Chương 683
Lâm Khinh Khinh thành thạo trong việc bề trẻ, những việc như này phụ nữ không học cũng tự biết.
Tạ Mẫn Thận võ bả vai Lâm Khinh Khinh: “Tôi cũng bế.”
Cậu bé không hề nề mặt chú nó, quay mặt đi, nhỗ bong bóng.
Hay là anh đừng bế, nó không muốn cho anh bế.” Lâm Khinh Khinh nói.
Tạ Mẫn Thận không vui: “Sao cháu tôi lại không thích tôi bề nó?”
Vừa nói, anh ấy vừa mạnh mẽ ôm cậu bé vào lòng.
Tự thế của anh ấy không thoải mái bằng Lâm Khinh Khinh, thằng bé bắt đầu cảm thấy ấm ức, bắt đầu bĩu môi, chuẩn bị khóc tới mức đút ruột đứt gan.
Tạ Mẫn Thận tháy tình hình không ồn.
Anh ấy vội vàng nhét thằng bé vào trong tay Lâm Khinh Khinh: “Bề đi, tôi không bề nữa.’ Đến trong lòng Lâm Khinh Khinh, thằng bé vừa mới ngáp một cái, thả lỏng động tác định khóc lúc nãy, như vừa nãy chỉ là trêu chọc anh ây.
Sau đó nheo mắt lại, tận hưởng cái ôm của dì Lâm.
Tạ Mẫn Hành nấu bữa ăn, sau đó anh sẽ bề nó ăn.
Vân Thư và Lâm Khinh Khinh trò chuyện theo thói quen: “Khi nào thì nhà của hai người xây xong?”
“A hèm, a hèm, a hèm…” Tạ Mẫn Thận không biết anh trai mình lắm mm, chuyện gì cũng kê cho vợ nghe.
Tuy nhiên, Tạ Mẫn Hành nói vợ anh là người thân nhát của anh, không nói cho vợ thì nói cho ai.
Vân Thư thấy có điều gì đó không ổn, rất có thể Lâm Khinh Khinh không biết gì, vì vậy cô hỏi Lâm Khinh Khinh: “Sau khi cậu và Mẫn Thận kết hôn xong, Tiểu Tài Thân gọi cậu dì gọi Mẫn Thận là dượng hay gọi Mẫn Thận là chú, cậu là dì?”
Tạ Mẫn Hành nhìn thầy dáng vẻ dễ thương của cô, anh chọc má con trai mình: “Giống mẹ y hệt.” Linh động.
Tạ Mẫn Thận ngay lập tức nói: “Đương nhiên nên gọi chú và dì.”
Lâm Khinh Khinh không đồng ý: “Không được, gọi là dì và dượng, lúc nhỏ chúng ta đã thoả thuận với nhau rôi.
Vân Thư ý vị sâu xa nói: “Xem ra hai người cân phải thương lượng một chút.”
Đến bây giò Lâm Khinh Khinh mới hiểu chị em tốt Vân Thư đã đào cho cô ây một cái hố, cô ấy còn kích động nhảy vào.
Tạ Mẫn Thận nói: Chị dâu đúng là rank cao.
“Mẫn Thận, sau này muốn tìm bạn gái như thế nào?” Vân Thư hỏi, để Lâm Khinh Khinh lắng nghe.
Tạ Mẫn Thận nghiêm túc nói: “Nếu gặp được, em sẽ trực tiếp kết hôn.”
Vân Thư thực sự cảm thấy Tạ Mẫn Thận là được bà Tạ nhận nuôi, một người được ba mẹ sinh ra, sao chồng cô có EQ cao như vậy, cũng nhiêu câu sến sắm, sao Tạ Mẫn Thận lại làm được thị trường?
Vân Thư: “Dù sao Khinh Khinh nhà chúng ta từ nhỏ đã thích quân nhân.”
“Không có.” Lâm Khinh Khinh đỏ mặt phủ nhận.
Tạ Mẫn Hành cũng cảm thấy hai .
người này không cứu được nữa rồi.
Vân Thư thở dài: “Hai người ăn xong thì mau đi đi, không cứu được nữa, thật sự không cứu được nữa.”