CHƯƠNG 2298
Buổi tối bữa tiệc kết thúc, lại tiễn khách khứa rời đi, xong xuôi mọi việc thì đã rất muộn, khoảng chừng hơn mười giờ.
Bởi vì nhà họ Thẩm ở vùng ngoại thành, thời gian lại quá muộn, cho nên không định trở về nhà họ Thẩm, mà sớm đã chuẩn bị phòng trong khách sạn, chuẩn bị trọn vẹn mười gian phòng tổng thống.
Hạ Nhiên muốn quay về thì bị mẹ mình ngăn cản, dù sao vẫn còn một số khách khứa chưa đi, cô vẫn phải ở lại chào hỏi.
Nếu đã muốn vào nhà họ Thẩm, vậy tất nhiên phải học làm những chuyện thế này từ bây giờ.
Không còn cách nào, Hạ Nhiên đành phải gật đầu đồng ý.
Buổi tối nghỉ ngơi, Thẩm Trạch Hy nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Hạ Nhiên, dắt cô đến gian phòng gần cửa sổ.
“Không phải còn nhiều phòng trống như vậy sao, em sang phòng bên cạnh ở.”
“Vợ chồng còn phải chia phòng ở? Em cho rằng như vậy được sao?”
Hạ Nhiên cau mày, cảm thấy lời này cũng rất có lý, nhân lúc cô ngây ra, Thẩm Trạch Hy kéo cô vào trong phòng, tiện tay đóng cửa phòng lại.
Thẩm Trạch Hy đi tắm trước, trong lúc rảnh rỗi Hạ Nhiên đi loanh quanh trong phòng, sau đó đứng trước cửa sổ ngắm nhìn cảnh đêm, phồn hoa sầm uất, quyến rũ mê người.
Đang đứng trước cửa sổ, chẳng biết Thẩm Trạch Hy đã đi ra khỏi phòng tắm từ khi nào, trên người chỉ khoác áo choàng tắm, chân dài bước lên phía trước, từ đằng sau vòng tay ôm lấy eo cô, đặt cằm lên cổ cô, cũng ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Hơi thở từ trong môi mỏng phun ra nóng rực mà cháy bỏng, còn phả vào nơi nhạy cảm nhất của cô, khiến cô không nhịn được run lên.
“Sao em lại nhạy cảm như vậy?” Thẩm Trạch Hy khẽ cười, rất hưởng thụ phản ứng lúc này của cô.
“Nào có, anh kề sát như vậy, anh cách xa một chút…” Khuôn mặt cô ửng đỏ, cơ thể nhẹ nhàng giãy dụa không ngừng.
Giữa cô và người đàn ông này chưa từng có tiếp xúc thân mật như vậy, lúc này chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực, rất mất tự nhiên.
“Khoảng cách như vậy mà được coi là gần? Có người nào nói với em rằng, vẫn còn khoảng cách gần hơn…”
Hạ Nhiên hơi không chịu được, giơ tay đẩy ng ực anh ra: “Anh đừng như vậy!”
“Sao lại không được như vậy? Em phải dần dần quen với tiếp xúc như vậy, sau này còn có hành vi thân mật hơn, cho nên em cần làm quen…”
Cô cảm thấy hơi sợ hãi loại tiếp xúc thân mật thế này.
Thẩm Trạch Hy kề sát vào người cô, ban đêm cảnh sắc mê ly, còn là trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, rất dễ củi khô lửa bốc, tình cảm mãnh liệt thiêu đốt hai người.
Ngay sau đó, ngón tay thon dài của anh bắt đầu c ởi quần áo trên người cô.
Thoáng chốc, quần áo trên người đều bị lột s@ch, Hạ Nhiên bị anh ôm ngang đặt lên giường.
“Em rất sợ…” Lông mi cô khẽ run rẩy.
Đây là lần đầu tiên, không cách nào không sợ hãi, trong lòng tràn đầy cảm giác hoảng hốt.
Anh không ngừng hôn lên bờ vai trắng mượt rồi đến cần cổ của cô, xoa dịu căng thẳng cho cô.
“Không có gì phải sợ, anh sẽ rất nhẹ nhàng, sẽ không làm em đau, thả lỏng một chút…”