Galvin gật đầu, vui mừng cô không tự hành hạ bản thân mình thì cô ra sao anh cũng chấp nhận hết, anh cũng không hỏi chuyện gì đã sảy ra mới cô vì sợ hỏi rồi cô lại thay đổi quyết định hành hạ bản thân thì sao nên anh đành gạt bỏ ra thắc mắc.
Đôi mắt lạnh lùng của cô quét qua Venn:
"Anh quen với anh của tôi?"
Venn gật đầu, cười nhẹ giới thiệu với cô:"Anh là bạn của anh của em anh tên là Venn."
Cô gật đầu chào anh, mặt cô vẫn không một chút cảm xúc gì, Venn nhìn thấy cô như thế cũng cảm thấy lạnh hết cả, bầu không khí dần trở nên lạnh lẽo.
Một năm sau
Một năm không dài cũng không ngắn, mọi thứ đều thay đổi : cảnh vật, con người , thời gian ,............., nhưng chỉ duy nhất một điều không bao giờ có thể thay đổi đối với Lôi Lạc Thiên và Trình Lam :họ vẫn sống vì nhau.
Suốt một năm qua ,Lôi Lạc Thiên không ngừng bành trướng thế lực của Lôi gia chỉ vì một mục đích duy nhất là vì Trình Lam.
Anh muốn người làm tổn thương đến cô đều phải sống không bằng chết.
Điều này không có nghĩa là Lôi Lạc Thiên tin rằng Trình Lam đã không còn trên đời ,anh vẫn luôn cho người tìm kiếm cô .
Một năm trước ,manh mối duy nhất của anh để tìm ra người chủ mưu muốn sát hại Trình Lam là hình săm con rồng đen trên cánh tay của 20 tên sát thủ , tên còn sống duy nhất đã cắn lưỡi tự tử ngay sau khi khai rằng Trình Lam bị bắn rơi xuống sống và thứ hai là chiếc điện thoại của cô nhưng nó lại không thể phá khóa nên cũng chẳng hề có tác dụng .
Lôi Lạc Thiên đã muốn phá hủy luôn cả bang Hắc Long của An Mục Long , nhưng anh là người đứng đầu của Lôi gia , nếu chống đối trực tiếp với ông ta chắc chắn Lôi gia sẽ tổn thất rất lớn , thậm chí sau khi Hắc Long bị phá hủy , hắc đạo sẽ phải lập lại trật tự, các bang khác sẽ nhân cơ hội nhảy vào sâu xé những gì còn lại của Hắc Long và Lôi gia.
Vì vậy kế hoạch này cần được tiến hành từ từ và thận trọng.
Mất gần một năm, cài bao nhiêu mật thám , cuối cùng bang Hắc Long cũng sụp đổ mà không cần đến người của Lôi gia , các bang phái lớn nhỏ nhảy vào tranh giành Hắc Long, điều duy nhất Lôi Lạc Thiên muốn là An Mục Long nhưng khi phát hiện ra ông ta thì chỉ còn lại một cái xác .Ông ta chết trong trạng thái không kịp nhắm mắt , không hề phát hiện bị trúng độc , trên người cũng không hề có vết thương vậy mà lại chết một cách bất ngờ.
Điều này khiến Lôi Lạc Thiên không khỏi bất ngờ.
Đôi mắt của anh ôn nhu, dịu dàng , sủng nịnh , nhung nhớ nhìn vào bức ảnh , trong đó , nụ cười của cô thật rạng rỡ.
Tuy như vậy nhưng đôi mắt lại hằn lên những vệt đỏ rực.
Anh đang rất nhớ cô.
Nhớ cô gái nhỏ nhắn hàng ngày đỏ mặt vì bị anh trêu chọc ,nhớ cô gái tinh ranh nịnh nọt anh,nhớ cô gái ngắm trộm anh mỗi buổi sáng , nhớ tất cả những gì thuộc về cô dù là nhỏ nhất .
"Cộc cộc " tiếng gõ cửa làm dòng suy nghĩ của Lôi Lạc Thiên dừng lại, khôi phục lại vẻ mặt lạnh nhạt ,anh cất giọng khàn khàn :
"Vào đi".
Tề Phong bước vào thư phòng , trên tay là một tấm thiệp sang trọng được mạ vàng.
Nhìn người đàn ông ngồi trên ghế , cung kính :
"Lão đại , có lời mời của Bạch lão gia , tham dự bữa tiệc thành lập liên minh MA."
"Lôi gia sẽ đến".Lôi Lạc Thiên lạnh nhạt mở miệng.
"Vâng".
MA là viết tắt của Military Alliance :liên minh quân đội.
Được thành lập bởi các thế lực quân sự ở các nước.
Vì nó không có khả năng chống lại các thế lực ngầm nên không hề chịu tác động của các bang phái tổ chức trong hắc đạo và mafia.