Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 819




Chương 819

Lâm Khinh Khinh: “Đợi anh ấy tới tớ sẽ về.”

Tạ Mẫn Hành vẫn chưa tới, người phụ trách bệnh viện đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ: “Tạ phu nhân, vừa rồi tổng giám đốc Tạ bảo tôi chuẩn bị phòng bệnh cho cô, cô đi vào nghỉ ngơi trước đi.”

Vân Thư: “Chồng? Nhưng chúng tôi không cần nhập viện.”

“Thưa cô, không cần nằm viện, chỉ là cung cấp cho cô một nơi tương đối thoải mái để cô có thể nghỉ ngơi.”

Vân Thư từ chói: “Không cần, chúng tôi ngồi ở chỗ này một lát, vẫn còn sớm, chưa tới thời gian làm việc, cô trở về nghỉ ngơi đi.”

Trên đường Tạ Mẫn Hành đến bệnh viện, anh đã sắp xếp mọi thứ, đợi anh đến.

Vân Thư chạy lon ton, ôm thằng bé lao vào trong vòng tay của Tạ Mẫn Hành.

“Chồng, em không làm được.” Vân Thư nói nhẹ nhàng.

“Ngoan, sau này chồng đi đâu cũng dẫn em đi?”

Nói gì cũng không đề Tiểu Thư một mình chăm sóc thằng bé.

Hai tay Tạ Mẫn Thận chọc trong túi quần đi ra khỏi thang máy, trên tay là bài kiểm tra của thằng bé.

“Anh, anh trở về sớm như vậy, vẫn là để anh về xử lý.” Nói xong, Tạ Mẫn Thận đưa tờ đơn cho Tạ Mẫn Hành: “Sơ đồ cấu tạo máu hơi nhiều, truyền dịch mấy ngày nữa sẽ không sao.”

Vân Thư: “Vậy tại sao đột nhiên sốt cao?”

Công thức máu cao, tối qua cô có tìm hiểu, cơ bản đều là sốt nhẹ.

Tạ Mẫn Thận: “Chị dâu, Tiểu Thần Tài là trẻ con, có lẽ là bởi vì không chú ý, tối hôm qua đứa nhỏ phát sốt.”

Lâm Khinh Khinh hỏi: “Mẫn Thận, lau lưng bằng rượu có được không?”

Tạ Mẫn Thận gật đầu: “Hãy xoa rượu lên khớp để hạ nhiệt cơ thể. Bây giò anh trai đã về, em dẫn Khinh Khinh và Mẫn Tây về nhà trước. Anh đưa thằng bé đi kiểm tra toàn diện, không có gì thì cũng về nhà thôi.”

Tạ Mẫn Hành thức cả đêm, hai mắt đỏ hoe, Vân Thư đau lòng hỏi: “Chồng, anh cả đêm không ngủ sao?”

Tạ Mẫn Hành: “Đừng lo lắng cho anh.”

Khi Tạ Mẫn Hành đến, cánh tay của Vân Thư rốt cuộc cũng được nghỉ ngơi, cô xoa cánh tay đau nhức, nhét tay vào lòng bàn tay Tạ Mẫn Hành: “Chồng, em biết phòng bác sỹ ở đâu, để em đưa anh đến đó.”

Tạ Mẫn Hành nhân cơ hội nắm tay Vân Thư chặt hơn.

Bệnh của thằng bé kéo dài đến chiều, Tạ Mẫn Hành mới đưa vợ con về, hai vợ chồng ngủ trên giường, hai người nhét thằng nhỏ vào giữa, cũng không thể rơi ra được. Để nó tự chơi một lúc.

Nhưng chưa bao lâu, người từ nhà đã lao tới: ‘Đứa trẻ thế nào rồi?”

“Chắt của ông đâu?”

Ông nội Tạ cũng lóng ngóng theo dõi.

Thậm chí ông nội Tạ còn yêu cầu quản gia dẫn bác sĩ gia đình đến nhà họ Tạ để khám cho thằng bé bất cứ lúc nào.

Tạ Mẫn Hành rửa mặt xong, đang muốn ra ngoài gặp người nhà thì một bàn tay nhỏ bé xuất hiện ở trên cánh tay của anh: “Chồng, anh nghỉ ngơi đi, em xuống lầu lừa ba mẹ, ông nội.”

Tạ Mẫn Hành: “Ngoan, anh không mệt.”

Vân Thư cố chấp từ chối: “Anh là chồng của em, anh phải nghe lời em, mười phút nữa em chưa lên lầu thì anh hãng xuống, bây giờ anh phải lên giường ngủ với Tiểu Tài Thần.”