Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 498




CHƯƠNG 498

“Tối qua bà ta đăng xong thì xóa ngay, sau đó không có hành động gì nữa.”

“Mẹ nuôi, cảm ơn mẹ.” Tô Nhược Hân bèn nghĩ chuyện này chắc chắn có nhà họ Cận nhúng tay vào, hôm qua lúc cô theo Tăng Hiểu Khê về nhà họ Cận, Cận Hồng Huy có nói ông ta cũng bỏ công, không phải đều là công lao của Hạ Thiên Tường.

“Cảm ơn mẹ làm gì, ba nuôi của con chỉ liên lạc với một vài người liên quan, muốn ai đó đưa con ra ngoài mà thôi, còn những chuyện khác đều là công lao của Hạ Thiên Tường, ừm, dù mẹ không thích cậu ta, nhưng không phải công lao của mẹ thì mẹ sẽ không nhận.”

Tô Nhược Hân im lặng.

Cho nên Hạ Thiên Tường đã giải quyết công chúa nước D tên Anna kia rồi à?

Nếu không một công chúa như bà ta, sao có thể vô duyên vô cớ xóa bài đăng của mình, còn mặc cho cô được bảo lãnh ra ngoài chứ.

“Tô Nhược Hân, lát nữa con cứ mua sắm thoải mái, đừng khách sáo, bắt đầu từ bây giờ, con chính là con gái của mẹ, con gái được cưng chiều nhất ở nhà họ Cận.”

Tô Nhược Hân hơi ngượng ngùng, cô có bản lĩnh gì mà trở thành con gái của nhà họ Cận chứ, cũng không biết Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê đã thỏa thuận thế nào, chỉ là đưa cô đến nhà họ Cận ở nhờ mà thôi.

Tô Nhược Hân cho rằng Tăng Hiểu Khê sẽ dẫn cô đến trung tâm thương mại bình thường, sau đó vào cửa hàng đồ hiệu cao cấp nào đó mua mua mua là được.

Không ngờ lúc xe dừng lại, cô lập tức ngơ ngác.

Trước mắt là một toà nhà cao tầng sang trọng toàn màu vàng.

Đúng thế, nhà cao tầng lót gạch mạ vàng.

Trình độ tiếng Anh của cô không tệ, nhưng cô lại không có ấn tượng với tên tiếng Anh trên tòa nhà.

Tăng Hiểu Khê không quan tâm đ ến nét mặt tò mò của cô: “Đi thôi.”

Tô Nhược Hân đành bước xuống xe, đi theo sát bên cạnh Tăng Hiểu Khê.

Bước trên thảm vàng trải dài vào trong toà nhà, cô không khỏi cảm thán, không biết chủ nhân của toà nhà đồ sộ này yêu vàng đến mức nào.

Mãi đến khi tiến vào trong, Tô Nhược Hân mới biết bên trong càng sang trọng hơn.

Nhưng dường như không có vị khách nào cả.

Có mười mấy nhân viên bán hàng trang điểm khéo léo, nhưng chỉ có hai người khách là cô và Tăng Hiểu Khê.

“Vắng người quá, mẹ nuôi, có phải nơi này chất lượng không tốt không?”

Tăng Hiểu Khê cười đáp: “Chúng ta bao hết nơi này rồi.”

“Bao… bao hết nơi này?”

“Không phải mẹ, là cậu Hạ không muốn những người không liên quan làm phiền con, cho nên mới bao trọn nơi này trước.”

“Ồ.” Lại là Hạ Thiên Tường.

Quần áo nơi này rất đẹp, rất đặc biệt, cảm giác như chỉ cần nhìn thôi đã muốn mặc đã muốn mua.

Gần như mỗi bộ quần áo đều khiến Tô Nhược Hân động lòng.

Có điều sau khi thấy giá trên mác, cô cũng không còn động lòng nữa.