Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 953




Chương 953

Sau đó, anh ta vung năm đấm khiêu khích về phía Tô Nhược Hân: “Lát nữa thua rồi thì gọi tôi là ba đi.”

Tô Nhược Hân không ngờ tay đua này lại kiêu ngạo như vậy, lập tức không hề khách sáo đáp mà trả bằng một nắm đấm: “Lát nữa thua rồi thì gọi tôi là bà cô nhé.”

“Mơ đi, đến lúc đó nếu như cô dám không gọi tôi là ba, thì ba đây sẽ bắt cô quỳ xuống lạy tôi.”

“Anh thua, anh mới phải quỳ xuống lạy tôi.”

“Cô thua.”

Hai người giằng co nhau lên xe, Hạ Thiên Tường bật cười nhìn người con gái đang tức giận, dỗ dành: “Hít thở sâu, không cần tức giận vì một tên cặn bã, em thắng anh ta mới là điều quan trọng nhất.” Sau đó, anh tự tay cẩn thận thắt dây an toàn cho Tô Nhược Hân.

Dây an toàn của xe đua phức tạp hơn dây an toàn của xe hơi thông thường một chút, điều này cũng là vì đảm bảo an toàn cho các tay đua.

Từng tiếng “cạch cạch” vang lên, đã thắt xong dây an toàn.

“Tập trung chú ý, tập trung.” Hạ Thiên Tường hạ giọng nói.

Tô Nhược Hân gật đầu, nhìn người trọng tài đang chạy bên cạnh đường đua không chớp mắt.

Lúc này Tô Nhược Hân không hề chú ý tới việc dây an toàn trên người cô đã được thắt xong, nhưng Hạ Thiên Tường lại chỉ thắt dây an toàn ở eo, anh làm thế để đảm bảo anh có thể giúp cô lái xe bất cứ lúc nào.

Chỉ cần Tô Nhược Hân có gì đó không ổn, anh sẽ đứng ra giải quyết ngay lập tức.

Đây cũng là mục đích mà anh ngồi ở ghế lái phụ.

Chính là để bảo vệ Tô Nhược Hân được an toàn 100%.

Anh có thể bị thương nhưng Tô Nhược Hân thì không thể.

Trọng tài vẫy lá cờ nhỏ trong tay ba lần rồi phất xuống.

Đó là tín hiệu bắt đầu xuất phát.

Trong khoảnh khắc lá cờ nhỏ kia phất xuống, Tô Nhược Hân đã khởi động xe đua, nhanh hơn đối thủ ước chừng ba giây, bởi cô vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tay trọng tài, cực kì tập trung.

Chiếc xe đua lao vút đi, Tô Nhược Hân chiếm lấy đường đua trong cùng, đồng thời nhìn về phía trước xe, trong mắt tràn ngập sự tự tin.

Đó là sự tự tin mà Hạ Thiên Tường đem tới cho có.

Việc anh dám ngồi trên chiếc xe của một tay đua mới như cô đã chứng tỏ anh rất tin tưởng cô.

Đường thẳng.

Khúc cua.

Lại đường thẳng.

Lại khúc cua.

Một vòng đua trôi qua trong chớp mắt.

Tô Nhược Hân bắt đầu cảm thấy phấn khích.

Dù nam tay đua phía sau vẫn luôn cố hết sức muốn vượt qua xe của cô, nhưng vì cô đã chiếm lấy làn đua trong cùng, nên mấy lần vượt lên đều không thành công.

Anh ta không vượt qua được xe của cô.

“Chú ý, tập trung, anh ta lại sắp vượt lên rồi.” Đột nhiên, người đàn ông bên cạnh thẳng thừng tạt cho Tô Nhược Hân một gáo nước lạnh, nhắc nhở cô đừng nên vui mừng quá sớm.

Tô Nhược Hân lập tức bình tĩnh và tập trung lái xe trở lại.