Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 972




Chương 972

Bây giờ có sự cố xảy ra, người ta đã làm ầm ï đến phòng khám bệnh, điều này chắc chắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với con đường hành nghề y trong tương lai của ông ta.

Cho nên, phản ứng của ông ta lúc này cũng rất bình thường.

Nhưng mà, đơn thuốc của Mạc Tử Đơn thật sự không có vấn đề, đây cũng là chuyện khiến Tô Nhược Hân nghỉ ngờ, cho nên, cô muốn tự đến xem qua người chết một chút.

“Vậy một điều dưỡng nhỏ như tôi đây thì có thể chứ?”

“Vậy cô đại diện cho Mạc Tử Đơn hay đại diện cho chính cô?”

“Đương nhiên là đại diện cho tôi, chỉ đơn giản là tôi cảm thấy cái chết của ông cụ nhà quá kỳ lạ, tiễn đưa ông cụ một đoạn đường, chỉ mong ông cụ lên đường bình an.”

“Được, cô có thể đi với tôi, nhưng Mạc Tử Đơn tuyệt đối không thể đi.” Người đàn ông vẫn giữ vẻ mặt thù địch với Mạc Tử Đơn.

“Vậy bây giờ chúng ta đi thôi.” Tô Nhược Hân nhìn bệnh nhân xếp hàng đợi khám đông nghịt ở ngoài cửa. Lúc này cô cảm thấy tốt nhất vẫn nên đưa người đàn ông này đi trước, nếu không cứ để anh ta tiếp tục ở lại đây làm ầm lên sẽ ảnh hưởng đến công việc hoạt động thường ngày của phòng khám là chuyện nhỏ, nhưng ảnh hưởng tới danh dự của Mạc Tử Đơn là chuyện lớn.

Đơn thuốc của Mạc Tử Đơn không sai, mà cô tin vào nhân cách của Mạc Tử Đơn.

Nhớ đến chuyện trước đây mình cũng từng bị người khác hiểu lầm vì cái chết của Chúc Hồng, cho nên, cô không nhịn được mà muốn đi thay Mạc Tử Đơn một chuyến.

Sự hoang mang trong lòng chỉ có thể yên tâm khi tận mắt nhìn thấy người chết.

“Không được.” Không ngờ, người đàn ông thẳng thừng từ chối rời đi ngay bây giờ.

“Anh muốn đợi bác sĩ Mạc cho anh một lời giải thích rồi mới đi đúng không?” Tô Nhược Hân nhìn Mạc Tử Đơn đang chán nản, đành phải ra mặt thay ông ta, dù sao cũng đã ra mặt, cũng không ngại ra mặt thêm mấy lần nữa, mà cô cũng không muốn vòng vo, vòng vo sẽ chỉ khiến thời gian người đàn ông này đứng ở phòng khám càng lâu hơn.

Không bằng cứ mở miệng hỏi thẳng, như thế sẽ có thể nhanh chóng đi ra cùng người đàn ông, cũng giải quyết khủng hoảng trong phòng khám lúc này một cách nhanh nhất.

Tốt xấu gì thì Mạc Tử Đơn cũng là người đầu tiên nhận cô vào thực tập.

Mặc dù chỉ là phòng khám bệnh nhưng cô vẫn rất biết ơn.

Về việc cô dạy cho Mạc Tử Đơn phương pháp châm cứu Thanh Khắc, cô thật sự chưa từng nghĩ đến chuyện nhận được báo đáp.

Dạy cho một người hiểu y thuật của cô, đó là đáng giá, có thể giúp ông ta chữa bệnh cứu người, chăm sóc người bị thương, cho nên, cô chưa từng có suy nghĩ phải nhận được báo đáp.

Vậy nên cô thật sự biết ơn Mạc Tử Đơn đã sắp xếp cho cô vào phòng khám bệnh này.

“Đúng, nếu không thì tôi biết ăn nói thế nào với người ba đã mất của tôi? Ăn nói thế nào với anh chị em tôi?”

“Anh là con thứ ba trong nhà nhỉ, nghe giống người có anh có chị có em, đúng thật là người may mắn” Tô Nhược Hân vừa nghe người đàn ông nói xong, lập tức lựa lời nói.

Lúc này, cô dẻo miệng một chút là có thể vơi bớt lửa giận của đối phương, có thể dẫn dắt câu chuyện đi theo hướng tốt hơn thì càng dễ xử lý.

Dù sao, tuyệt đối không thể cãi nhau với người ta, như thế sẽ chỉ làm lớn chuyện lên, không phải cách để giải quyết vấn đề.

“Ha ha, trước dây cũng có người từng nói như vậy.’ Quả nhiên vẻ mặt người đàn ông dần trở nên hòa hoãn hơn, ít nhất là không còn quá lớn tiếng nữa.