Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 192




Chương 192

Sau bữa ăn, bà Vân đi đến tập đoàn Vân Thị với ông Vân, còn Tạ Mẫn Hành lại dẫn Vân Thư trở về công ty.

Anh đưa Vân Thư đến dưới lầu công ty, dặn dò mây câu, mắt thây Vân Tin đi vào cửa lớn công ty mới lái xe rời đi.

Vân Thư vừa đến công ty, Nara đã chạy đến trước mặt: “Lại là chồng cô đưa đi làm sao? Cô cũng ngược bọn độc thân chúng tôi quá rồi đó.” Ngày thường Vân Thư ngược đãi bọn độc thân.

Vân Thư: “Chu Tuần không đợi cô sao. Là cô luôn muốn độc thân mà.”

Nara: “Có muốn nói chuyện đàng hoàng không đó.”

Vân Thư: “Được chứ!”

An Kỳ ngồi ở vị trí làm việc nhìn Vân Thư và Nara nói chuyện, cô ta đứng lên đi đến phòng làm việc của quản lý Mao.

Không lâu sau, An Kỳ đi ra ngoài, đặt một tập tài liệu lên bàn của Vân Thư: “Vân Thư, đây là nhiệm vụ hôm nay của chúng ta.”

Nói xong, còn thêm một câu: “May mà tôi theo kịp thời gian, mỗi ngày đều thoải mái, lúc chị Nara và anh Chu Tuần vào công ty cũng không có rảnh được như vậy đúng không, mỗi ngày đều phải gọi điện thoại hẹn thời gian đi nói chuyện với khách hàng. Tôi củng tô với cô nên nhận HicG ánh sáng của chồng cô đó.” Dù sao cũng là sinh viên mới ra trường nên diễn xuất của cô ta không kém, lúc này Vân Thư, Nara nhìn nhau.

Vân Thư và Nara không hẹn mà cùng nhìn nhau, Vân Thư nhìn An Kỳ, cũng học theo biểu cảm may mãn trên mặt An Kỳ nói: “Thật sao? Xem ra hai chúng ta thật sự là may mãn, theo kịp thời gian.”

Nara nghĩ: Vân Thư là một cô gái nhanh nhẹn.

Nụ cười trên mặt An Kỳ cứng đò, sao lại không giống như cô ta dự đoán?

Vân Thư lại nói: “Vốn tôi đến làm việc chính là muốn kiếm tiền lương thanh nhàn, lần này thì hay rôi, mỗi ngày đều xem ảnh, chọn máy chị gái xinh đẹp với mây anh đẹp trai, môi tháng còn câm tiên lượng cả vạn tệ, như vậy rất hợp ý trấm.”

An Kỳ nặn ra nụ cười giả, lời nói của Vân Thư giỗng như cô cũng nghĩ như vậy.

Án tượng của Nara đối với An Kỳ chính là cô gái này có EQ thấp, lon nữa sẽ không tùy cơ ứng biến, lợi ích tâm mạnh.

Nara trở lại vị trí lầy tài liệu trên bàn che mặt, xoay ghế đến bên cạnh Chu Tuần: “Chu Tuấn, lại đây.”

Chu Tuần nghe được âm thanh, nhìn Nara làm dáng vẻ lén lút hỏi: “Sao vậy?”

Nara: “Kế cho anh một chuyện.”

Chu Tuần không nói gì, tay đỡ lấy trán: Tha cho anh ta đi, anh ta thật sự không có hứng thú với chuyện của con gái. Nhựng vì thích Nara nên anh ta không thể từ chối.

“Được, tôi nghe.”

Nara kẻ lại chuyện của Vân Thư và An Kỳ, cuỗi cùng hỏi: “Anh nghĩ sao?”

Chu Tuần thở dài thật sâu: n con gái đúng là không dễ dàng.

chuyện gì sao không nói Tiệp mặt, lại không ảnh hưởng đến gì, nhất định phải Vòng vo sao.”

Cho nên, một buổi sáng Vân Thư và An Kỳ luôn giám sát nhau hoàn thành công việc của buồi sáng.

Giờ ăn trưa, Vân Thư muốn đến nhà hàng, Nara kéo cô ra khỏi công ty: “Hai chúng ta ra ngoài ăn đi.”

Vân Thư nhìn hướng nhà hàng của công ty, quyết định: “Đi, ra ngoài ăn, cô đi gọi Chu Tuần đi.”