Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 984




Chương 984

Di động vang lên trong xe taxi, là Mạc Tử Đơn.

“Cô nhóc, cháu đã giải quyết rồi?” Sự hân hoan trong giọng điệu bộc lộ rõ.

“Vâng, trưa nay có muốn mời cháu ăn một bữa tiệc lớn không?” Tô Nhược Hân cười, đã đến lúc phải vơ vét, đòi Mạc Tử Đơn mời cô ăn một bữa lớn lần nữa rồi.

Chuyến này nhìn thì nhẹ nhàng nhưng chỉ có chính cô mới biết bản thân đã tiêu tốn bao nhiêu tế bào não.

Mệt quá.

Đầu óc phải đủ linh hoạt, suy nghĩ cũng phải lớn mật thì mới có thể dựa vào suy đoán của mình để đi tìm ra hết thảy chân tướng.

Cũng may, rốt cuộc cô đã không làm nhục sứ mệnh.

“Cần chứ, mời cháu ăn tiệc một tháng cũng được.

Nhanh về đi, bây giờ đi luôn.”

“Ờm, Mạc Tử Đơn, ông cũng quá keo kiệt rồi đấy.

Bây giờ còn chưa tới giữa trưa, cháu còn chưa thấy đói đâu. Có phải ông thừa dịp cháu chưa đói lắm để mời cháu, như vậy là có thể gọi ít món hơn không?”

“Con nhóc thối nhà cháu, cháu đang sỉ nhục nhân cách của ông đấy à. Mạc Tử Đơn ông là người keo kiệt thế ư? Ông nói cho cháu, cho dù bây giờ cháu tới, bây giờ đi ăn ngay thì ông cũng vẫn gọi hai mươi món cho cháu. Thà để cháu ăn no căng, thà để lãng phí cũng phải gọi hai mươi món, không thiếu dù chỉ một món.” Mạc Tử Đơn bên kia tức giận nói.

“Ặc, vậy hay là thôi đi, cháu cũng không muốn bị dính cái tiếng lãng phí, thanh danh quan trọng lắm, ha ha.” Chuyện lãng phí chỉ là chuyện nhỏ, vấn đề là trên thế giới này còn rất nhiều người ngay cả chuyện ấm no đều chưa giải quyết được.

“Lần này cháu đã giải cứu ông từ trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng, thật sự không ngờ Mạc Tử Đơn ông cũng có một ngày bị người khác hãm hại. Vị thuốc Hoàng Kỳ kia, đời này ông cũng không dám dùng nữa” Mạc Tử Đơn cảm khái ở trong điện thoại, nghĩ chắc là ông ta cũng đã biết tất cả mọi chuyện rồi.

“Mạc Tử Đơn, không phải là ông phái người đi theo sang đây đấy chứ?” Chứ không thì rõ ràng là cô chưa báo lại cái gì, sao Mạc Tử Đơn lại biết hết tất cả mọi chuyện rồi.

Lúc nấy cô cho là Vũ Hạ Hàn đã gọi điện báo cho Mạc Tử Đơn, nhưng hiện giờ lại cảm thấy chắc là không phải. Chuyện bây giờ Vũ Hạ Hàn cần làm là giải quyết cho xong hậu quả, chắc chắn là bốn anh em đang thảo luận xem nên xử lý Vũ Hạ Băng như thế nào.

Dù sao cũng là chị em ruột thân thiết nhất, Vũ Hạ Băng có thể là kẻ tàn nhãn, nhưng chưa chắc bọn họ có thể hoàn toàn nhẫn tâm.

Dù sao giữa người với người vẫn có sự khác nhau mà.

“Cô nhóc, ông sợ cháu thay ông ra mặt sẽ bị thiệt.”

“Ặc, vậy đúng là ông đã phái người đi theo cháu.

Mạc Tử Đơn, ông quá coi thường cháu rồi.” Tô Nhược Hân nói như đang tức giận, nhưng chỉ có bản thân cô mới biết, thật ra đáy lòng cô thấy rất ấm áp.

Mạc Tử Đơn phái người cùng đi sang, đây là đang quan tâm cô, không muốn để cô gặp bất trắc gì.

“Cô nhóc, cơm trưa là để xin lỗi cháu, ông đi chẩn bệnh trước, hôm nay nhiều bệnh nhân lắm.”

“Được” Tô Nhược Hân cúp máy, cuối cùng mới yên tâm.

Vũ Hạ Hàn làm ầm như vậy, không làm hỏng danh dự của Mạc Tử Đơn là tốt rồi.

Xe taxi vừa lúc đi qua phố đi bộ, Tô Nhược Hân đột nhiên nhớ tới mình đua xe thắng 15 tỷ.

“Dừng xe…”