Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 365




Chương 365

Chập tối, Vân Thư trở về nhà, Tạ Mẫn Hành ngồi ở phòng khách tầng một xem tin tức tài chính như thường ngày. Trên bàn đã đặt thức ăn do người giúp việc làm, hơi nóng còn không ngừng bốc lên.

“Chồng, mau qua ăn cơm.”

Tạ Mẫn Hành đặt điều khiển Xuống, bước đi nho nhã tiến lại gần bàn ăn: “Hôm nay đến bệnh viện à?”

“Vâng, ông nội Lâm đỡ nhiều rồi, em nói chuyện với Khinh Khinh chút rồi Àm vê.

Tạ Mẫn Hành đề xuất: “Tiểu Thư, lát nữa ăn xong đi lên phòng sách ký cái này với anh một xíu.

“Ký cái gì?”

“Bán em, có ký không?” Tạ Mẫn Hành nâng È Khuôn mặt nhỏ của cô lên: “Có tin chồng bán em không?”

“Không tin.” Ăn xong, Vân Thư lập tức bị kéo vào phòng sách, trước mặt cô là một xấp hợp đồng dày đặc tiếng Anh: “Ký đi.”

Dày dữ vậy sao? Vân Thư jât mấy trang xem nhưng không hiểu tiếng Anh, với trình độ tiêng Ảnh của cô “Chuyện từ lúc nào vậy?”

“Hôm qua, thiếu phu nhân không biết sao?”

Vân Thư lắc đầu, trọn mắt há mồm: “Tôi không biết.”

Tạ Mẫn Hành này, biết là anh có tiền, nhưng anh ném tiền tỷ đề xả giận cho cô như vậy, mua lại trường học thì lỗ lớn rồi! Sau này cô muốn chuyền nhượng cũng không chuyền lại được.

Người giúp việc này cũng là người nhanh nhẹn cơ trí: “Thiêu phu nhân, cậu chủ đây là giao trường học cho.

cô giày vò. Hôm qua tôi nghe cậu chủ nói vậy ở nhà lớn đó.”

Trong lòng Vân Thư muốn bóp chết Tạ Mẫn Hành, mình có thể Em sai một lần, mình còn có thê làm sai nữa sao?

“Tạ Mẫn Hành đâu?”

“Cậu chủ đến công ty rồi.”

Vân Thư tùy ý ăn mấy miếng rồi lấy chìa khóa đên tập đoàn Tạ Thị.

Tắt cả nhân viên của tập đoàn Tạ Thị đều biết phu nhân tổng giám đóc bọn họ là thần thánh phương nào, trước đó cô có đến công ty mây lần, cô muôn gì cũng được, hiện. tại mới biết người ta là chính chủ.

Khó trách lại họ Vân, hóa ra là người tiếp nhận tương lai của tập đoàn Vân Thị.

Vân Thư xông vào thang máy chuyên dùng cho tổng giám đốc, xung quanh có người không biệt nên bước lên hỏi thăm như thê nào.

Đợi Vân Thư lên lầu, bọn họ mới thâm nhủ.

Vân Thư đi đến tầng lầu của tổng giám đốc, trực tiệp bước đến bàn của Ngải Lâm: “Tạ Mãn Hành có trong phòng làm việc không?”

Ngải Lâm không dám tin người trước mặt cô ây, sao lại đột nhiên xuất hiện vậy?

“Có,”

Vân Thư nói cảm on rồi Xoay người đi vệ phía phòng làm việc của tổng giám đốc.

Phó tổng giám đốc mới được đề cử là một chàng trai trẻ đầy triện vọng, trẻ hơn Tạ Mẫn Hành hai tuổi, anh tạ vừa mới tiếp quản chức vụ phó tông, Tạ Mẫn Hành đang nói chuyện với anh ta.