Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 483




CHƯƠNG 483

“Hả?” Tiêu Diệp sửng sốt.

Mà Diệp Giai Nhi đi ngang qua hai người, vừa vặn nghe được những lời đó vào tai, cũng đúng lúc chạm mặt hai người.

Lần trước Tiểu Lý cũng có mặt trong sinh nhật của Điền Quốc Gia, còn nói chuyện qua hai câu với Diệp Giai Nhi, cho nên đương nhiên là biết cô.

Nhưng vào lúc này, Tiểu Lý hiển nhiên là bất mãn với Diệp Giai Nhi, không có chào hỏi, càng không mở miệng nói gì, chỉ quét nhìn một cái, rồi rời đi.

Dù sao thì Tiểu Lý cũng còn trẻ, anh ta cho rằng nếu không có cô, chuyện như vậy sẽ không xảy ra với đội trưởng!

Sau khi hai người rời đi, Diệp Giai Nhi đứng đó, lời nói của người cảnh sát trẻ tuổi vẫn còn vang vọng trong tâm trí cô …

Chân của Điền Quốc Gia có khả năng bị liệt sao?

Chuyện này rốt cuộc là sao?

Sau khi định thần lại, Diệp Giai Nhi bước nhanh về phía phòng bệnh, cô dám kết luận rằng Điền Quốc Gia nhất định đang che giấu cô về chuyện chân!

Đi vào phòng bệnh, bác sĩ trị liệu đã đi rồi, Điền Quốc Gia đang tựa đầu uống nước, thấy cô bước vào, trên mặt lập tức nở nụ cười: “Cậu mua cháo gì vậy, thơm quá. “

Diệp Giai Nhi nhìn chăm chăm vào hai chân anh ta, bình tĩnh nói: “Cháo gạo đen.”

“Thảo nào, cậu đưa cháo cho tôi là được rồi, mau về chăm sóc cho Huyên Huyên đi, xảy ra chuyện lớn như vậy, con bé chắc là rất sợ.”

“Bên đó có y tá rồi, cậu ăn sáng trước đi.” Vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, cô đưa cháo cho anh.

Nghe vậy, Điền Quốc Gia cũng không tiện nói thêm điều gì, cầm lấy chén, húp từng ngụm, Diệp Giai Nhi thì ngồi ở bên cạnh anh ta.

Một lúc sau, chén đã cạn đáy, thấy cô không hề có ý định rời đi, Điền Quốc Gia lại mở miệng thúc giục: “Mặc dù có y tá, nhưng khi tỉnh lại không thấy cậu đâu, Huyên Huyên nhất định sẽ sợ hãi bất an, hơn nữa tôi không sao hết đó, về đi.”

Nghe những lời này, Diệp Giai Nhi cuối cùng cũng có phản ứng, lông mày cô nhíu lại, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm anh ta: “Không có sao hết?”

Anh ta rốt cuộc định giấu chuyện chân của mình đến khi nào?

Từ phản ứng của cô, Điền Quốc Gia cũng nhận ra điều gì đó kỳ lạ, trong lòng không khỏi thầm đoán, chẳng lẽ cô đã biết chuyện về chân mình rồi sao?

Quả nhiên, suy đoán của anh ta là đúng, giây tiếp theo, Diệp Giai Nhi cất tiếng: “Chuyện chân của cậu, cậu định giấu tôi đến khi nào?”

“Tôi không định giấu giếm, chỉ là muốn đợi khi nào tình hình tốt hơn mới nói với cậu.” Điền Quốc Gia bất lực nói.

Mấy ngày nay anh và Huyên Huyên đều ở trong phòng phẫu thuật, chắc hẳn cô đã phải dày vò rất nhiều, anh ta không muốn trong lòng cô thêm một mớ áy náy nữa.

Hít một hơi thật sâu, vẻ mặt và giọng nói của cô đều dịu lại: “Bác sĩ nói thế nào?”

“Bác sĩ nói phải tiến hành phẫu thuật trước, sau đó mới coi tình hình hồi phục.”

Khẽ gật đầu, Diệp Giai Nhi đi đến văn phòng bác sĩ trị liệu, hỏi ông ta tình hình cụ thể về chân của Điền Quốc Gia.

Thế nhưng, kết luận rút ra từ bác sĩ trị liệu cũng không có ích lợi gì, vì ông ta cũng không dám kết luận, chỉ có thể xem sự phục hồi của anh ta sau ca phẫu thuật như thế nào thôi.