Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 1000




Chương 1000

Mồ hôi lạnh trên trán Mạc Tử Đơn ngày càng dày hơn: “Hay là, đợi sau này tôi mở một chuỗi bệnh viện thì mời Nhược Hân đến làm chủ tịch?” Tự ông ta làm chủ tịch thì được, đổi thành người khác làm chủ tịch thì ông ta không phục, nhưng nếu Nhược Hân làm chủ tịch của chuỗi bệnh viện thì ông ta phục, rất phục.

“Như thế còn tạm được, chúng ta có thể bắt đầu triển khai, tiền vốn cứ tìm thư ký của tôi sắp xếp giải quyết là được.” Anh ta là người ngoài ngành nếu muốn xây bệnh viện thì vẫn cần Mạc Tử Đơn dẫn dắt để chuyên môn hơn.

Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Nhược Hân hôm nay há ra thành hình chữ O lần thứ hai, bàn tay vốn đang giật giật góc áo của Cận Liễm đột nhiên buông ra, sau đó thẳng tay đánh anh ta: “Cận Liễm, em không cần anh đầu tư, cũng không cần bác sĩ Mạc đầu tư.

Bây giờ em còn nhỏ, tại sao em phải làm công việc quản lý chuỗi bệnh viện nặng nhọc như vậy. Nhiệm vụ hiện tại của em là đi học đại học, những chuyện khác đợi em tốt nghiệp đại học làm nghiên cứu sinh rồi nói tiếp không được sao?”

Cận Liễm im lặng.

Mạc Tử Đơn nhìn Cận Liễm im lặng.

Bởi vì Tô Nhược Hân nói rất đúng.

Quả thật cô vẫn còn nhỏ.

Đối với một học sinh vừa tốt nghiệp cấp ba, việc gánh vác cả chuỗi bệnh viện trên vai quả thực quá nặng nề.

Bầu không khí trong ghế lô vì sự im lặng của Cận Liễm mà hơi áp lực.

Tuy nhiên, ngay sau đó, anh ta nâng ly rượu lên tự rót cho mình một ly, hướng về phía Tô Nhược Hân và Mạc Tử Đơn: “Tôi nghĩ kỹ rồi, Nhược Hân nói rất đúng, nhiệm vụ của cô ấy bây giờ là học tập và tận hưởng cuộc sống đại học tốt đẹp. Ừm, tôi ủng hộ cô ấy, nhưng chuyện về chuỗi bệnh viện này vẫn có thể lên kế hoạch trước, vị trí của bệnh viện, dự toán kinh phí đầu tư và những thứ tỉnh tinh có thể bố trí trước được rồi.”

…” Tô Nhược Hân muốn bóp chết Cận Liễm, vậy là anh ta vẫn chưa từ bỏ, bây giờ anh ta đã bắt đầu chuẩn bị cho công việc sau khi tốt nghiệp thạc sĩ của cô rồi ư?

“Nhược Hân, mẹ anh là mẹ đỡ đầu của em, cho nên anh phải giúp em hoạch định tương lai, chỉ là lên kế hoạch mà thôi, đợi sau khi em học hành thành tài, nếu em không muốn kinh doanh lĩnh vực này cũng không sao cả, cùng lắm thì giao tất cả các phòng khám hoặc bệnh viện đã quy hoạch xong cho bác sĩ Mạc, dù sao cũng không hề lãng phí, quyết định như vậy đi, khi em muốn thì đến tiếp quản lúc nào cũng được.”

..” Tô Nhược Hân sửng sốt, vậy nên dù cô có đồng ý hay không, Cận Liễm đều khăng khăng làm theo ý mình phải sớm gầy dựng sự nghiệp giúp cô cho bằng được…

Đột nhiên, cô nhớ tới phòng khám mà Hạ Thiên Tường tặng cho cô, rõ ràng là một bệnh viện nhỏ.

Bắt đầu từ khi nào Cận Liễm và Hạ Thiên Tường ngày càng giống nhau vậy.

Đều là kiểu đôi lời không hợp thì sẽ tặng bệnh viện cho cô.

Chỉ có điều, Cận Liễm bắt đầu lập kế hoạch từ bây giờ, từng bước từng bước biến nó trở nên lớn hơn và trở thành một chuỗi bệnh viện hùng mạnh dành cho cô.

Còn Hạ Thiên Tường, anh đã xây xong bệnh viện nhỏ cho cô rồi.

Bây giờ chỉ cần thông báo tuyển dụng nhân viên là có thể vào làm việc.

Tô Nhược Hân nhíu mày nhìn Cận Liễm: “Cận Liễm, em thật sự không cần”

“Cũng không bảo em cần bây giờ, chỉ là vạch kế hoạch mà thôi, đã nói rồi, tương lai nếu em không cần anh sẽ đưa cho bác sĩ Mạc, anh đã tìm được đường lui nên chuyện này em không cần nhọc lòng.

Em chỉ cần biết răng, chỉ cần em muốn quản lý một bệnh viện thì lúc nào cũng có sẵn, bệnh viện vẫn luôn ở đó, chỉ chờ em đến quản lý mà thôi.”