỗng dưng lễ phép cúi đầu mà làm cô phải xoay người nhìn nói.

"Dì làm gì cúi người thế"

"Thiếu gia chào buổi sáng ạ"

Câu hỏi của cô người phụ nữ vẫn chưa trả lời, cứ cúi người mãi, cô liền phía cửa, rồi lại nhếch môi nói.

"Còn tưởng dì làm gì, dì chào tên điên đấy à, dì ngẩn người lên đi, đừng hạ thắp mình chứ"

Lời cô nói làm anh nghe thấy liền tức giận, nhanh bước vào, kéo mạnh cái ghế ngồi xuống, cô lấy bát múc canh vào bát rồi bê lại bàn ngồi ăn, anh thấy cô không mang cho anh liền nói.

"Canh của tôi đâu hả?"

"Tay anh đâu, tự múc đi"

Anh nghe cô nói liền tức giận, kéo ghế mà đứng lên bỏ lên phòng, còn cô nhìn vẻ mặt tức giận bóng dáng của anh đi mà bặc cười toe toét.

Cô vừa đi vừa hát vu vơ cho đến phòng ngủ, đưa tay đẩy cửa bước vào, đột nhiên một cánh tay nắm chặt lấy tay cô, ép sát cô vào tường nói.

"Cô dám dở trò với tôi hay sao?"

Cô hoảng hốt đôi mắt cứ mở to mà nhìn vào mắt anh, vài giây lại ngập ngừng nói.

"Ai! Ai!!, dở trò với anh hả?"

"Xem ra, tôi phải dạy bản tiểu thư cô thế nào là đắt tội với Tần Sở An tôi"

Anh nói xong liền hôn vào đôi môi nhỏ nhắn của cô, cô vùng vẫy cố xô anh khỏi cô nhưng anh cứ xiếc chặt lấy cô, cô đột nhiên dùng chân đá mạnh vào chỗ ấy của anh rồi nói.

"Muốn dạy tôi hả nằm mơ đi"

Cô vừa nói xong liền mở cửa phòng mà chạy nhanh ra ngoài, còn anh vẻ mặt tức giận mà quát mắng cô.

*Kiều gia*

Từ khi cô gả cho Tần gia thì Kiều gia vui hẳn ra, tiếng cười nói khắp nhà, một giọng nói nhẹ vang lên.

"Ba, mẹ con đang nghĩ hình ảnh mà con Ân Ân đang ở cùng tên xấu xí đó haaaa, chắc vừa mập vừa lùn, đúng là chỉ xứng với nó"

"Nào, nào ai bảo nó không xinh bằng con gái mẹ chi, đời nào mẹ cho con lấy người mà chẳng biết người đó thế nào"

Người phụ nữ vừa nói xong liền ôm chặt lấy cô gái mà bặc cười lớn, người đàn ông đang cằm tờ báo đọc liền nhanh gắp lại đưa mắt nhìn cô gái nói.

"Con cũng nhanh tìm một người để nương tựa đấy"

"Ba, ba yên tâm con gái ba xinh đẹp thế này, có rất nhiều chàng đẹp trai theo đuổi, chỉ là con đang chọn một chàng trai vừa giàu, vừa đẹp trai thì con mới nương tựa được chứ"