Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 425




Chương 425

Tâm trạng của Tô Nhược Hân tự dưng tốt hơn hẳn: “Không có đâu.”

“Tại sao?”

“Tôi không hứng thú mấy anh con trai là con cưng của mẹ, anh rớt rồi.”

“Tôi có thể nói lại một lần nữa là tôi hối hận vì đã tự chế nhạo mình không?” Sắc mặt Cận Liễm bỗng đầy rầu rĩ.

“Không thể, trần đời này làm gì có thuốc hối hận. Anh mau lái xe đi, đã bảo là hẹn nhau rồi, không được nuốt lời.”

Thế là chiếc Mercedes G Class lại chạy bon bon.

Đến khi ra khỏi thành phố và dừng cạnh một hồ sen, Tô Nhược Hân mới phản ứng lại: “Khu du lịch nhà nông sao?”

“Ừ, chỗ này tên Viện quán Hương Phi, cũng được lắm.”

Tô Nhược Hân xuống xe.

Giữa hồ sen mênh mông bát ngát thấp thoáng một hòn đảo nhỏ, trên đảo là những ngôi nhà gạch đỏ ngói xanh, trông khá là tuyệt.

Đang nghĩ xem làm sao qua đó được thì nhìn thấy một chiếc thuyền bơm hơi trên đảo xuyên qua bao lớp sen chạy tới.

Phải nói đây đúng là một nơi thích hợp để hẹn nhau.

Thuyền đến trong chớp mắt: “Mời hai người lên thuyền.”

Cận Liễm đỡ Tô Nhược Hân lên thuyền: “Sao rồi, chỗ này cũng ổn đúng không?”

“Ừ, nhưng tôi thấy anh hẹn tôi đến đây thì hơi phí.”

“Không phí đâu.”

“Anh nên hẹn một cô gái khiến anh không muốn tự chế nhạo mình đến đây.”

“Bây giờ tôi cũng không muốn tự chế nhạo mình với cô.”

“Chuyện đã qua không thể nào thay đổi được. Cận Liễm, anh từ bỏ đi.” Tô Nhược Hân cũng tùy ý nói đùa với Cận Liễm.

Hai người lên đảo nhỏ.

Tô Nhược Hân mới biết chỗ này không như những khu du lịch nhà nông bình thường.

Chỉ có bức tường bên ngoài là trông giống khu du lịch nhà nông thôi.

Còn bước vào trong là có cảm giác như xuyên về thời cổ đại vậy.

Rường cột chạm trổ, màn trướng tầng tầng lớp lớp. Tô Nhược Hân cúi đầu nhìn chiếc quần mang kiểu dáng hiện đại của mình, đây là chiếc quần mà Hạ Thiên Tường tặng cô hôm cô thi THPT quốc gia đấy.

“Chỗ nãy có Hán phục mới, cô muốn thử không?” Cận Liễm xoa tay đề nghị.

“Thế anh cũng thay sao?”

“Được, cùng thay đi, tôi quên mình thay cùng người đẹp, trai cưng của mẹ bay xa rồi.”

Tô Nhược Hân cười, cô cảm thấy ở cạnh Cận Liễm rất thoải mái.

Người này luôn biết cách chiều theo tâm trạng của cô.