Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 2289




CHƯƠNG 2289

Hạ Nhiên không biết cô có dám tin tưởng không.

Lục Đông Thăng cũng biết bản thân hết hy vọng, anh ta đứng dậy, nhìn chằm chằm Hạ Nhiên một lúc: “Nếu thấy không hạnh phúc, có thể đến tìm anh bất cứ lúc nào.

“Cô ấy hoàn toàn không cần lốp dự phòng!” Thẩm Trạch Hy lập tức chặn họng anh ta.

“Có cần lốp dự phòng hay không anh không có quyền quyết định, là ở cô ấy, vì cô ấy, tôi sẵn lòng làm tất cả!” Lục Đông Thăng hoàn toàn vứt bỏ lòng tự trọng của bản thân.

Thẩm Trạch Hy cười quyến rũ: “Đáng tiếc quá, nhưng quyền quyết định là ở tôi, tôi sẽ không cho cô ấy có cơ hội như thế, cô ấy cũng sẽ không can đảm vậy đâu.”

Hạ Nhiên im lặng: “…”

Nói thế có khinh thường cô quá không vậy? Hơn nữa còn hơi quá đáng và ngang ngược nữa.

Nói xong, Thẩm Trạch Hy nắm lấy tay cô, mạnh mẽ dẫn cô rời đi.

Trên đường đi, Thẩm Trạch Hy nhìn vào mắt cô, khinh thường nói một câu: “Em đúng là không có khí phách!”

“Sao tôi lại không có khí phách?” Hạ Nhiên tỏ vẻ khó hiểu.

“Tối qua còn nói sẽ không nối lại tình xưa với anh ta, hôm nay lại lén anh gặp mặt anh ta?”

Hạ Nhiên hoàn toàn mơ hồ vì suy luận của anh: “Ai nói gặp nhau thì sẽ nối lại tình xưa?”

“Vậy em nói xem gặp nhau để làm gì?”

“Tôi cũng không thể để anh ta ngày ngày đến nhà làm phiền được, tôi ra ngoài gặp anh ta một lần là muốn cắt đứt mọi chuyện, sau này không cần thiết gặp nhau nữa, tôi làm thế là đoạn tuyệt, hiểu không?”

Thẩm Trạch Hy cười nói: “Thì ra vẫn còn rất thông minh, vẫn còn đáng khen!”

“Anh nghĩ tôi ngốc giống anh sao!”

“Được, được, có thưởng.”

Bầu không khí giữa hai người vẫn luôn rất thoải mái, vừa nói vừa cười, trên đường đi, tiếng trò chuyện vẫn không ngừng vang lên.

Mẹ của Hạ Nhiên đã chuẩn bị xong bữa tối, thấy hai người trở về cùng nhau thì vui mừng xới cơm, bảo hai người đi rửa tay.

Lúc ăn bữa tối, mẹ của Hạ Nhiên luôn tỏ vẻ muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết lên tiếng thế nào, cũng có thể nói là không biết nên nói hay không, cứ xoắn xuýt mãi như thế.

“Bác gái, bác muốn nói gì thế ạ?” Đương nhiên Thẩm Trạch Hy cũng thấy rõ thái độ khó xử của bà ấy, vì thế bèn hỏi.

“Bác muốn hỏi, cháu cảm thấy Nhiên Nhiên nhà bác thế nào?” Trong giọng nói của bà ấy chứa đựng sự thăm dò.

Hạ Nhiên nhíu mày, không biết bà ấy muốn nói gì, sao lại đột nhiên hỏi vấn đề khó hiểu thế này?”

“Rất được, xinh đẹp, hiền lành, chính nghĩa, hơn nữa còn biết đánh nhau, thật sự rất tốt.” Thẩm Trạch Hy ngẩng đầu trả lời một cách nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía Hạ Nhiên cũng chứa đựng sự thâm tình và dịu dàng.

Tựa như bọn họ yêu thương nhau sâu đậm, trong mắt chỉ có nhau vậy.