Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế

Chương 62: C62: Chương 62




Nhìn thấy vẻ mặt Hoắc Thâm càng lúc càng âm u, Lê Nhất Ninh vội vàng sửa miệng: “Không phải, ý của tôi là...... anh cần fan tuyên truyền không?”

Hoắc Thâm lạnh lùng liếc cô: “Em cảm thấy tôi cần?”

Lê Nhất Ninh khó xử: “Vậy anh cần cái gì?”

Hoắc Thâm im lặng nhìn chăm chằm cô mấy giây: “Bỏ đi.”

Lê Nhất Ninh: “???”

Không phải, tại sao lại bỏ đi chứ. Cô nhìn cái lưng của Hoắc Thâm đang xoay lại với mình mà không hiểu sai chỗ nào, lời cô còn chưa nói xong cơ mài!

Quá đáng.

Nghĩ xong, Lê Nhất Ninh theo đó 'hừ một tiếng biểu đạt sự bất mãn của mình, cũng xoay lưng lại với Hoắc Thâm kéo chăn

quấn chặt bản thân rồi nhắm mắt ngủ.

Giản Viên Viên mới là đồ ngốc, khi không đưa ra chủ ý tồi cho cô.

Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Lê Nhất Ninh tỉnh lại thì Hoắc Thâm đã không ở nhà nữa rồi.


Cô xuống lầu, đưa mắt nhìn nhau với chú Hứa một cái. “Chào buổi sáng, bà chủ.”

“Chào buổi sáng, chú Hứa.”

Sau khi ngủ một giấc, tâm tình Lê Nhất Ninh lại tốt lên.

Khóe môi cô cong cong, đỡ tay vịn cầu thang đi xuống lầu: “Hôm nay có món gì ngon ạ.”

Chú Hứa mỉm cười, nhẹ giọng nói: “ÐĐều là món bà chủ thích ăn”

Lê Nhất Ninh ngồi xuống bên bàn ăn, đảo mắt nhìn một vòng: “Ông chủ nhà chú đâu?”

Mắt chú Hứa vụt sáng, nhiệt tình nói: “Ông chủ nói hôm nay có hoạt động, cần qua đó sớm để làm chuẩn bị nên bảy giờ đã ra cửa rồi."

“Ồ"

Chú Hứa: “Tôi xem qua rồi, hôm nay ông chủ có một hoạt động rất lớn, bà chủ muốn đi xem không?”

Lê Nhất Ninh thầm “hừ một tiếng, xem cái gì mà xem, tối qua ông chủ nhà chú đã từ chối con rồi.


“Không đi đâu, chắc người nhiều lắm.”

Nghe xong, chú Hứa lấy làm tiếc: “Bà chủ không đi thật sao, thời tiết tốt như vậy bà chủ không muốn ra ngoài đi dạo

Sao. Lê Nhất Ninh: “.....”

Chú Hứa thở dài, rất là buồn bã: “Thật ra chuyện ông chủ vào giới giải trí trong nhà không có ai đồng ý nhưng ông chủ vẫn cứ thích, cho dù là bận gánh vác tập đoàn mỗi năm cũng sẽ quay một hai bộ phim...... Chỉ đáng tiếc, trước giờ không có người nhà đi ủng hộ các hoạt động phim ảnh của cậu ấy.”

Nghe xong, đến Lê Nhất Ninh cũng sắp rơi nước mắt rồi.

Cô không thể không thừa nhận, chú Hứa đúng là một cao thủ chuyên xúi giục mà.

Nhìn thấy ánh mắt khát vọng đó của chú Hứa, đầu óc Lê Nhất Ninh nóng lên thì rất dễ mềm lòng, cô giơ tay đầu hàng: “Dừng, chú Hứa, con đi.”

Cô hít sâu: “Con đi mà”

“Thật không?” Chú Hứa vui vẻ: “Vậy lát nữa tôi đích thân đưa bà chủ qua đó nhé.”

Lê Nhất Ninh: “......"

Thế nào, chú còn lo bà chủ nhà chú nói mà không làm Sao.

Nhưng nhìn thấy bộ dáng vui vẻ đó của chú Hứa cô lại không nhãn tâm từ chối, chỉ có thể mỉm cười gật đầu: “Được, làm phiền chú Hứa rồi.”

“Không phiền đâu.”