“Nhưng chúng tớ rõ ràng ngửi được mùi nam xướng nữ đạo....” Vân Khanh không sợ chết thản nhiên nói.“Cậu nói thêm một câu nữa, tớ bảo Lục Đại Đại xuyên chết cậu.”“.....”Vân Khanh ngậm miệng lại, ném nồi cho Tô Gia Ngọc.Tô Gia Ngọc luôn là ‘Tô chân tướng’, lúc này cũng chỉ quét mắt nhìn Hạ Thủy Thủy từ trên xuống dưới, nói trúng tim đen, “Cậu bị nhị thiếu Thẩm chạm qua rồi, không gì đó cũng giống như bị sờ qua, tớ là bác sĩ.”“Tớ xử mẹ con gà cậu!!” Hạ Thủy Thủy giậm chân, rống lên, nắm chặt túi xách, “Còn đi mua sắm ở phố này hay không, không đi mua sắm tớ đâm chết các cậu rồi về nhà!”Vân Khanh đưa mắt liếc nhìn Tô Gia Ngọc, hai người hiểu, không hỏi ra điều gì.Nhưng như vậy, thì càng thêm tò mò, nếu không phải tự nguyện, Hạ Thủy Thủy dũng mãnh như thế, thân thể Thẩm Thanh Dự kia cũng không thể nào cưỡng ép cô ấy.Rốt cuộc....hai người ở Ai Cập đã xảy ra chuyện gì rồi?Sau khi cùng về nước, thiên lôi dẫn động địa hỏa, lại trời long đất lở.Thẩm Thanh Dự cũng không dám gặp người, trốn đi rồi, ôi!Vân Khanh vuốt cằm, suy nghĩ lần sau có thể đi hỏi Lục Mặc Trầm một chút.Ba người bắt đầu chế độ đi mua sắm.Chỉ cần không đụng vào vấn đề nhạy cảm, Hạ Thủy Thủy vẫn rất bình thường rất vui vẻ, huyên thuyên kể chuyện gặp nguy hiểm và những điều thú vị ở Ai Cập.Họ uống trà đá tán gẫu xong rồi, thì bắt đầu đi mua sắm, Hạ Thủy Thủy là một người có thể tiêu tiền, một tháng không mua hơn mười bộ quần áo thì sẽ chết, may nhờ cô ấy ly hôn, sắp được chia một khối tài sản lớn.Vân Khanh và Tô Gia Ngọc chính là làm nền, Vân Khanh có thẻ vàng của Lục Mặc Trầm, cũng có thể quẹt một cách ngầu lòi, khoe khoang, nhưng cô không có hứng thú với phong cách của trung tâm thương mại.Tô Gia Ngọc là không có tiền.....Đi dạo một vòng liền đi ngang qua cửa hàng bán đồ lót.Hạ Thủy Thủy lắc mông bước vào, Vân Khanh phiền muộn, “Đồ lót của cậu đã chiếm một nửa phòng thay đồ nhà cậu rồi, còn chưa đủ?”“Những thứ như đồ lót này mua đủ? Mặc hai lần tớ liền không mặc, kiểu dáng không ngừng đổi mới, sở thích của tớ cũng thay đổi. Cậu xem hai người các cậu, Vân Khanh còn được một chút, Tô Gia Ngọc, cậu thật là, cậu còn đang mặc loại tiền siêu thị sao! Cũng nhanh chóng chọn hai món cho mình, chị đây có tiền chị đây trả!”Vân Khanh tùy ý nhìn, bên cạnh có một đôi thanh niên, cô gái cầm một kiểu trong suốt màu đen, hỏi chàng trai, “Này, sinh nhật anh em mặc kiểu này cho anh xem, anh có thích không?”Mặt chàng trai nhất thời đỏ lên, nhất là sau khi đối mặt với người phụ nữ xinh đẹp như Vân Khanh như thế.Vân Khanh lại không để ý, cô nhìn ngơ ngẩn, là bởi vì nhớ tới, qua năm ngày nữa, lại chính là sinh nhật của Lục Mặc Trầm.Cô chớp mắt, cô đang ưu sầu tặng quà sinh nhật gì, bởi vì anh thật sự cũng không thiếu gì!Nhìn chằm chằm chân mày xinh đẹp của cô gái kia, mặc dù chàng trai ngượng ngùng nhưng lại có chút tươi vui, Vân Khanh hơi hiểu được một chuyện.Hóa ra, đàn ông thích phụ nữ đem mình là quà tặng sao?Chẳng lẽ, thích mua bộ quần áo tình thú này mặc cho họ xem?Vậy....Lục Mặc Trầm, anh.....có phải cũng thích không hả?“Ôi chao, này.” Đột nhiên vai bị đẩy một cái.Vân Khanh giật mình quay đầu, Hạ Thủy Thủy chớp đôi mắt xinh đẹp, cong môi nhìn chằm chằm cô, “Nhìn xem bác sĩ Vân lãnh đạm với X của chúng ta xem đang suy nghĩ gì? Nhìn chằm chằm đồ lót, nhìn chằm chằm cô gái mua đồ lót, thế nào, cậu cũng định mua một bộ mặc cho Lục Đại Đại xem hả?”“Gì hả!” Mặt Vân Khanh nhất thời đỏ lên, “Tớ mới không có....”“Giấu quỷ nha, tới đã nhìn thấy cảnh xuân trong mắt cậu rồi, ngô ~~ sau khi yêu đương quả nhiên đã đi vào quỹ đạo, tớ đã từng nói với cậu rồi, loại chuyện này trai gái không cần dạy cũng tự hiểu!”“Tớ thật sự không có!” Vân Khanh muốn che mặt lại, sắc mặt như tôm càng nấu chín, “Hạ Thủy Thủy, cậu đừng nói bậy bạ, tớ chỉ là nghĩ sắp tới sinh nhật của Lục Mặc Trầm rồi, tớ....”“Sinh nhật?” Hạ Thủy Thủy nhướng mày, trong nháy mắt bắt được trọng điểm, cười hì hì vỗ tay, “Sinh nhật à, được đó! Emma, Khanh Khanh, phù thủy nhỏ này, cậu cũng rất dơ nha, muốn gói mình thành một yêu tinh tuyệt đẹp, khiến Lục Đại Đại chảy máu mũi sao! Hửm?”