Bây giờ, cô biết anh chỉ là một phần rất nhỏ, hiện tại cô cho rằng đây là tình yêu, là anh trộm tới, trước tiên mượn giây phút hạnh phúc ngắn ngủi này!Cho nên cô không phải không biết sợ, xem anh như thần.Trời biết, anh không phải thần, anh đã từng là ác ma.Cho tới bây giờ, tín nhiệm và giao phó của cô, như một cây đao, là một con dao ngọt ngào bóp chết anh, lại dụ dỗ anh.Anh nhớ câu nói trước kia của cô rõ ràng, nặng nề.Vân Khanh thấy anh suy nghĩ sâu xa, đọc không hiểu ánh mắt của anh, đoán cũng không ra, cho rằng nội tâm của anh cũng có lúc yếu mềm, cần sự trấn an của cô.Cô cảm giác được anh cần cô, cô rất vui, cong môi cười, ngón tay chạm vào thái dương sắc bén: "Không cần phải hoài nghi em tham luyến điều kiện bên ngoài của anh, trong lòng em, anh là người đàn ông không bị ai đánh bại, trừ phi tự chính mình đánh bại mình, cho dù là ai cũng không đánh bại được anh. Nói thật, em rất vui, những chuyện gần đây em không giúp anh được gì cả, xem ra em chỉ giúp anh được một việc duy nhất, là cho anh cảm giác an toàn. Nhưng mà, em cũng có lúc vội vàng tìm được cái này, anh xem."Vân Khanh nói xong, đem đống tư liệu kia để lên đầu gối, Lục Mặc Trầm hoàn hồn, vặn mi, hai tay ướt nhận lấy.Vân Khanh nói: "Khi đó chuẩn bị nói với anh, nhưng gọi anh không được, nếu như em lại muốn tùy tiện gọi cho anh, anh nhất định sẽ biết em định làm gì, cho nên em gọi cho A Quan, mượn anh ta nói với anh, những thứ này có cần dùng hay không? Có lẽ là mấy ngày nay A Quan bận quá, ở nhà em cũng không có gì làm, liền kết hợp với mấy đồng nghiệp trong phòng khám, tra ra được một chút manh mối của anh trai Giang Thành Vũ, đâu là đã thu thập và chỉnh sửa."Ánh mắt của Lục Mặc Trầm, cúi đầu nhìn tư liệu, nhìn ra cô chỉnh sửa cực kỳ cẩn thân, một phần một phần đều cực kỳ rõ ràng.Tư liệu ghi chép về tòa biệt thự cũ năm năm về trước, đúng là có tất cả thông tin của một người tên là Giang Hàn, đại lý bất động sản nói Giang Hàn cũng là người nói giọng Quảng Đông, ra tay rất hào phóng bởi vậy ấn tượng rất sâu sắc, nhìn giống như ông chủ có bối cảnh, trà trộn vòng quan lại quyền quý của thành phố S, nhưng mà ở đó không lâu, Giang Hàn đã chết, người đại lý bất động sản nói là bị bắn chết, lúc ấy trong biệt thự đầy máu...Hai mắt sáng lên, Lục Mặc Trầm ngẩng đầu, Vân Khanh hỏi thật :"Anh có ấn tượng hay không? Em không biết chuyện này có trợ giúp gì với anh hay không..."Anh nghiêng người hôn liên tục vào mắt cô, trong lòng rung động: "Có giúp được, tin tức quan trọng này, biết rõ tên anh có thể đi hỏi ông già hồ đồ kia! Theo gốc điều tra xuống. Vân Khanh, em rất lợi hại, vì thế em cũng trả giá rất nhiều.."Anh đang nói Gia Ngọc, Vân Khanh trầm xuống, tuy không có liên quan trực tiếp...Câu than trong miệng còn chưa tràn ra, thân thể đã bị anh ôm đi.Cô vốn đang ngồi chồm hổm, không ổn đinh, thuận thế cũng vào lòng anh, liền rơi vào trong nước.Rơi cũng không xa lắm, rầm một tiếng, đúng lúc cô bị cánh tay của anh ôm lấy.Vân Khanh uống một ngụm nước nhỏ, ho khan đến má cũng đỏ ửng, giơ hai tay lên lau nước trên mặt, chờ đến lúc có thể mở mắt ra, chút không hay không biết, cô đã đổi vị trí với anh, cô bị anh áp vào thành bể bơi, đối diện với lồng ngực vô cùng to lớn, anh một tay án vào vòng eo của cô, một cánh tay khác chống tường, cúi người mê người, thâm thúy cúi đầu nhìn chằm chằm cô.Vân Khanh nhìn ánh mắt anh thưởng thức bộ dạng này của cô hơi hơi cong môi, giận dữ nâng lên quả đấm: "Anh cố ý, cố ý kéo anh xuống nước?"Khóe môi của anh cong lên, mái tóc ẩm ướt cực kỳ tà tứ, mạnh tay kéo cô một cái liền kéo cô vào lồng ngực, khóe mắt mỏi meeth, cùng thân thể nóng này, có độ khác biệt rất lớn, ánh mắt thâm sâu, tham luyến rất nhiều, hơi thở nóng bỏng rối loạn, đè thấp âm thanh khàn khàn hôn lên vành tay phấn nộn của cô: "Thời gian không nhiều lắm, theo giúp anh một chút đi."Ám chỉ, rõ ràng.