Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 257




Chương 257

Vẻ mặt Vân Thư ngốc nghéch: “Chuyện nữ thần có bạn trai tôi đã đồng ý với nữ thần sẽ giữ bí mật, tôi không thể tiết lộ, tôi đã gặp qua paparazzi làm lộ ảnh, còn là tôi nói cho bạn trai nữ thân diện mạo của paparazzi nữa.”

Mara An Kỳ: “…”

Trong lòng Nara: Cô gái quý báu, không là Vân Thư thì không còn ai.

Trong lòng An Kỳ: Sau này chuyện gì mình cũng tin Vân Thư.

Dưới sự “khẩn cầu” của hai người họ, Nara xuất ra mấy chiêu: “Có tắc dụng: hay không thì tôi Phiên thử.”

Vân Thư được hướng dẫn lập tức vui vẻ, đột nhiên Vân Thư hỏi: “Nếu cô ầy ký hợp đồng thành công, công ty sẽ cho tôi bao nhiêu tiên?”

Nara: “Phải xem cô ấy ‹ có thể tạo ra bao nhiêu giá trị cho công ty.”

Tạ Mẫn Hành vừa mới họp xong cuộc họp từ xa trong văn phòng, ánh mắt hơi mỏi, ngón tay đặt ở khóe mắt, ấn mây cái đề giảm bớt mệt mỏi. Còn một cuộc họp sắp diễn ra, lúc này điện thoại của Tạ Mẫn Hành vang lên.

Anh nhận điện thoại: “Tiểu Ngũ, sao vậy?”

Tần Ngũ bên kia hơi kích động: “Tạ lão đại, bây giờ anh rảnh không? Đến ảnh thị Giang Tả một chuyên?”

Tạ Mẫn Hành nhíu mày, có thể nghe ra ý khẩn trương trong giọng điệu: “Cậu đang ở ảnh thị Giang Tả sao, chị dâu cậu sao vậy?”

Tần Ngũ dừng lại, ýi tốt dâng lên trong lòng: “Anh đên thì sẽ biết.”

Cảm giác mệt mỏi của Tạ Mẫn Hành bị cuộc điện thoại này quét sạch, anh câm lầy chìa khóa xe đứng dậy đi ra ngoài.

Thư ký đuôi theo: “Tổng. giám đốc, còn mười phút nữa là sẽ bắt đầu cuộc họp lúc ba giò.”

Tạ Mẫn Hành: “Gửi cho tôi tài liệu báo cáo dữ liệu tài chính của quý này, cuộc họp này sẽ do phó tổng chủ trì.

Ghi âm lại cuộc họp cho tôi.”

“Vâng.”

Thư ký cứ như vậy nhìn Tạ Mẫn Hành tiên vào thang máy.

Khó trách Tạ Mẫn Hành lại khẩn trương như vậy, gần đây luôn có người ở nước ngoài âm thầm điều tra nhà họ Tạ, đã đưa người vào nước, Tạ Mãn Hành đã bảo vệ người nhà, chỉ có Vân Thư là anh chưa phái người đi bảo vệ. Không biết rốt cuộc đôi phương muốn làm gì, Tạ Mẫn Hành đã phái người đi giải quy: yết nhưng lại không có tung tích của đối phương, điêu này khiên Tạ Mẫn Hành vừa lái xe vừa căng thẳng.

Xe của Tạ Mẫn Hành vọt nhanh trên đường, cho dù là thời gian làm việc nhưng dòng xe trên đường lớn của thành phồ A cũng không ít, anh không ngừng phóng xe trên đường, rất nhanh đã đên ảnh thị Giang Tả.

Bước chân anh vội vàng, lên trên lầu trước, dừng lại trước cửa phòng ngoại giao tâng ba, nhìn vào bên trong thây Vân Thư yên tĩnh mở máy tính đọc tài liệu ở bàn làm việc, thỉnh thoảng còn có mắy biểu cảm, bĩu môi hoặc là xoay bút, khiến Tạ Mẫn Hành cảm thấy rất đáng yêu.

Sau khi Tạ Mẫn Hành yên tâm, mới tiến vào thang máy đi đến phòng làm việc của Tân Ngũ.

Tần Ngũ xong đời rồi!

Tần Ngũ ngồi trên ghế tổng giám đốc của mình xoay tròn, tự giải trí, đột nhiên xoay người: “Mẹ kiếp, Tạ lão đại, anh đên nhanh như vậy sao? Dọa chết tôi rồi.”