Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 645




Chương 645

Có lẽ anh không nhịn được nữa.

Hom đó, sau khi Vân Thư ở trong nhà tắm ba tiếng, mới được Tạ Mẫn Hành bề ra.

Toàn thân cô bắt lực, nhưng Tạ Mẫn Hành vẫn còn rất nhiều năng lượng.

Vân Thư năn nỉ: “Chồng, chúng ta đi ngủ đi.”

Tạ Mẫn Hành đau lòng hôn Vân Thư, nửa đêm thằng bé quây khóc tỉnh dậy thì được Tạ Mẫn Hành bề.

Anh áy bê đứa nhỏ đứng giữa hai người họ mới chậm rãi ngủ đi.

Lúc Lâm Khinh Khinh với Tạ Mẫn Thận đi ra ngoài từ nhà Vân Thư, trên mặt cô ây đỏ như mây lửa.

Tạ Mẫn Thận hỏi: “Biết uống rượu không?”

Lâm Khinh Khinh lắc đầu: “Không.”

“Vậy lần trước cô còn dám kính rượu tôi?” Cũng không biết tại sao lần đó Tạ Mẫn Thận lại ép Lâm Khinh Khinh mời rượu anh ấy.

Bữa tiệc tối nay không thể tránh khỏi uông rượu.

Khi rượu được rót đưa tới trước mặt Lâm Khinh Khinh, Tạ Mẫn Thận càm ly rượu uông một hơi cạn sạch thay Lậm Khinh Khinh: “Cô ây không thê uông, đừng rót cho cô ây.”

Thông thường trong những dịp như vậy, đàn ông chỉ có một khả năng chặn rượu cho phụ nữ.

Bọn họ đều bắt đầu coi trọng Lâm Khinh Khinh.

Tối nay Tạ Mẫn Thận uống hơi nhiều, trước khi đi, Hàn Khải Tử ném chìa khóa xe cho Lâm Khinh Khinh: “Cô Lâm, tôi ¡ cũng có uống rượu, cô biết lái xe, cô lái đi.”

Cô ấy và Vân Thư hoàn toàn trái ngược, bằng lái xe của cô ấy hoàn toàn chỉ là một bản gôc, chưa lên đường, thật sự lên NucTlo là lúc còn cấp hai, lúc đó Giang Quý đã lén lấy xe của bác Giang ra ngoài đề bọn họ lên tay,. kết quả. bị lật xe… Nên vừa nhìn thầy xe, cô ấy đã sợ: “Chúng ta đón xe đi.”

Lâm Khinh Khinh đón một chiếc taxi rồi đỡ Tạ Mẫn Thận lên xe: “Bác tài, đến Tử Kinh Sơn.”

Ai ngờ người đàn ông say rượu đột nhiên nói: “Đi đến ngõ Phúc Tường.”

Ngõ Phúc Tường qua thêm một đoạn đường thì sẽ đến nhà Lâm Khinh Khinh.

Lâm Khinh Khinh nói: “Anh không cần đưa tôi, tôi sẽ tự trở vê.”

Tạ Mẫn Thận: “Câm miệng, ầm ï chết đi được.”

Chờ xe vừa đến nơi, Lâm Khinh Khinh trả tiền xe: “Bắc tài, phiền bác đưa anh ấy đến Tử Kinh Sơn giúp tôi.”

“Không cần, tôi cũng xuống xe.”

Lâm Khinh Khinh nói: “Thị trưởng Tạ.”

“Chẳng phải hôm qua cô vẫn gọi ¡ tôi là Tạ Mân Thận sao?” Anh ây không hài lòng.

Lâm Khinh Khinh cúi đầu xuống: “Tạ, Tạ Mẫn Thận, anh không thê đên nhà tôi.”

Tạ Mẫn Thận đưa tay đây Lâm Khinh Khinh: “Tôi không đến nhà cô, nghĩ gì vậy.”

Ngay sau đó, Tạ Mẫn Thận lần nữa ngôi trở lại xe: “Tử Kinh Sơn.”

Lâm Khinh Khinh về đến nhà, nhìn thấy í trên bàn là nguyên liệu mà cô đã bỏ tiên nhờ người mua, bên cạnh bàn là bản thiết kê mô hình máy bay.

Lâm Khinh Khinh ngồi ở trước bàn, bật đèn bàn lên, chấp vá lúc nửa đêm.