Chương 198
Tạ Mẫn Hành: “…”
Sau khi Vân Thư nói ra, cũng có chút gấp gáp: “Em mới biết lương một tháng của thực tập sinh chỉ có một vạn.”
Ngón trỏ của Tạ Mẫn Hành búng lên đỉnh đầu Vân Thư một cái: “Còn không biết đủ.”
Mức lương này với đồng nghiệp đã xem là cao nhật, Vân Thư không có kinh nghiệm xã hội mới cảm thây ít.
Vân Thư xoa xoa chỗ bị gõ, lắm bầm nói: “Hãy nói chuyện đàng hoàng, đánh người gì chứ, cân thận em kiện anh bạo lực gia đình đó.”
Tạ Mẫn Hành bị Vân Thư chọc cho cười.
“Hết tiền rồi sao?”
Vân Thư liếc trộm Tạ Mẫn Hành một cái, không lên tiêng.
Nara với Chu Tuấn ở bên cạnh hơi xấu hồ, hơn nữa bọn họ giông như đang ăn thức ăn cho chó Vậy…
Nara vụng trộm lôi kéo Chu Tuấn rời đi, văn phòng lập tức còn lại Vân Thư với Tạ Mẫn Hành.
Bên cạnh không có người ngoài, Vân Thư cũng mở miệng nói: “Chông Ơi, anh cho em mượn hai vạn đi.”
Tạ Mẫn Hành: “Em tiêu hết tiền trong thẻ rồi sao?”
Vân Thư ‘tưởng anh nói thẻ trước đó của cô nên gật đầu.
Tạ Mẫn Hành lấy thẻ đen trên người ra, đưa cho Vân Thư: “Bên trên không có hạn ngạch, cứ quẹt thoải mái.”
Vân Thư không nhận.
Tạ Mẫn nhét vào tay Vân Thư: “Muốn vay bao nhiêu tiền ngày mai đến ngân hàng lầy là được.”
Lúc này Vân Thư mới nhận.
Em sẽ nhanh chóng trả lại anh.” Vân Thư nói xong câu đó, rất ngượng ngùng.
Tạ Mẫn Hành: “Được rồi, bây giờ Về nhà đi, chiều nay Mẫn Tây sẽ trở về.”
Vân Thư: “Thật sao? Vậy thì chúng ta đi thôi.”
Vân Thư kéo cánh tay Tạ Mẫn Hành chạy về phía cửa thang máy.
Vừa về đến nhà, Vân Thư đã ôm lấy Tạ Mẫn Tây giồng như: chị em ruột tám đời chưa gặp lại nhau, Vân Thư nói: “Sao tối hồm qua em không nói hôm nay sẽ trở về?”
Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Tạ Mẫn Tây: “Tối qua là do em quên, à, chị dâu, công việc thê nào?”
“Chị rất thích. Hôm nay em về thế nào vậy?”
“Em tự đi tàu điện ngầm sau đó đi taxi trở về.”
Vân Thư: “Em thật sự cho bọn chị bất ngờ đó.”
Tạ Mẫn Tây phát hiện trong phòng không. có ông nội nên hỏi: “Chị dâu, ông nội vẫn chưa trở về sao?”
Vân Thư lắc đầu: “Vẫn chưa. Có lẽ sấp rôi.”
Tạ Mẫn Tây chào hỏi Tạ Mẫn Hành một cái rôi lôi kéo Vân Thư trò chuyện.
Buổi tối, Tạ Mẫn Tây gọi cho ông Tạ: “Ba, con về rồi. Tối nay ba có về nhà ăn tối không?”