Cô Vợ Thay Đổi Của Thiếu Gia Sói Trắng

Chương 169: 169: Trêu Chọc





Đỗ Lan Hương đưa tay lên vuốt nhẹ lông mày của anh nghẹn giọng hỏi: “Còn đau không?”
“Hết đau rồi, chỉ thấy lạnh một chút.” Tống Thần Vũ cũng khàn giọng nói.

“Vậy em sưởi ấm cho anh.” Đỗ Lan Hương ôm chặt lấy anh, lúc này mới nhận ra cả người anh không mảnh vải che thân, nơi nào đó đang cọ giữa hai đùi cô.

Đỗ Lan Hương tiến thoái lưỡng nan, muốn xê dịch một chút thì Tống Thần Vũ lại kéo cô sát mình hơn: “Yên tĩnh nào, em còn nhúc nhích anh không bỏ qua cho em đâu.”
“Hay là để em đi lấy đồ cho anh nhé?” Đỗ Lan Hương đề nghị.

“Hửm? Không phải nói sưởi ấm cho anh à, cứ nằm im vậy đi, yên tâm, anh sẽ không làm gì em.” Thực chất Tống Thần Vũ đã khao khát cô nhưng ở đây không có đồ bảo hộ nên anh kìm nén.

Thế nhưng Đỗ Lan Hương vì vật kia của anh cạ vào đùi mình mà cả người liền nóng lên, cô mặc váy nên vật kia cọ xát cô cảm nhận vô cùng rõ ràng.

“Anh khó chịu không? Hay để em giúp anh nhé?” Đỗ Lan Hương đột nhiên nói.

“Giúp bằng cách nào?” Tống Thần Vũ như có như không hỏi cô.

Đỗ Lan Hương không trả lời anh bàn tay dọc theo xương sườn của anh lần mò xuống dưới, bắt lấy vật nóng bỏng kia khẽ vuốt đỉnh đầu một cái.


“Hit…” Tống Thần Vũ khẽ hít lên một tiếng, bàn tay của cô lại không ngừng vuốt ve hỏa dục của anh.

Lần đầu tiên Đỗ Lan Hương làm chuyện này, cũng là lần đầu tiên cầm vật tượng trưng của đàn ông chơi đùa, giải tỏa dục vọng.

Khuôn mặt cô dần nóng lên nhưng bàn tay không hề dừng lại, cô cảm thấy càng mơn trớn thì dục vọng của anh càng to lên trong bàn tay cô, dù xa lạ nhưng có chút kích thích.

Không thể không nói việc làm này của cô khiến cho anh khó mà nhịn được, cơ thể bắt đầu gồng lên, thở ra một tiếng thoải mái: “Hừm…”
Đỗ Lan Hương bắt được điểm yếu của anh cứ thể tiếp tục, ngón tay cái đẻ lên trên đỉnh đầu xoay vòng mấy cái, dần dần cô cảm thấy tay mình có chút nhớp nháp, lại cố ý hỏi: “Em làm thế này có khiến anh dễ chịu không?”
Tống Thần Vũ kìm giọng nói: “Lan Hương, em đang đùa với lửa.”
“Thì đã sao? Anh còn không cho em đùa sao?” Đỗ Lan Hương vừa nói vừa dọc theo đường gân nóng bỏng lên xuống đều tay.

Tống Thần Vũ rít lên một tiếng, hai mắt nheo lại nguy hiểm: “Nếu em đã muốn vậy thì cũng đừng trách anh.”
Dứt lời bàn tay của Tống Thần Vũ lại tiến vào váy cô chạm khẽ vào đùi trong.

Đỗ Lan Hương run nhẹ một cái, động tác khẽ khựng lại.

Tống Thần Vũ đâu dừng ở đó ngón tay anh đã vuốt theo mép quần lót không nhanh không chậm luồn tay vào bên trong, chạm lấy hai cánh hoa đang có dấu hiệu ướt át.

“Ưm…” Khi ngón tay anh chạm vào Đỗ Lan Hương đã không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ, không thể không nói đây là nơi mẫn cảm của cô, mà Tống Thần Vũ lại quá rõ ràng điều này.

Anh tiếp tục men theo cánh hoa chạm vào nụ hoa ở chính giữa tùy ý trêu đùa, chọc cho cô liên tục phát ra tiếng rên: “A, ưm…”
“Thế nào? Thoải mái không? Muốn anh tiến vào bên trong hay chỉ thế thôi?” Tống Thần Vũ khẽ nhếch môi nói khẽ bên tai cô đồng thời liếm nhẹ vành tai mấy cái, tai cô đỏ bừng rung nhẹ.

“Anh, anh còn tâm tình trêu em, được lắm, Tống Thần Vũ, để xem ai không chịu được trước.” Đỗ Lan Hương không chịu thua trước sự trêu chọc của anh cô lại hoạt động bàn tay của mình vòng quanh lên xuống khiến anh phải ra thì thôi.

Tống Thần Vũ cảm nhận được động tác của cô tuy dục vọng đang dần bị khơi ra nhưng vẫn nín nhịn nói: “Em còn non nớt lắm.”
Anh cũng không để cô một mình, hai ngón tay cứ thế trượt vào trong hang động thâm sâu tìm kiếm điểm nhạy cảm yếu mềm của cô, việc này đối với anh không khó, chỉ vừa đi vào anh đã chạm đúng nơi, khiến thân thể của cô run lên bần bật, bàn tay thậm chí không cầm vững vật nóng bỏng trong tay.

“Ừm, Tống Thần Vũ, anh bắt nạt người quá đáng.” Hai má cô đỏ bừng, vẻ mặt tức anh ách.


Nhìn vậy Tống Thần Vũ càng thêm khó nhịn, vật kia vì cô buông tay mà nhói lên một chút.

“Anh có bắt nạt em sao? Anh đang giúp em thoải mái mà, Lan Hương, là do em quá nhạy cảm, xem, bên dưới có bao nhiêu nước? Thế này có phải còn muốn anh tiếp tục hay không?” Giọng điệu của Tống Thần Vũ đầy trầm mê, càng không giấu sự trêu chọc.

Đỗ Lan Hương vừa xấu hổ vừa giận dữ: “Tống Thần Vũ, không được nói, em cũng sẽ khiến anh giống như em.”
“Vậy sao, anh thật chờ mong đấy.” Tống Thần Vũ cười khẽ, vừa dứt lời liền ngậm lấy môi cô tùy ý mút hết mật ngọt bên trong miệng cô, hai cái lưỡi quấn quýt lấy nhau, không ai nhường ai, bên dưới ngón tay của anh không ngừng ra vào thì bàn tay cô cũng không chịu thua lên xuống mơn trớn.

Có điều cả người cô bị anh chọc cho mềm nhũn nên động tác cũng không được mãnh liệt, Tống Thần Vũ muốn ra cũng không ra được mà Đỗ Lan Hương thì ngược lại, khi đầu ngón tay anh chạm vào nơi sâu nhất trong người cô, suối nguồn đã theo đó chảy trào ra.

“Ưm, aaaa….” Nụ hôn kết thúc Đỗ Lan Hương không nhịn được thét lên một tiếng, Tống Thần Vũ dần dần rút ngón tay, ra đến cửa động hai cánh hoa vẫn còn muốn ngậm lấy ngón tay anh nên giật giật liên hồi.

Dục vọng của cô đã bị anh đẩy ra nhưng dục vọng của anh lại bị nghẹn khuất, nhìn nơi ướt át nào đó anh thật muốn đưa nó đi vào nhưng lại kiên nhẫn không đưa, nghẹn đến run người.

Đỗ Lan Hương sau khi thở xong mới đấm vào ngực anh một cái: “Tống Thần Vũ, anh chờ đó cho em.”
Không thể làm gì được anh Đỗ Lan Hương cũng mặc kệ anh chỉnh trang đứng dậy, vật kia vẫn ngóc cao đầu co giật, Đỗ Lan Hương cười nham hiểm nói: “Thật sự không cần em giúp sao?”
“Cần, sao lại không cần, nhưng không phải bây giờ.” Tống Thần Vũ cũng đứng dậy, hướng vào phòng tắm.

Đỗ Lan Hương nhìn thấy bộ dạng vội vàng của anh cảm thấy khá mãn nguyện lại theo anh đi vào.

Tống Thần Vũ chưa kịp đóng cửa thì thấy cô đi đến, anh kinh ngạc hỏi: “Em muốn làm gì?”
“Chúng mình tắm uyên ương đi, anh thấy sao?” Đỗ Lan Hương nháy mắt với anh.

Người phụ nữ này anh đã cố gắng nhịn dục vọng của mình cô vậy mà còn muốn trêu chọc sao?

“Ngoan, anh tắm một lát rồi ra.”
“Anh nghĩ có thể đuổi được em sao?” Đỗ Lan Hương lướt qua người anh đi vào trong, đồng thời cũng tự cởi váy của mình ra.

Đã là vợ chồng với nhau cái gì anh cũng nhìn thấy rồi cô cũng không ngại, chỉ là tắm mà thôi cô xem anh có chịu được không?
Tống Thần Vũ đúng là khó lòng chịu đựng, nhìn thấy cơ thể trắng nõn kia anh âm thầm nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Đỗ Lan Hương nhìn biểu hiện này của anh từng bước đi tới ôm lấy cổ anh cố ý nói: “Sao hả? Lẽ nào anh không muốn tắm uyên ương với em? Nếu vậy em đi tìm người khác anh cũng đừng hối hận nhé?”
Tống Thần Vũ bị câu nói của cô làm cho kích động ôm chặt eo cô, lạnh giọng nói: “Không cho phép em tìm người đàn ông khác.”
“Thế thì phải nhìn vào biểu hiện của anh rồi.” Đỗ Lan Hương trêu tức, chọc cô hả? Cô cho anh trả giá.

Tống Thần Vũ có chút âm trầm, lần đầu tiên thua dưới tay một người phụ nữ, anh không nói không rằng ôm cô vào bồn tắm lớn đằng kia, đồng thời vặn nút xả nước.

“Đỗ Lan Hương, anh cho em biết thế nào là tắm uyên ương, đến lúc đó đừng có than khóc với anh.”
“Đỗ Lan Hương em là người dễ dàng than khóc vậy sao?” Đỗ Lan Hương hừ nhẹ, anh cũng quá coi thường cô rồi.

Tống Thần Vũ khẽ nhếch môi không nói gì bắt đầu hành động..