Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 762




CHƯƠNG 762

Không thấy.

Khắp nơi đều không thấy.

Đi lên xe, Hạ Thiên Tường lấy điện thoại ra.

Anh hack vào camera giám sát gần phòng khám.

Sau đó anh phát hiện, ngoại trừ ngoại trừ các camera giám sát mới được lắp đặt trong phòng khám, tất cả các camera giám sát khác trong phạm vi ba km đều bị hỏng.

Chỉ vài phút sau khi kiểm tra camera, đôi mắt Hạ Thiên Tường đã đỏ hoe.

Nếu chỉ có một cái camera bị hỏng thì có lẽ là việc ngoài ý muốn.

Hai camera bị hỏng thì có lẽ là trùng hợp.

Còn nếu nhiều camera bị hỏng như vậy thì chắc chắn không phải trùng hợp, mà là có người dở trò.

Hơn nữa thời gian các camera bị hỏng không sớm không muộn, lại hỏng ngay khi anh và Tô Nhược Hân đến phòng khám.

Đóng camera lại, đầu tiên là gọi cho Hồ Nhất Thiên, sau đó là Tống Phi cùng Tiêu Tuấn Vỹ, cuối cùng là Phương Tấn. Thật ra anh đã giao việc cho Phương Tấn vừa nãy rồi, thế nhưng lần này, anh gọi cho Phương Tấn là để nói rõ phạm vi tìm người.

Bốn người bọn họ, mỗi người sẽ tìm kiếm một vùng, làm như vậy là để tránh việc người này lại tìm ở nơi người kia vừa tìm xong.

Trong cuộc gọi thứ năm, anh gọi cho Chúc Cương.

Nếu như là tìm người khác thì anh sẽ không gọi cho Chúc Cương.

Nhưng người này là Tô Nhược Hân, vì vậy dù có phải nhờ bao nhiều người đi chăng nữa, anh cũng không quan tâm.

Anh chỉ cần tìm được Tô Nhược Hân trong thời gian ngắn nhất.

Sau khi kết thúc cuộc gọi thứ năm, Hạ Thiên Tường hít sâu một hơi, yên lặng ngồi trong xe, cố gắng bình tĩnh lại.

Chuyện tìm người anh đã sắp xếp xong xuôi rồi, hiện tại việc cần phải làm là xem xét những ai có thể bắt cóc Tô Nhược Hân.

Sau đó đi kiểm tra từng người một.

Người mà Tô Nhược Hân đắc tội thật ra cũng không nhiều lắm, với cả tất cả mọi chuyện đều do anh mà ra.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Hạ Thiên Tường tối sầm lại.

Vậy mà cô có thể biến mất ngay dưới mí mắt của anh.

Chuyện này cũng phải trách anh.

Anh luôn nghĩ rằng bây giờ là ban ngày, anh cũng đã yêu cầu vệ sĩ chờ lệnh ở nơi cách 1km bên ngoài phòng khám.

Nhưng mà mục tiêu mà những vệ sĩ bảo vệ là anh.

Bây giờ anh ở nơi nào, các vệ sĩ đều biết, thế nhưng Tô Nhược Hân ở nơi nào thì bọn họ lại không biết.

Ngoài ra, tốc độ của Tô Nhược Hân quá nhanh, cho nên ngay cả anh cũng không thể đuổi kịp.

Rất nhanh, Hạ Thiên Tường đã xác định được mục tiêu của mình, anh lái con xe Bugatti ra khỏi phòng khám, thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua phòng khám bệnh phía sau, có lẽ, từ lúc anh bắt đầu xây phòng khám thì nơi đây đã bị người khác theo dõi.

Mục đích không phải là anh mà chính là Tô Nhược Hân.